“Sợ cái gì chứ? Chúng ta có nhiêu người như thế, còn không đối phó được tên kia sao? Giết! Tất cả giết cho tôi!”
Thánh nữ nghiến răng một cái, lớn tiếng quát to.
Các đệ tử không biết phải làm thế nào, chỉ có thể kiên trì xông lên trước.
Nhưng dựa vào bọn họ, sao đối phó được Lâm Dương chứ? Mà lúc này Lâm Dương cũng không có ý lưu tình, anh vung tay lên, ngón tay như lưỡi dao sắc bén chém về phía những đệ tử này.
Phập! Cổ mấy đệ tử bị cắt ra, còn chưa đụng vào Lâm Dương đã ngã xuống đât mà chết.
“Hả?”
Mọi người kinh hãi.
“Đáng giận!”
Thánh nữ càng phẫn nộ hơn, lập tức muốn ra tay với anh. Nhưng cô ta vừa cử động, một quyên của Lâm Dương đột nhiên đánh về phía cô ta.
Bỗng nhiên con mắt thánh nữ mở to, vội vàng giao nhau để trước người, ngăn cản một quyền đáng sợ kia.
Răng rắc, âm thanh thanh thúy truyền ra.
Thánh nữ liên tục lùi vê sau, đụng ngã mấy đệ tử của Hồng Nhan Gốc, cuối cùng lưng đập vào một gốc cây đào ở bên ngoài điện Hồng Nhan.
Răng rắc! Cây đào nổ tung, cô ta vừa mới dừng lại thì miệng liên tục phun ra vài ngụm máu tươi.
Mà hai tay của cô ta… Đã bị gãy ngay tại chỗ, xương trắng dày đặc đều phá thịt mà ra, khiến người ta nhìn mà vô cùng sợ hãi.
“Thánh nữ!”
Đệ tử của Hồng Nhan Cốc ở bốn phía gào thét xông lên. Tất cả mọi người mơ hồ, sợ, sợ hãi rồi.
Hai tay của thánh nữ bị một quyền đánh gấy, chiến lực bị phế, đây là chuyện rung động cỡ nào! Ngay cả thánh nữ đều không đỡ được một quyên của người đàn ông tóc bạc này sao? Vậy đám đệ tử như bọn họ… Chỉ sợ ngay cả một đầu ngón tay của đối phương cũng không đối phó được.
Người của Hồng Nhan Cốc không dám tiến lên trước nữa. Nhưng Lâm Dương lại chậm rãi đi tới.
Mọi người chỉ có thể đỡ thánh nữ chậm rãi lùi vê phía sau. Trêu mặt mỗi người đều che kín hoảng SỢ.
“Mùi máu tươi thật nông đậm! Không lẽ là ma đầu hiện thế?”
Một giọng nói trong veo mà lạnh lùng du đãng trong không trung.
“Cốc chủ?”
Mọi người võ cùng mừng rỡ, nhao nhao ngẩng đầu.
Chỉ thấy cốc chủ của Hồng Nhan Cốc bay vút ở trêu trời cao, giống như thần tiên bay về phía mọi người, rơi xuống trước mặt đám thánh nữ, đôi mắt lạnh lùng nhìn chằm chăm Lâm Dương.
“Bái kiến cốc chủ!”
“Bái kiến cốc chủi”
Mọi người quỳ xuống đất kêu lên.
Thánh nữ cũng không ngoại lệ.
“Sư phụ, đồ nhi không địch lại được người này, khiến sư phụ thất vọng rồi, xin sư phụ trách phạt”
Vẻ mặt thánh nữ áy náy nói.
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên