Con người có tỉnh khí thần.
Khí kình của võ giả, là đến từ khí trong tinh khí thân cộng thêm không ngừng tu luyện mà thành.
Bất cứ võ giả nào cũng không phải là thần tiên, điểm này không thể nghi ngờ.
Nhưng mà viên đá này, khiến Lâm Dương nảy sinh hoài nghỉ.
“Đây là lúc cốc chủ của Hồng Nhan Cốc tu luyện khí lực của bà ta cố hóa mà thành”
Phong Thanh Vũ nói.
“Cái gì?”
Mọi người kinh hãi.
“Loại khí kình này, tôi nghĩ mọi người không đối kháng được đúng không? Dù sao nó mạnh hơn các ông không chỉ một cấp bậc!”
“Nhưng mà… Lúc trước tôi giao đấu với cốc chủ của Hồng Nhan Cốc, bà ta không sử dụng lực lượng này!”
Lâm Dương trâm giọng nói.
“Đó là vì bà ta bị thương”
“Bị thương?”
“Đúng vậy! Là chuyện hôm trước! Nhóc Lâm, không phải là con muốn giết thánh nữ sao? Con gây ra động tĩnh lớn như vậy đúng lúc quấy nhiễu bà ta bế quan, khiến bà ta đang tu luyện bị thương, thiếu chút nữa tẩu hỏa nhập ma, nhưng mà cuối cùng ổn định lại! Nhóc Lâm, trong khoảng thời gian này sư phụ không chỉ thu thập chứng cứ bọn họ làm chuyện ác, sư phụ còn quan sát cốc chủ của Hồng Nhan Cốc, ăn ngay nói thật, người này không cổ xúy, thứ mà bà ta tu luyện… Có khả năng thật sự là con đường thành tiên!” Phong Thanh Vũ trầm giọng nói.
“Không có khả năng..”
Nguyên Tinh khó có thể tiếp nhận.
“Đây là sự thật! Hiện giờ bà ta đang rơi vào bình cảnh, nhưng tôi cảm thấy bà ta sẽ biết được, không lâu sau sẽ đột phá, đợi bà ta đột phá xong, bà ta sẽ hoàn toàn nắm giữ được lực lượng kia! Tới lúc đó… Tôi nghĩ bà ta mới thực sự được xưng thành thần rồi! Chúng ta sẽ không phải là đối thủ của bà ta, cho nên… Thời gian của chúng ta không còn nhiều lắm!”
Phong Thanh Vũ khàn giọng nói.
Mọi người nghe xong, tất cả đều im lặng rôi.
Lâm Dương nhìn chăm chẳm viên đá kia, không nói một lời. Lúc này, Phong Thanh Vũ tiếp tục lên tiếng.
“Nhóc Lâm, nhân lúc bây giờ còn thời gian, sư phụ cảm thấy con nên lập tức trốn đi, tìm một chỗ trốn!”
“Những lời này của tiên bối là có ý gì? Muốn tôi trốn sao? Vậy những người bên cạnh tôi làm thể nào đây? Hồng Nhan Cốc không tốt lành gì, bọn họ chắc chắn sẽ bắt người bên cạnh tôi ép tôi xuất hiện, tôi không có khả năng trốn cả đời!”
Lâm Dương lắc đầu lạnh nhạt nói.
“Một khi đã như vậy, vậy sư phụ còn một đường cho con đi, xem con có nguyện ý hay không thôi!”
Phong Thanh Vũ nói.
“Con đường gì?”
Lâm Dương nhìn ông ta.
Chỉ thấy vẻ mặt Phong Thanh Vũ vô cùng nghiêm túc, gắn từng chữ nói: “Thành thân!”
Phập! Cuối cùng một cái kim châm cứu đâm vào ngực cốc. chủ của Hồng Nhan Gốc.
Mọi việc giống như Lâm Dương nói lúc trước, kim châm cứu chui vào cơ thể, cốc chủ của Hồng Nhan Cốc trực tiếp phun ra máu tươi, liên tục lùi vê sau, không ngừng ho khan, gương mặt dữ tợn cũng trở nên trắng xanh.
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên