TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chàng Rể Ma Giới
Chương 657: Hải vực Bạo Phong

Trần Duệ mặc một thân áo choàng rồi lặng lẽ đi tới cảng Thor. Lucio sau khi cải trang đã tìm được một chiếc thuyền nhỏ, đút lót một chút cho vệ binh ở bến cảng, tùy thời có thể ra khơi.

Điều khiến Trần Duệ kinh ngạc là trên thuyền còn có một người khác. Đó là một nữ nhân xa lạ. Nhưng cho dù dung mạo có khác lạ thì Trần Duệ chỉ cần liếc mắt là nhận ra nàng là Ena.

Trần Duệ nhìn Lucio một cái. Lucio hổ thẹn cúi đầu.

"Không liên quan đến Lucio." Ena mở miệng: "Trước khi ta giao đoạn đao của Samuel cho ngươi thì cũng đã len lén lưu lại lục hồi hương truy tung trên người Lucio. Chuyện ám sát kỳ quái kia ta cũng đã nghe nói, sau đó định đuổi đến xem xem thế nào, ai ngờ lại đụng phải Lucio cải trang đi tới. Mặc dù hắn đã biến đổi hình dạng nhưng vẫn không thể nào che lấp mùi của lục hồi hương. Vậy nên ta đã đi tới, lợi dụng chuyện này để uy hiếp hắn nói ra mục đích. Thì ra, cái tên Samuel kia lại dám tới đảo Bạo Phong! Nói đến hải vực Bạo Phong thì ta còn quen thuộc hơn Lucio nhiều lắm, chí ít ta có thể giúp các ngươi rút ngắn một phần tư hành trình. Ngươi chẳng lẽ không muốn có một người dẫn đường như vậy sao?"

Trần Duệ nhìn thẳng vào mắt Ena. "Ngươi đã suy nghĩ kỹ rồi sao?"

Ena phất tay: "Phụ thân ta là một thương nhân, đã bị bệnh nặng mà qua đời. Vì hoàn cảnh sống bức bách nên ta mới trở thành một dong binh. Cho tới bây giờ, ta vẫn vì không thể thừa kế chí nguyện của cha mà thấy tiếc nuối. Vì thế, ta đã nhường chức đội trưởng lại cho Silva... đổi thành nghề trước, thuận tiện đi giúp đỡ cho một vị bằng hữu."

"Thương nhân?" Trần Duệ nhìn kỹ nàng một lúc rồi đột nhiên cười: "Được rồi, thương nhân tiểu thư, nếu tiểu thư đã quyết định thì... ta nghĩ, chúng ta có thể xuất phát rồi. Ngoài ra, Lucio các hạ, nếu như các hạ đã dùng hết sức mà vẫn không thể nào lọt vào mắt xanh của Ena tiểu thư thì ta phải biểu thị sự tiếc nuối vô cùng đối với các hạ. Bởi vì các hạ đã để lỡ một nữ nhân vô cùng tốt."

Khuôn mặt của Ena đột nhiên đỏ lên. Lucio cười mỉa vài tiếng rồi bắt đầu chèo thuyền ra khơi. Kỹ thuật chèo thuyền của hắn rất nghiệp dư, con thuyền chòng chà chòng chành rời bến.

Ena đã khôi phục lại như thường, nhìn Lucio gian nan chèo thuyền liền nhíu mày nói: "Tuy ta cũng không được tính là một người dẫn đường chuyên nghiệp nhưng các ngươi dường như càng nghiệp dư hơn ta. Chúng ta... dùng con thuyền câu bé tý này mà đi hải vực Bạo Phong hay sao? Ta không biết ngươi dùng cách gì để cứu Samuel nhưng ta biết chỉ cần một con sóng ập tới thì không riêng gì ta, ngay cả con thuyền 'lớn' này, cả 'thủy thủ' các hạ và 'thuyền trưởng' đại nhân đều sẽ làm mồi cho cá hết."

Lời Ena còn chưa nói xong, phía trước con thuyền nhỏ đột nhiên có thêm một con thuyền lớn. Đây cũng không phải là câu nói trào phúng của nữ dong binh là thực sự là một con thuyền rất lớn. Thân thuyền đen tuyền, hoa lệ mà to lớn, thật giống như một viên trân châu đen trong biển xanh, kích thích thị giác người ta một cách mãnh liệt.

