TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chàng Rể Ma Giới
Chương 209: Mang thai, ngộ giải của Athena

Sau khi Isabella rời đi, Trần Duệ liền một mình cầu kiến Zya.
Còn không đợi Trần Duệ nói, Zya đã nói trước: "Ngươi tới là định giải thích gì sao?".
"Trưởng công chúa cảm thấy ta cần giải thích cái gì?" Trần Duệ có chút khẽ cười nhìn Zya nói.
Zya không dám đối mắt với hắn, ánh mắt chuyển qua một bên nói: "Ta có quyền yêu cầu ngươi giải thích".
"Vậy được, ta nói, quan hệ của ta cùng Isabella đã tương đối thân thiết, cho nên vừa rồi nàng mới nói những lời thân mật như vậy".
"Là sao?" Zya lãnh đạm nói: "Điều này không dễ nói đùa đâu".
"Nếu như là nói đùa, ngươi nguyện ý cười sao? Ta vẫn còn nhớ rõ nụ cười của ngươi sau khi gặp địa tinh Tạp Tạp, đáng tiếc đó là lần duy nhất" Kỳ thực ấn tượng sâu nhất trong lòng Trần Duệ, là nụ cười ôn nhu của nàng.
"Lá gan của ngươi hình như càng lúc càng lớn" Lông mày Zya nhíu lại: "Đừng quên thân phận của ngươi".
"Thân phận? Là chức trị an quan sao? Còn là một chức danh vô thực, một nhân loại tùy thời có thể bị bắt cóc đi" Trần Duệ có chút tự giễu cười cười: "Có chút lời ta rất muốn nói ra, nhưng nó thật sự không thích hợp… ta có thể nói không?".
Ánh mắt Zya có chút hạ thấp: "Ngươi, nói đi…".
"Ta cảm giác rất mệt" Trần Duệ khẽ thở dài: "Nếu như có thể, ta thật muốn mang theo người ta yêu đi nơi khác, tìm một nơi bình yên, chí ít không cần phải tùy lúc đề phòng nguy hiểm, cũng không cần tính toán người khác".
Sau khi lấy được Solon chi đồng, giúp độc long giải trừ quang ám chi tỏa, hắn sẽ cẩn thận suy nghĩ vấn đề đi hay ở này.
Ánh mắt Zya có chút ngưng trệ, phảng phất như hóa đá, lúc sau mới nói được, thanh âm vẫn vô cùng bình tĩnh: "Ngươi có thể chọn rời đi, ta sẽ không ngăn cản".
"Ngươi có thể suy nghĩ rời khỏi Ám Nguyệt thành không?" Trần Duệ bình tĩnh nhìn Zya, thanh âm nhu hòa hơn nhiều: "Kỳ thực ta ngươi đều hiểu rõ, có những mục tiêu là không thể hoàn thành".
Cùng rời đi? Trái tim Zya có chút đập nhanh hơn.
"Ta biết, nhưng là" Nhãn thần Zya có chút rung động hiếm có, "nhưng là, nhưng là…" Sau khi nói ba từ "nhưng là", nàng nhè nhẹ nhắm mắt lại cũng không nói gì nữa. Nguồn truyện:
Có những việc, từ khi bắt đầu đã không có lựa chọn! Giống như lúc đầu nàng chán ghét kiên cường, chán ghét trở thành lĩnh chủ vậy, nhưng hiện tại, nàng là một vị lĩnh chủ lãnh khốc vô tình!
Trần Duệ nhớ đến chuông gió ký ức, những tiếng thở dài trong đó, nữ tử này trên lưng vác rất nhiều gánh nặng.
Khoảnh khắc sau, Zya nhè nhẹ mở mắt ra, đã khôi phục băng lãnh ngàn năm không đổi: "Khi nào đi? Ngươi chỉ nói là có thể, lại không nói thật sự muốn đi".
