TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 4161

Chương 4161

Dù sao hai ngày qua, công ty Mq cũng đã ký hợp đồng với tập đoàn Quan thị, hơn nữa thông qua Lily cũng biết được, ông Thụy Kì Tạp cũng đã trở về nước Minh Hoàng, trong khoảng thời gian ngắn không thể trở về.

Cho dù hiện tại bọn họ có thể nghĩ ra biện pháp giải quyết thì ông Thụy Kì Tạp cũng không có mặt ở đây, bọn họ làm sao có khả năng thay đổi cục diện?

Tuy nhiên Tô Lam không muốn nói sự thật với Nguyễn Bảo Lan, bởi vì điều này sẽ khiến cô ta thất vọng.

Tuy rằng cô cũng không đồng ý với phương thức xử lý như vậy, nhưng vừa mới thấy dáng vẻ nhẹ nhõm, thoải mái của Nguyễn Bảo Lan, cô cũng không muốn nói ra những lời đau lòng, đành nuốt hết toàn bộ những lời muốn nói xuống bụng.

“Bảo Lan, tôi vừa mới mới hỏi bác sĩ, cô cần phải ở lại bệnh viện nghỉ ngơi thêm ba hôm nữa, trong khoảng thời gian này cô nhớ ra ngoài nhiều một chút, hoạt động gân cốt, thời tiết bên ngoài vô cùng tốt cho cơ thể của côi”

Tô Lam vừa nói những lời này vừa bước đến ban công, cô theo bản năng nhìn xuống dưới lầu: “Vị trí của phòng bệnh này cũng không tệ lắm, có thể đón ánh nắng mặt trời, hoa viên bên dưới cũng vô cùng yên tĩnh, không ồn ào…”

Tô Lam còn chưa nói xong, đột nhiên dừng lại.

Cô cau mày, ánh mắt dừng lại ở một nơi nào đó ở dưới lầu.

Thấy cô đột nhiên dừng lại, Nguyễn Bảo Lan cũng đi ra ban công: “Có chuyện gì sao?”

“Ánh mắt Tô Lam hướng xuống dưới lầu, phát hiện có một bóng dáng quen thuộc đang đứng bên cạnh chòi nghỉ mát.

Vừa liếc mắt một cái liền nhận ra người đàn ông kia: “Người đó không phải là ảnh đế sao?”

Đúng vậy, người đứng ở đó chính là Khúc Thương Ly, dường như anh ấy đang nói chuyện với ai, chẳng qua người đối diện nói chuyện với anh ấy lại bị chòi nghỉ che khuất.

Nhưng dựa vào cách ăn mặc có thể đoán được người kia là phụ nữ.

Từ khoảng cách này, Tô Lam có thể nhìn thấy khóe miệng Khúc Thương Ly đang mấp máy, dường như đang nói điều gì đó.

Chẳng qua bởi vì khoảng cách quá xa nên không nghe rõ được.

Ánh mắt của Khúc Thương Ly vô cùng dịu dàng, trên mặt còn lộ ra nụ cười hiền lành, vẻ mặt này chỉ có khi ở cùng chõ với Tống Chỉ Manh.

Dựa vào hiểu biết của Tô Lam đối với Tống Chỉ Manh, người phụ nữ hiện tại đang đứng trước mặt Khúc Thương Ly tuyệt đối không phải Tống Chỉ Manh.

Bằng giác quan thứ sáu của người phụ nữ, Tô Lam cảm thấy người phụ nữ này có quan hệ không bình thường với Khúc Thương Ly.

Ngay sau đó, Tô Lam có thể mơ hồ nghe thấy một giọng non nớt của trẻ con: “Cha ơi!”

Nhìn về hướng phát ra âm thanh đó chỉ thấy Khúc Nhất Phàm đang đeo cặp sách trên lưng vui vẻ chạy lại.

Tuy nhiên cậu bé không ôm lấy Khúc Thương Ly mà xoay người lao về phía người phụ nữ đứng đối diện với Khúc Thương Ly.

Người phụ nữ kia thuận thế ngồi xổm xuống, ôm Khúc Nhất Phàm vào trong lòng ngực, nhìn dáng vẻ thân thiết của hai người, giống như cô ta với cậu bé mới chính là hai mẹ con.

“Kỳ lạ!”

Đọc truyện chữ Full