TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Dương
Chương 2707

“Thánh nữ đại nhân, vậy đám người Trịnh Mai Anh thì sao?” Lâm Dương vội hỏi.

“Làm càn! Bản thánh nữ có thể lừa anh hay sao? Tự anh đi đón người đi!”

Thánh nữ quát, xoay người đi thẳng không quay đầu lại. Thẩm vấn kết thúc như vậy.

Vẻ mặt Gia Linh không được tự nhiên, sau khi tan cuộc vẫn một mình đứng trong sảnh đường.

Triệu Minh Nguyệt thở phào nhẹ nhõm một hơi, vốn định đi qua nói vài câu với Lâm Dương, nhưng e ngại quan hệ, đành phải một mình rời đi.

Lâm Dương dẫn theo đám Trịnh Mai Anh, Mai Tuyết Hương. Mấy người này bị người của Hồng Nhan Cốc hành hạ rất thảm, đều rơi vào trong hôn mê.

Lâm Dương đưa bọn họ trở vê sân, bảo Lâm Nhã Nam thu dọn giường ngủ, sắp xếp chỗ ở cho bọn họ.

“Anh làm gì đấy?”

Lâm Nhã Nam thấy đám phụ nữ toàn thân đều là máu, lúc này nóng nảy, vội kéo Lâm Dương hỏi.

“Bọn họ còn có tác dụng, cô chăm sóc bọn họ cẩn thận, tôi sẽ đắp thuốc châm cứu cho bọn họ, khiến vết thương của bọn họ khép lại trong khoảng thời gian ngắn!”

Lâm Dương nghiêng đầu, nhỏ giọng nói.

“Bọn họ còn có thể có tác dụng gì? Anh xem mấy người này xem, chân đều bị đánh nát, e rằng xương cốt đều thành phấn rồi!”

Lâm Nhã Nam có chút ghét bỏ nói.

“Chỉ cần tứ chi của bọn họ còn nối với cơ thể, tôi có thế chữa khỏi!”

Lâm Dương chẳng muốn nói nhiều lời với Lâm Nhã Nam, thản nhiên châm cứu.

Một đêm qua đi, mấy người phụ nữ đều lân lượt tỉnh lại. “Chúng ta làm sao vậy? Vì sao lại ở đây?”

“Mình còn sống không?”

“Đã xảy ra chuyện gì thế?”

Vẻ mặt mấy người phụ nữ mê mang.

“Các cô đang ở chô tôi, không cần lo lắng, Kỳ Lân đã cứu các cô ra từ hình đường, cũng chữa thương cho các cô, sư môn đã không truy cứu bất cứ trách nhiệm gì với các cô nữa, các cô có thể yên tâm rồi!”

Lâm Nhã Nam đi tới, mỉm cười nói.

“Thật vậy sao?”

Đám Trịnh Mai Anh, Mai Tuyết Hương ngây dại.

“Kỳ Lân đã cứu chúng tôi sao?”

Mai Tuyết Hương hơi kich động, đôi mắt càng trở nên nóng bỏng hơn.

“Kỷ Lân ở đâu?”

Trịnh Mai Anh khẽ cắn môi hỏi.

Lâm Nhã Nam đang định nói chuyện, thì thấy Lâm Dương bưng thuốc mới nấu xong đi vào nhà.

“Trịnh Mai Anh, cô tỉnh rồi à? Rất đúng lúc, nhanh uống hết thuốc đi, thứ này có trợ giúp cho việc khôi phục hai chân của côi”

Lâm Dương cười nói.

Đôi mắt Trịnh Mai Anh rạng rỡ nhìn anh, cuối cùng cô ta không nhận lấy thuốc, mà nhào vào trong lòng Lâm Dương, gào khóc.

“Rõ ràng là tôi trung thành và tận tâm với Hồng Nhan Cốc, sao thánh nữ lại đối xử với tôi như thế? Vì sao? Vì sao?”

Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Đọc truyện chữ Full