Ánh mắt của Zya chăm chú nhìn hắn, Trần Duệ lắc lắc đầu nói: "Ta còn sợ ngươi giết người diệt khẩu đây, rốt cuộc ta biết cũng không ít!".
Kỳ thực vừa rồi hắn không kìm được có chút cảm khái thôi, không biết vì sao, mỗi khi đối diện với nàng, có chút không thể che dấu.
"Ngươi là đang nhắc nhở ta sao?" Thanh âm của Zya đột nhiên cao hơn mấy phần, hiển nhiên ba động trong lòng rất lớn, hẳn là đang hớn hở.
Trần Duệ gãi gãi đầu nói: "Lòng trong thành của ta đối với điện hạ có thể sánh cùng song nguyệt của ma giới, như vậy đủ rồi đi".
Nhãn thần Zya có chút động, gần như muốn cười thành tiếng, nhưng đáng tiếc chỉ là "gần như" mà thôi, nháy mắt lại khôi phục bình thường.
"Đúng rồi, đêm dạ hội đó, điệu khiêu vũ của chúng ta…".
Sắc mặt Zya lại lạnh hơn mấy phần: "Chỉ là một điệu khiêu vũ mà thôi!".
Trần Duệ tiến lên phái trước hai bước: "Trên thực sự, ta nghĩ muốn".
Thanh âm của Zya mang theo chút khẩn trương: "Không được!".
"Ta…".
"Tuyệt đối không được! Không cho phép được nói!".
"…"
"Ta chỉ muốn mở rộng điệu Vanse mà thôi!" Trần Duệ lấy ra một quyển sách nhỏ, đầy vô tội nói: "Từ lúc đó, không ngừng có người tới thỉnh giáo ta, làm ta phiền đến phát bực, cho nên ta ghi lại yếu lĩnh vũ đạo, muốn hiến cho trưởng công chúa, ai ngờ đến cả nói ra cũng bị điện hạ cấm không cho nói".
Zya khóe mắt khẽ giật, rất có xung động muốn đánh người, rõ ràng là ý kia, lại có thể nói ra cớ đường hoàng này!
"Đúng rồi, ta phải đi ra ngoài chút, có thể là một tháng, cũng có thể rất lâu, việc này liên quan đến đại tông sư truyền thừa" Trần Duệ cũng không để cho Zya có cơ hội làm khó, lập tức chuyển vào chính đề: "Hạnh Hạnh đại sư đã bị ta tìm cách tạm thời lưu lại Áo Choàng hội, nếu như lần này ta có thể thuận lợi vượt qua khảo nghiệm, vậy hẳn có thể khiến vị đại sư này lưu lại thiết lập ma pháp điếm"
Trong mắt Zya lóe lên tia vui mừng, đây chính là một tin vô cùng tốt, dù cho Hạnh Hạnh không trợ giúp Ám Nguyệt thành, chỉ riêng việc ở lại mở cửa tiệm, lấy danh khí của hắn có thể hấp dẫn không ít kẻ ngoại lai đến, thậm chí là mang lại thương cơ.
"Lần truyền thừa này muốn đi đâu? Ta phái người đi bảo vệ ngươi" Zya đột nhiên nhớ tới hắn từng nói khảo nghiệm truyền thừa có nguy hiểm đến tính mạng nên không khỏi có chút lo lắng trong lòng.
Trên thực tế, nơi Trần Duệ muốn đi là u dạ thấp địa, đương nhiên không thể có người "bảo hộ" được, nên hắn lắc đầu nói: "Chỉ có thể một mình ta đi! Mà khảo nghiệm của đại tông sư chỉ có thể đến một nơi rồi xuất hiện nhắc nhở nơi tiếp theo, cho nên hiện tại ta cũng không biết đến cùng là phải đi đâu. Ta định ngày mai sẽ xuất phát, hôm nay đến để cáo từ trước".
