TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chàng Rể Ma Giới
Chương 431: Hoa

Ngoài Thủy Tinh sơn cốc, đứng trong vòng bảo vệ nghiêm mật của quân đội, Rummenigge đại sư kinh ngạc nhìn về khu vực cuối Thủy Tinh sơn cốc, nơi bầu trời đang biến ảo kỳ dị, ngay cả binh lính cũng lộ ra biểu tình đồng dạng.
Mặc dù đang đứng cách đó khá xa, nhưng khi nghe thấy từng đợt tiếng khóc dội lại vẫn làm người ta cảm thấy sợ hãi. Những con chiến mã có cảm giác linh mẫn đều lộ ra thần sắc sợ sệt, nếu như không phải đã trải qua huấn luyện, lại bị binh sĩ khống chế, có lẽ bọn chúng đã nhanh chân chạy trốn.
Ở bên trong cốc, tử quang cùng lục quang không ngừng biến ảo, mặt đất có chút run rẩy, ngay cả ma pháp trận cũng không thể át chế được, có thể tưởng tượng được cuộc chiến đang diễn ra kịch liệt đến mức nào. Dù vậy, quân đội vẫn không có hành động gì, chỉ thủ vững phòng tuyến bên ngoài Thủy Tinh sơn cốc.
Nguyên do bởi vì mấy ngày trước có người giao đại sư Rummenigge cho bọn hắn, đồng thời người này cũng đưa ra huy chương ma pháp đại biểu cho Huyết Kinh Hoa lãnh chủ, ra lệnh cho bọn hắn bảo vệ đại sư và giữ vững trận địa, cho dù có chuyện gì xảy ra cũng không được hành động, hơn nữa cấm tiệt người ngoài ra vào, kể cả Rummenigge đại sư.
Trên thực tế, những gì mà binh lính chứng kiến chỉ là những dị tượng đã bị lực lượng của thượng cổ phù ngữ làm giảm bớt . Hiển nhiên, lực lượng thượng cổ phù ngữ của Trần Duệ so với Lola có điểm chênh lệch. Nếu đây là do Lola bố trí, hiệu quả chắc chắn sẽ khác. Chỉ là khoảng cách giữa Ám Nguyệt và Thủy Tinh sơn cốc quá xa, đi về rất tốn thời gian, mà lúc này Lola lại đang phải tập trung thời gian và tài liệu để kiến tạo truyền tống trận, vì thế Trần Duệ không kinh động đến nàng.
Bên trong Thủy Tinh sơn cốc, những cây cột thủy tinh đã nứt gãy không ít, một số đã bị phá hủy hoàn toàn. Thủy tinh long hổn hển thở từng ngụm lớn, trên thân thể khổng lồ đầy rẫy vết nứt, lân phiến rơi lả tả trên mặt đất.
Đối diện hắn lúc này là Pagliuca một thân hắc giáp, khắp người bốc lên lục sắc như có như không. Tuy hơi thở dốc, nhưng vẫn khí định thần nhàn, trên bộ giáp đen có không ít vết cắt do nanh vuốt tạo thành nhưng không tổn hại gì nhiều, chỉ có một vài bộ phận không được che giáp mới hiện ra một ít máu.
Đôi mắt rắn màu xanh nhạt gắt gao nhìn vào bộ giáp đen trên người Pagliuca. Long tộc phần lớn đều những tên thích sưu tập trân bảo và giám định, thủy tinh long có thể kết luận áo giáp kia tuyệt không phải là trang bị truyền kỳ cấp thông thường, cũng không phải là cực phẩm tinh anh truyền kỳ trang bị, chẳng lẽ là thần khí? Chí ít cũng phải là chuẩn thần khí?
Rất có thể là khả năng này! Bộ giáp kia kiên cố dị thường, ngay cả khi ở hình dạng rồng cũng có thể che phủ toàn thân, lại còn phát ra ánh sáng nhàn nhạt, tựa như còn có hiệu quả làm suy yếu đối thủ. May mắn là thân thể thủy tinh long có thế miễn dịch với kỹ năng khó chịu này, nếu không thương thế của Jacob có thể đã nghiệm trọng hơn.
Hai ngàn năm không gặp, không ngờ tên độc long đáng sợ này lại có thể tìm được một thần khí phòng ngự của long tộc!
Thực lực hơn hẳn hắn! Độc lực quỷ dị lại là khắc tinh của thể chất thủy tinh! Đã thế lại còn có thần khí! Quá không công bằng!
Thủy tinh long trong lòng tràn đầy cảm giác thất bại, độc long chớp lấy cơ hội, dùng đuôi quất mạnh một cái, cánh trái của thủy tinh long liền bị đánh thành vụn phấn. Dưới tác dụng của lĩnh vực, chiếc cánh bị vỡ trong nháy mắt đã khôi phục được khung xương, dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được dần phục hồi như cũ, nhưng những cây trụ thủy tinh lại nứt vỡ một mảng lớn làm lực lượng của lĩnh vực giảm xuống. Nhiều cây trụ màu xanh lá dưới tác dụng của độc lực lần lượt tan rã thành chất lỏng, nhanh chóng bốc hơi tạo thành một lớp sương bao phủ cả không gian.
Lực lượng lĩnh vực giảm mạnh cộng thêm thương thế nghiêm trọng khiến thủy tinh long lảo đảo muốn ngã, cơ hồ không chống đỡ nổi nữa.
Không được, cứ tiếp tục thế này khẳng định sẽ bị hắn giết chết! Bây giờ có thể sử dụng chỉ có mỗi thứ kia, mặc dù không thể kiểm soát được lực lượng của nó, cái giá phải trả lại tương đối lớn, nhưng đây lại là hy vọng duy nhất để đánh bại đối phương!
Không cần nghĩ nữa! Thủy tinh long cắn răng, hạ quyết tâm.
Pagliuca đang chiếm thế thượng phong, trong lòng cảm giác sung sướng, đang muốn thừa thắng truy kích liền thấy hai mắt của thủy tinh long đột nhiên biến thành màu máu, trong lòng bỗng sinh ra báo động nguy hiểm mãnh liệt.
Độc long không dám buông lỏng, lập tức ngưng tụ lực lượng chờ đợi, liền thấy thủy tinh long nhổ ra một viên ngọc màu đỏ nhạt, nháy mắt biến thành một đóa hoa hình dạng kỳ dị, màu sắc cũng chuyển từ đỏ nhạt sang màu máu, ngay cả độc lực lĩnh vực cũng không thể che lấp quang mang của viên ngọc.
Hai mặt trăng trên bầu trời cũng bị ảnh hưởng, từ màu tím ban đầu đã chuyển thành màu máu. Nương theo ánh trăng, bông hoa màu đỏ chợt phân liệt, lộ ra một cỗ khí tức cường đại bao phủ thủy tinh long, nhanh chóng vặn vẹo bành trướng, phát sinh dị biến.
Thân hình thủy tinh long lớn lên gấp bội, cường tráng hơn, đầu từ một cái thành ba cái, giống như cửu đầu xà vậy, khắp người đều có gai xương sắc nhọn, thân thể thỉnh thoảng bốc lên hỏa diễm kỳ dị đem màu xanh của kịch độc lĩnh vực cắn nuốt không còn một giọt.
Thủy tinh long cảm thấy thân thể tràn đầy lực lượng cuồng bạo chưa từng có, tùy tiện vung tay một phát không ngờ có thể làm kết giới có chứa thượng cổ phù ngữ xuất hiện viết nứt, lòng tin lập tức tăng vọt, quát lớn: "Pagliuca! Giờ chết của ngươi đã đến!"
Kinh nghiệm chiến đấu của Pagliuca cực kỳ phong phú, biết chắc đây là sát chiêu cuối cùng của thủy tinh long, khẳng định có điều gì đó không thỏa đáng ở bên trong, nếu không tên kia hẳn đã sớm sử dụng loại lực lượng này.
"Tên gia hỏa đáng thương, chỉ là một loại lực lượng không thuộc về mình mà thôi" Pagliuca khinh thường nói, phần nhiều là chiến thuật tâm lý.
"Hừ! Ngươi không phải cũng dựa vào thần khí sao? Thắng thua mới là quyết định then chốt cuối cùng!" Thanh âm cua Jacob khàn khàn mà quái dị, gây cho người khác cảm giác quỷ dị.
"Muốn thắng ta?" Pagliuca cười lạnh nói: "Dựa vào loại lực lượng mà chính ngươi cũng không thể khống chế?"
Jacob không thèm để ý, hỏa diểm màu đỏ sậm trên người bùng phát, hướng Pagliuca đánh tới, tốc độ so với trước đây nhanh hơn không ít, công phòng cũng được đề thăng trên diện rộng, loại biến dị này xem ra đem lại hiệu quả thập phần rõ ràng.
Pagliuca có thần khí "Lôi Âm" cùng "Bá Vương khải" trợ giúp toàn lực ứng chiến, gây cho Jacob áp lực cực lớn. Mặc dù thế cục mới bị đảo lộn, nhưng thời gian dài chỉ phòng thủ cùng chịu đựng, Jacob chẳng qua chỉ là chiếm được thượng phong, nhất thời không thể biến ưu thế thành thắng thế.
Nhìn bề ngoài có vẻ như cục diện hai bên cân bằng, nhưng chỉ mình độc long mới biết áp lực lớn như thế nào. Nếu như không có Bá Vương giáp với lực phòng ngự siêu cường cùng khả năng làm suy giảm, chuyển hóa thương tổn của địch nhân thành thể lực của mình, chỉ dựa vào lực lượng của chính bản thân, độc long hẳn có lẽ đã sớm bị đánh ngã.
Nhưng tình huống của Jacob không đúng, rất có thể không thể kéo dài chiến được, vì thế hắn chỉ cần phòng thủ vững chắc, đợi đến khi lực lượng kì lạ kia suy yếu, phát động một lần công kích là đủ để khống chế tên gia hỏa này.
Chỉ có điều, thời gian tác dụng của loại dị biến này lâu hơn dự đoán của Pagliuca, lực lượng cuồng bạo này tựa như không bao giờ cạn, hỏa diễm không những có thể cắn nuốt độc tố lại còn mang theo thương tổn kỳ dị, may mắn là hắn có Bá Vương giáp phòng hộ, nếu không hẳn đã bị thương không nhẹ. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Đồng thời, Pagliuca cũng để ý thấy, ngay lúc độc lực lĩnh vực của hắn bị cắn nuốt, thủy tinh lĩnh vực của Jacob cũng tự động giải trừ, có vẻ như loại lực lượng biến dị này cùng lực lượng bản thân chủ thể không thể hòa hợp, không khỏi tâm niệm vừa động.
"Bá Vương tá giáp" vốn đang thu liễm chợt phát động, Jacob bị trúng một quyền, thuộc tính lôi điện phụ gia của Lôi Âm xuất hiện, động tác của Jacob lập tức hơi khựng lại, tựa như bị lôi điện làm tê liệt. Pagliuca lại nhanh như chớp tung thêm hai quyền nữa vào cùng một bộ phận, thủy tinh long kêu lên một tiếng đau đớn, loạng choạng thối lui, thân thể hết tím tái rồi lại xanh mét, hỏa diễm hư nhược mấy phần, trong nháy mắt khôi phục lại như bình thường.
Pagliuca trong lòng hiểu rõ: viên ngọc đỏ kia làm lực lượng Jacob bạo tăng, quyền thuật truyền độc của Pagliuca do bị lực kỳ dị kia tiêu trừ không ít nên không thể phát huy tác dụng, nhưng do có xung đột với thuộc tính của bản thân nên thể chất thủy tinh của Jacob cũng bị vô hiệu, cũng chính là mất đi ưu thế lớn nhất miễn dịch với ma pháp, nhờ vậy mà hiệu quả giảm phòng của "Bá Vương tá giáp", lôi điện bình thường cùng độc tính mới phát huy được hiệu quả.
Nghĩ đến đây, Pagliuca lập tức thay đổi chiến thuật, triệt tiêu lĩnh vực, không tiếp tục đánh bừa mà lấy độc lực làm chủ, phối hợp với Bá Vương tá giáp cùng hiệu quả lôi điện phụ gia công kích, dần dần xoay chuyển được cục diện.
Thủy tinh long lúc này cũng khổ không thể tả. Lúc trước hắn mới chỉ thử qua một chút uy lực của hồng châu đã ngầm kinh hãi với loại nguy hiểm này, dốc toàn lực thi triển hồng châu như bây giờ là lần đầu tiên. Dù cho muốn lợi dụng hồng châu thay đổi cục diện, xong trong hồng châu có một loại lực lượng quỷ dị, tựa hồ muốn đem hắn cải tạo triệt để thành một loại sinh vật nào đó không có y thức - cảm giác này khiến thủy tinh long cảm thấy khủng hoảng.
Có thể nói, Jacob vừa chiến đấu với Pagliuca vừa chiến đấu với "bản thân".
"Ầm!" Trong lúc không chú ý, thủy tinh long lại bị Pagliuca đánh trúng một quyền, nhưng Pagliuca cũng bị một loại lực lượng cuồng bạo đẩy lùi. Lúc này, thân thể thủy tinh long lại vặn vẹo kịch liệt, dường như muốn bành trướng lên.
Thủy tinh long phát ra một tiếng rú thảm thiết, huyết sắc trong mắt đại thịnh, "huyết nhục" cùng gai xương không ngừng bành trướng vặn vẹo thoát ly khỏi thân thể, ở khu vực trung tâm ẩn hiện một bông hoa màu đỏ, lóe ra quang mang mãnh liệt, ngay sau đó, toàn bộ nổ tung.
Trong lúc chạy trốn hồng châu, Pagliuca trong lòng thấy không ổn, nháy mắt khôi phục về hình dạng con người, hai tay đan chéo trước ngực, bày ra tư thế phòng thủ. Nhưng uy lực của vụ nổ cực kì cường đại, mặc dù đã biến thành nhân hình để giảm thiểu diện tích chịu lực, nhưng vẫn bị chấn động làm bay ra ngoài.
Cho dù sào huyệt của thủy tinh long đã được thượng cổ phù ngữ phong tỏa cũng bị chấn động kịch liệt. Trong không gian xuất hiện từng khe nứt lớn mắt thường có thể thấy được.
Bị tổn hại nặng nề nhất là bản thân Jacob, mới vừa rồi, trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, hắn sử dụng toàn bộ lực lượng thoát khỏi sự khống chế của hồng châu, vừa khôi phục thanh tỉnh đã phải chính diện hứng chịu vụ bạo tạc, thương thế nghiêm trọng do độc long gây ra trước đó còn chưa kịp hồi phục, lại còn bị di chứng của hồng châu, cơ hồ như muốn sụp đổ.
Thủy tinh long dù sao cũng là cường giả ma đế đỉnh phong, điên cuồng hét lên một tiếng, bất chấp thương thế cùng dị trạng trên người, dùng toàn bộ lực lượng còn sót lại, vỗ cánh bay ra khỏi vết nứt không gian, sau khi thoát khỏi trói buộc của thượng cổ phù ngữ một đường điên cuồng bay đi, trong nháy mắt liền tan biến trong bầu trời đêm.
Vụ nổ qua đi, Pagliuca xua khói bụi xung quanh mới phát hiện Jacob đã biến mất, mà Bá Vương giáp không ngờ lại xuất hiện vết nứt nhỏ, không khỏi hoảng sợ, may mà chiếc áo giáp này có khả năng tự chữa lành, có điều trong thời gian ngắn không có biện pháp tái sử dụng.
Lần này Jacob lại may mắn trốn thoát, nhưng bù lại hắn bị thương rất nặng, sử dụng viên hồng châu quỷ dị kia tựa hồ có thể gặp phải sự cắn trả đáng sợ, trong thời gian ngắn, lực chiến đấu của hắn đại giảm, sẽ không ló đầu lộ diện.
Lần chiến đấu này kịch liệt hơn so với dự tính của Pagliuca, nhất là viên ngọc có thể kích phát biến dị đáng sợ kia. Đến cùng nó là cái gì?
Không biết tiến độ của tên nhân loại giảo hoạt kia thế nào. Vừa nghĩ tới tài phú của thủy tinh long, hai mắt của con rồng nào đó lập tức sáng ngời, đau đớn trên người cũng trở nên bé nhỏ không đáng kể tới.
Pagliuca không biết rằng ngay lúc Jacob phát sinh dị biến, ở một đại sảnh nào đó dưới lòng đất, nghịch hướng truyền tống trận đã bắt đầu vận hành, hay nói cách khác, Trần Duệ đã hoàn toàn tiếp nhận tài phú của thủy tinh long, đây là một bút tài phú kinh người, giá trị thậm chí còn hơn cả bảo tàng của Pagliuca ở U Dạ ám địa, dù sao, độc long cũng "bị mất" hai ngàn năm "thu thập" tài phú.
Hôm đó, sau khi thông báo cho Pagliuca xong, Trần Duệ liền hóa thân thành Rummenigge, âm thầm suất lĩnh đoàn thợ mỏ cải tạo ma pháp trận ở đại sảnh, để phòng ngừa bị phát hiện, Trần Duệ không sử dụng long ngữ minh văn mà dùng thượng cổ phù ngữ kết hợp với ma pháp trận làm chủ, chẳng qua thủy tinh long không đem con kiến hôi "Rummenigge" này trong mắt nên không kiểm tra lần nào.
Trần Duệ tiêu diệt hết những tên hộ vệ thủy tinh còn sót lại, bố trí thợ mỏ ở một nơi an toàn trong sơn động, sau đó từng bước tiêu trừ long ngữ minh văn do thủy tinh long bày ra. Trận chiến trên mặt đất hiển nhiên là loại hắn không thể nhúng tay vào với thực lực hiện giờ, nếu như tùy tiện xuất hiện ngược lại sẽ trở thành gánh nặng cho Pagliuca.
Ngay khi hắn đi tới ngã ba nơi lần đầu gặp người thủy tinh, trong lòng đột nhiên sinh ra cảm ứng mãnh liệt, tựa hồ khí tức của thượng cổ phù ngữ bỗng nhiên nồng đậm gấp mười lần!
Không, không chỉ là thượng cổ phù ngữ mà còn kèm theo một loại khí tức đặc biệt, hình như đang triệu hoán hắn. Có lẽ đối tượng triệu hoán của cỗ lực lượng này vốn không phải là hắn, nhưng hiện tại hắn lại cảm nhận được rất rõ, cũng có thể nói, cỗ lực lượng kia đã chú ý đến Trần Duệ.
Trần Duệ không tự chủ được, bắt đầu đi tới thông đạo. Trên đường, thỉnh thoảng có thể cảm giác được khí tức kỳ dị, dường như mang theo dụ hoặc cường đại, bất tri bất bất giác hắn đã tới một nơi.
Chỗ này hình như là tinh quáng trong lòng đất, lại có vẻ như là một cái thông đạo ngầm dẫn đến một không gian đơn độc nào đó. Nếu như không nhờ khí tức của thượng cổ phù ngữ đột nhiên tăng mạnh, lại thêm phát hiện loại lực lượng hấp dẫn kia thì cho dù có tìm khắp nơi trong lòng đất chỉ sợ cũng không thể nào tiến vào chỗ này.
Đập vào mắt Trần Duệ là một mảng màu đỏ, thực tế là nham thạch nóng chảy, có điều màu sắc này làm cho người ta cảm thấy kinh hãi, tựa như dòng sông máu vậy.
Toàn bộ không gian này là một hang động nằm trong núi lửa, cảnh vật nhuộm một màu đỏ nóng bỏng, khắp nơi đều là nham thạch sôi trào, chỉ có con đường nhỏ hẹp phía trước không biết dẫn đến đâu.
Nhiệt lượng đáng sợ làm Trần Duệ phải thi triển lực phòng hộ, dù thế lưng hắn vẫn ướt đẫm mồ hôi, giống như đang ở trong lò lửa địa ngục.
Trần Duệ cẩn thận đạp lên hắc sắc nham thạch, từng bước đi tới, được một lúc, tại một ngã rẽ, hắn phát hiện trong dung nham có một đồ vật đặc thù, lúc chìm lúc nổi, không ngờ không bị nóng chảy, giống như được tạo ra từ dung nham vậy.
Đây là một đóa hoa kỳ dị, lớn bằng cỡ hai nắm tay nhỏ, cùng màu đỏ của dung nham bất đồng, đẹp đẽ hơn, ở trong phát tán một loại mỹ lệ quỷ dị.

Đọc truyện chữ Full