Hóa ra lúc này bên ngoài tường sắt gai xuất hiện đầy mũi †ên như mưa rơi.
Những mũi tên này bay từ bên phải về phía bên trái, vô cùng dày đặc, giống như muốn ngăn cản đường lùi của bọn họ.
Nếu xông vào, tất nhiên sẽ bị bắn thành tổ ong vò vẽ. Nhưng nếu không lao ra, bọn họ sẽ bị hai bức tường sắt gai đâm thành thịt nát rồi.
Làm sao bây giờ? Toàn bộ mọi người bị chặn trước đám tên này, toàn thân căng lên, trái tim run run, trong lòng đều là †uyệt vọng.
Tường sắt ở hai bên càng ngày càng gần, không gian mọi người có thể đứng càng ngày càng nhỏ.
Cứ theo đà này, qua ba mươi giây nữa, toàn bộ bọn họ sẽ bị tường sắt đâm chất… “Làm sao bây giờ?”
“Nguyên Tỉnh ở bên trong, liêu mạng với bọn họ đit” “Được!”
“Chỉ có thể làm vậy rồi”
Mọi người nghiến răng, tính toán liêu chết một trận.
Nhưng mà đúng lúc này, một bóng người đột nhiên vọt vào. trong mũi tên dày đặc, lấy cơ thể trực tiếp chặn những mũi †ên này.
Vách tường trước mặt trực tiếp bị chặn lấy.
“Cái gì?”
Mọi người vô cùng kinh hãi.
Vừa nhìn, mới phát hiện rõ ràng người đỡ tên là Lâm Dương! “Bác sĩ Lâm”
“Thân Quân!”
Không ngừng vang lên tiếng kêu kinh hãi.
Mũi tên sắc bén, nhưng bản lên người Lâm Dương, giông như va vào sắt thép.
Keng! Keng! Keng! Kendg… âm thanh thanh thúy truyền ra. Mũi tên vẫn dày đặc như cũ, nhưng không thể xuyên qua cơ thể Lâm Dương.
“ĐỊUƯ Lâm Dương quát khẽ.
“Dạt”
Mọi người lấy lại tinh thân, toàn bộ đều lao ra ngoài. “Nguyên Tỉnh, đi!”
Lâm Dương lại gọi Nguyên Tinh đang cản ở phía sau. Nguyên Tinh lập tức quay đầu.
Nhưng sao người của Hồng Nhan Cốc có thể để ông ta rời đi như vậy? “Còn muốn chạy sao? Không có cửa đâu!” “Giết!
Tứ đại thiên vương tiếp tục đuổi theo.
Nguyên Tinh bất đắc dĩ đánh trả, bị cuốn lấy rồi.
“Hừ, bác sĩ Lâm, hôm nay các người đều phải chết ở đây!” Cốc chủ của Hồng Nhan Cốc khàn giọng gào thét, đột nhiên vươn người nhảy lên, không quan tâm tới mọi thứ nhảy lên trên tường sắt bên phải, sau đó hai tay đâm tới tường sắt, xuyên thủng tường sắt, lại một lần nữa gâm thét, nhưng mà phát lực, mạnh nhanh hơn tốc độ khép lại của tường sắt.
Rầm râm… Tốc độ tường sắt di chuyển tăng lên không chỉ một lân.
Mọi người chỉ còn dư lại 10 giây.
Mà tốc độ này, căn bản không để mọi người rút khỏi. “l“hâng hay rầi!”
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên