TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 4163

Chương 4163

Chỉ sợ Khúc Thương Ly sẽ không nói cho Tống Chỉ Manh biết Khúc Nhất Phàm chính là con của cô ấy, để tránh cho Tống Chỉ Manh nhất thời kích động dẫn đến tái phát bệnh, cũng như tránh làm tổn thương Khúc Nhất Phàm!

“Đúng rồi Tô Lam, nếu tôi nhớ không nhầm thì diễn viên Tống chính là chị của đại boss, cô xác định không nói cho cô ấy biết chuyện này sao?”

Vào thời điểm Nguyễn Bảo Lan nói như vậy, thật ra trong lòng Tô Lam có chút lo lắng, dù sao cô cùng với Tống Chỉ Manh cũng chỉ là chị em dâu!

“Tôi biết chừng mực.”

Tống Tô Lam nói xong liền xoay người bước ra ngoài.

Cô quay sang nhìn Nguyễn Bảo Lan đứng bên cạnh, nói: “Bảo Lan, hiện tại tôi còn chút chuyện gấp cần xử lý, tôi đi trước đây.”

Sau khi chào Nguyễn Bảo Lan, Tô Lam nhanh chóng bước ra ngoài, đi về hướng cửa bệnh viện.

Cô nhớ rõ người phụ nữ vừa rồi đi ra ngoài theo hướng cửa nam, cô ấy mặc quân áo màu đen, nếu không có chuyện ngoài ý muốn gì xảy ra, cô muốn ra ngoài ngăn cô ấy lại.

Nghĩ đến đây, bước chân của Tô Lam cũng nhanh hơn vài phần.

Vào lúc cô thở hổn hển chạy đến cửa phía nam, nhìn bốn phía xung quanh, quả nhiên thất được bóng dáng cao gầy, toàn thân mặc đồ đen đứng ở cổng lớn.

Cô chỉ cần nhìn một cái là có thể nhận ra, đây chính là người phụ nữ đã nói chuyện với Khúc Thương Ly!

Tô Lam muốn biết rốt cuộc người phụ nữ kia là ai, có quan hệ gì với Khúc Thương Ly.

Dù sao Tống Chỉ Manh cũng là một người phụ nữ cao ngạo, nếu biết trong quá trình Khúc Thương Ly ở cạnh cô ấy còn có sự hiện diện của người thứ ba, cô ấy nhất định sẽ không chấp nhận được.

Vào thời điểm Tô Lam đang định đuổi theo, lại phát hiện người phụ nữ đang nhìn chằm chằm vào điện thoại, biểu cảm trên mặt trở nên kinh sợ, hơn nữa cô ấy còn hướng về phía đường lớn mà chạy đi, không để ý đến dòng xe cộ tấp nập.

“AjI”

Tống Tô Lam căn bản muốn tiến lên ngăn cản cô ấy lại, nhưng mà người phụ nữ ấy chạy với tốc độ rất nhanh, cô vừa cạnh đến bên cạnh đường cái liền bị một chiếc ô tô chắn ngang.

Tô Lam lo lắng nhìn người phụ nữ bước lên một chiếc xe địa hình màu trăng, vào lúc cô đang định đuổi theo, điện thoại di động trong túi xách vang lên.

Tô Lam do dự một chút, cũng chính trong lúc cô đang do dự, chiếc xe địa hình màu trắng đã lao như bay, nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt.

Tô Lam chỉ có thể bỏ cuộc, cô cho tay vào túi xách lấy điện thoại, nhìn thoáng qua liên phát hiện người gọi tới là Lâm Mộc.

Tải ápp ноla để đọc full và miễn phí nhé.

Lúc này không phải Lâm Mộc đam chăm sóc cho Quan Tử Việt sao? Sao đột nhiên lại ngoại điện thoại cho cô?

Tô Lam nghỉ ngờ, nhấn nút nghe, cô còn chưa kịp mở miệng nói chuyện, chợt đầu dây bên kia truyền đến giọng nói lo lắng xem lần tiếng khóc nức nở của Lâm Mộc: “Cô chủ, không thấy Tử Việt đâu!”

“Cái gì?”

Tô Lam đứng ngây người tại chõ, trong đầu nổ “ầm’ một tiếng: “Lâm Mộc, bà đừng có gấp, chậm rãi nói, Quan Tử Việt làm sao vậy? Không phải bà đến nhà trẻ để đến nó sao?”

“Đúng vậy cô chủ, tôi muốn làm món súp gà cho cậu chủ nên ra ngoài mua, chính vì vậy mà đến chậm khoảng mười phút. Vào lúc tôi đến, cô giáo ở nhà trẻ nói Tiểu Việt đã được đón đi rồi.”

“Sao có thể như thế được?”

Đọc truyện chữ Full