"Ngươi… nhất định phải cẩn thận"
Zya bỗng chợt bừng tỉnh: câu nói này vốn không có vấn đề gì, nhưng là ngữ khí của mình, có chút không giống với khi đối đãi với thuộc hạ. Chẳng qua, từ lúc mới bắt đầu cuộc nói chuyện, không khí giữa hai người đã có chút khác thường.
Trần Duệ hắc hắc khẽ cười, quay đầu lại nói: "Yên tâm, ta còn muốn nhảy cùng một vị nữ sĩ mỹ lệ, nên sẽ không dễ dàng chết đâu".
"Ngươi không được làm càn!" Lần này Zya rất dứt khoát quay lưng lại, trên nhãn thần tuy có điểm tức giận nhưng trên mặt không khỏi nóng đỏ lên. Trừ kẻ này ra, ở Ám Nguyệt thành, không ai dám nói chuyện với nàng như vậy, chỉ là không biết vì sao, luôn mong được nói chuyện cùng hắn.
"Như vậy, ta coi như vị nữ sĩ mỹ lệ kia đã đáp ứng".
Trong tiếng cười lớn, Trần Duệ rời khỏi phòng nghị sự, tuy cấm vệ quân không nghe được cuộc nói chuyện giữa hai người, nhưng không hẹn mà cùng sinh ra ảo giác, tiếng cười của vị trị an quan này hình như rất bỉ ổi…
Đêm tối, trong một gian phòng ở thực nghiệm thất.
"Ngày mai chàng phải đi sao?" Athena ngồi dựa vào ngực Trần Duệ, nhẹ nhàng nói: "Thủ đoạn của Isabella thật sự không có ảnh hưởng gì đấy chứ?".
"Đừng lo lắng, chỉ là tạo thành ám kình trong lúc đặc biệt mà thôi, dù cho toàn bộ nổ tung, cũng không tạo thành ảnh hưởng lớn đối với anh. Chẳng qua, nếu như anh chỉ là một nhân loại thì đã sớm chết vểnh râu rồi".
"Nữ nhân độc ác kia! Em nhất định sẽ không tha cho nàng!" Athena đầy căm hận nói rồi nhè nhẹ hỏi hắn: "Kỳ thực em có một việc vẫn luôn dấu diếm anh".
"Việc gì? Có phải mắt hai mí của em là vết nhăn không? Hay là ở chỗ này là độn lên, ai u, anh chỉ thử xem có đúng không thôi mà, ai u, đừng đánh nữa".
"Nghe em nói được không?" Athena nhéo lên bàn tay tác quái của hắn rồi khẽ thấp giọng nói: "Kỳ thực, chuyện nhân loại ở ma giới em cũng biết một ít, chỉ là… không nói với anh, em sợ…".
Trần Duệ nói tiếp hộ nàng: "Em sợ anh trở về thế giới nhân loại sao?".
"Em xin lỗi" Athena cắn chặt miệng lại, đột nhiên nàng cảm thấy bản thân rất ích kỷ.
"Ở dưới lòng đất Tây Lang sơn, khi lần đầu tiên thân mật cùng em, em có hỏi anh có nhớ nhà không, hiện tại anh muốn nói với em câu này" Trần Duệ nâng cằm Athena lên, sao cho đôi hồng đồng của nàng nhìn thẳng vào mắt mình: "Nơi nào có em, nơi đó mới là nhà".
Đôi mắt của Athena bỗng mềm dịu, hô hấp của hai người càng lúc càng gần, hai đôi môi nóng ấm đan xen vào nhau. Trần Duệ cảm giác được thân thể Athena nóng lên, hô hấp cũng gấp rút, dục vọng trên người không ngừng thôi thúc làm hắn khó mà ức chế phản ứng nam tính nguyên thủy.
"Athena, hiện tại không được".
Nhưng là nàng không ngừng lại, ngược lại còn đặt tay hắn lên bộ ngực đã tuột đi áo ngoài của nàng, thở gấp nói bên tai hắn: "Đêm nay để em trở thành nữ nhân của anh đi…".
Bán cầu to lớn kia, mềm mại mà no đủ, không ngờ dùng một bàn tay không thể nắm lấy hết được, khác với lần "bị động" trong u dạ thấp địa, lần này là đôi bên chân chính lưỡng tình tương duyệt.
Trần Duệ cảm giác được phần nào đó trên cơ thể cứng rắn chưa từng có, động tác có chút không chịu khống chế của lý trí, nghiêng người áp Athena dưới thân, miệng lưỡi không khỏi khô khốc, đôi tay không tự chủ được xoa bóp biến hóa khối cầu trước ngực nàng. Dưới vỗ về, khối cầu càng lúc càng kiên đĩnh, dần dần, tay của hắn trượt theo buộng xuống đến địa phương ấm áp nóng ẩm kia. Lần này Athena cũng không kháng cự, nàng càng thêm thở dốc, nhãn thần dần biến thành mê ly.
Vào thời khắc then chốt, nhờ trường kỳ tu hành tĩnh tâm quyết, Trần Duệ cuối cùng kịp tỉnh lại, cắn lấy chót lưỡi, đau đớn làm thần trí hắn khôi phục thanh tỉnh, hắn lập tức thu tay lại, nâng lên thân thể mềm nhũn của nàng.
Gia tộc Athena có huyết mạch thiên phú đặc biệt, hai mươi tuổi có thể tự động tiến giai, nếu như hiện tại thịt Athena, như vậy bằng với kéo dài con đường thăng cấp đại ma vương của nàng. Nếu như dựa vào tu hành bình thường, ma vương đỉnh phong đến đại ma vương có khi phải vài chục năm, thậm chí mấy trăm năm…
Trần Duệ nhè nhẹ kéo y phục nàng lên, có điểm không dám nhìn thân thể mê người của nàng: "Athena! Em hôm nay làm sao thế?".
Athena xấu hổ cùng động tình đỏ bừng mặt, khẽ ỉ ôi: "Em muốn chân chính là thê tử của chàng, còn muốn sinh hài tử cho chàng nữa".
Trần Duệ không khỏi cảm động ôm chặt lấy nàng: "Ngốc à, đừng cho là anh không biết, em lo lắng anh gặp nguy hiểm ở u dạ thấp địa, hoặc lo lắng anh không vượt qua được ải luyện tâm này đúng không?".
Athena im lặng không nói, Trần Duệ liền lắc lắc đầu: "Yên tâm đi, được rồi vào ngày sinh nhật hai mươi tuổi, đến lúc đó em có muốn giữ lại cũng không được. Trước lúc đó, anh sẽ không chết đâu! Tin tưởng vào anh, được không?".
Athena gật gật đầu với hắn, ánh mắt nhìn vào địa phương rất không mặt mũi ngóc đầu lên thành trướng nhỏ, đột nhiên nghĩ đến điều gì, mặt lại đỏ bừng lên, do dự trong chốc lát rồi lớn mật đưa tay qua.
Không phải đã nói thông sao? Trần Duệ không khỏi cả kinh, bị nàng nắm lấy, dục vọng khó khăn lắm mới đè xuống được lại dâng lên.
"Đừng cử động" Athena nói một câu, trên mặt hồng đến trích ra được cả máu, nàng cúi người xuống, đầy cố gắng giải thoát cho phần nào đó.
Nhìn vào thân thể xổm xuống của Athena, hắn từng xem không ít phim 18+, nên lập tức có liên tưởng, còn không đợi hắn có phản ứng, thân dưới cứng rắn đã bị nóng ấm bao bọc, khoái cảm khó nói nên lời truyền đến.
Trần Duệ đời trước là xử nam, sau khi trọng sinh thì thân bất do kỷ phát sinh quan hệ cùng Kristina. Huống hồ, loại "phục vụ" thiếu nhi không nên xem này lại xuất phát từ nữ nhân hắn yêu thương nhất trong lòng.
Dù cho có cộng sinh khế ước, giành được năng lực kéo dài ở phương diện nào đó, dù cho miệng nhỏ của Athena không thể nào nuốt hết được vật kia, động tác nàng cũng cứng ngắc nhưng dưới song trọng xung kích, tâm lý cùng sinh lý, thật không biết dùng từ gì chuẩn xác để mô tả nữa.
Dưới nỗ lực của Athena, dục vọng đè nén của nam nhân phun ra. Nhưng là để Trần Duệ kinh ngạc còn ở phía sau, Athena không những không tránh ra, ngược lại còn…
Lúc này, không thể chỉ dùng hai từ cảm động cùng thỏa mãn để hình dung tâm tình Trần Duệ được, còn có hổ thẹn nữa, từ phương diện nào đó, hắn cũng có định kiến của hắn, nam nữ hẳn là phải cùng thỏa mãn. Nhưng hiện tại hắn không thể tiếp tục khiêu khích Athena được, nếu không công lao lúc trước coi như đi tong.
"Athena" Trần Duệ đầy yêu thương ôm lấy nàng: "Xin lỗi, ủy khuất cho em rồi…".
Athena hai má ửng đổ, lắc lắc đầu, sau khi gian nan nuốt xuống, cuối cùng cũng có thể tự nhiên nói chuyện, trong mắt lấp lánh quang mang kỳ dị: "Như vậy, hiện tại em hẳn có thể mang hài tử đúng không?".
Nghe thấy câu nói này, Trần Duệ suýt thì té ngã, không khỏi trợn tròn mắt lên nhìn nàng: "Ai nói với em thế?".
Chẳng lẽ không biết xxoo mới mang thai sao? Chẳng qua nhớ tới, Athena từ nhỏ lớn lên trong quân doanh, tự nhiên không có ai dám nói tri thức phương diện này cho vị tiểu công chúa của Ngõa Lạc Khắc yếu tắc rồi, mà nàng lại quá chuyên chú tu hành, tự nhiên thiếu hụt một ít tri thức thông thường…
Vấn đề là… vì sao nàng lại nói câu vừa rồi?
Sau một hồi ấp úng không chịu nói, dưới uy bức của Trần Duệ, cuối cùng đánh lấy ra một quyển sách, riêng cái tên đã rất cực phẩm rồi, "Ma long mỹ nam bị công chúa lăng nhục".
Có vài tờ khá nhăn, đặc biệt còn có một nếp gấp, xem ra thường xuyên bị mở ra xem nguyên cứu, Trần Duệ liền lục lọi một phen, rất nhanh đã phát hiện một được được bút hồng tô nền: "Sau khi nuốt vào dịch thể bạch sắc tanh tanh, Y Lệ Toa cuối cùng như ý nguyện mang theo hài tử của hắn…".
Cực phẩm thư như này! Trần Duệ không cần nghĩ cũng biết được là từ đâu ra… Ngoại trừ tiểu la lỵ cực phẩm ra, ai có thể lưu trữ những cực phẩm thư như này được… Chính mình bị tiểu thuyết độc hại làm hư hỏng còn được, lại còn dám truyền nhiễm cho Athena hắn yêu thương nữa!
Sau một hồi thẩm vấn Athena, cuối cùng hắn cũng biết được câu nói kia là kết quả thảo luận trong khuê phòng cả nửa ngày giữa nàng cùng tiểu la lỵ, mà hành động vừa rồi…
Trần Duệ có chút dở khóc dở cười, thảo nào Athena cam tâm tình nguyện nuốt dịch thể bạch sắc kia…
Lại nói, nếu như không có cực phẩm thư của tiểu la lỵ, hôm nay hắn cũng không có khả năng được hưởng thụ như vậy, như vậy hẳn phải cảm tạ tiểu la lỵ mới đúng!

Đọc truyện chữ Full