Không chỉ Ena mà Lucio cũng bị dọa cho ngây ngốc. Con thuyền này ở đâu ra? Lấy ra từ trong trang bị không gian sao? Chưa bao giờ nghe nói có vòng tay hoặc nhẫn không gian nào có thể chứa đựng một con thuyền lớn như vậy! Đây là loại thủ đoạn gì?

Lúc này, thanh âm của Trần Duệ đã truyền đến từ trên thuyền lớn: "Hoan nghênh đi tới thuyền Man Đà La của ta, tiểu thư dẫn đường... và còn có thủy thủ các hạ nghiệp dư nữa."

Ena và Lucio leo lên sợi dây thừng được thả xuống. Sau khi lên thuyền, hai người kinh ngạc nhìn tất cả mọi thứ trước mắt. Ena và Lucio cũng được coi là những dong binh đi nhiều biết rộng nhưng họ chưa bao giờ nhìn thấy hay nghe kể về những thiết bị trên con thuyền này. Ngay cả chất liệu làm boong thuyền dưới chân này dường như cũng vô cùng trân quý.

"Chủ nhân, con thuyền lớn như vậy, ta..." Lucio vừa nghĩ tới tay nghề thủy thủ nghiệp dư của mình vội vàng lên tiếng. Nhưng chưa đợi hắn nói xong, Trần Duệ đã lấy ra một khối đá. Khối đá kia phát ra ánh sáng vàng, tán lạc thành vô số hạt cát màu xanh rơi trên boong.

Những hạt cát kia bắt đầu di động nhanh chóng, tụ hợp thành từng hình người. Sau khi ánh sáng tán đi, vài chục người do cát xanh tụ thành xuất hiện trước mắt ba người.

Đám người cát đã từng bị tiêu diệt hết trong trận chiến với thi vu vương Gloria Rios ở dưới đáy Tử Vong chi hải. Nhưng thổ nguyên tố quân vương đã giao cho Trần Duệ một khối sa thạch tinh hoa, có thể để những người cát kia sống lại ba lần. Đây chính là lần đầu tiên.

Đám người cát tự nhiên cực kỳ quen thuộc Trần Duệ. Tất cả đồng thời hành lễ rồi theo mệnh lệnh của hắn, bắt đầu phân công làm việc. Căng buồm, cầm lái, nhìn xa, bọn chúng phối hợp với nhau vô cùng ăn ý.

Lucio và Ena nhìn đến trợn mắt há mồm. Thậm chí, Lucio còn cắn ngón tay mình một cái xem xem bản thân có nằm mơ hay không. Ena nhạy bén phát giác được, mấy tên "quái vật" này không chỉ có kỹ xảo hàng hải cao minh mà còn có kinh nghiệm phong phú của những thủy thủ lâu năm. Hơn nữa, thực lực của bọn chúng lại không có một tên nào dưới nàng.

Cái trên Richard này, rốt cục thì có lại lịch gì? Không ngờ hắn ta lại có thể điều khiển loại quái vật cường đại mà nàng chưa bao giờ nghe tới này.

"Tổn thương từ chiến đấu lần trước còn chưa tu sửa hoàn toàn nhưng chắc là tạm thời đủ dùng." Trần Duệ nhìn thiết bị thuyền Man Đà La một chút rồi rời tầm mắt tới Ena đang ngây người đằng kia. "Được rồi, tiểu thư dẫn đường, hiện tại là lúc ngươi phát huy tác dụng của mình đấy. Hiện tại, chúng ta phải dùng tốc độ nhanh nhất để chạy tới đảo Bạo Phong."

Ena như tỉnh lại từ trong mộng, vội vàng lấy ra một hải vực đồ.

Một ngày một đêm qua đi, thuyền Man Đà La cuối cùng cũng chạy vào hải vực Bạo Phong.

Hải vực Bạo Phong đúng như tên của nó (gió bão), cả vùng trời hải vực luôn xám xịt mù mờ, quanh năm suốt tháng không nhìn thấy ánh mặt trời. Thỉnh thoảng, người ta còn nhìn thấy kỳ cảnh "vòi rồng" nối trời với biển. Đối với những thuyền bè gần đó thì kỳ cảnh này không khác nào ác mộng tử thần.

"Chờ một chút! Thuyền trưởng, trước hết hãy chạy chậm lại!" Ena kêu lên. Năng lực chỉ huy Trần Duệ biểu hiện ra ngoài khiến cho nàng bội phục từ đáy lòng, Tuy đã nghe thấy xưng hô "chủ nhân" mà Lucio không cẩn thận gọi nhưng nữ dong binh thông minh làm bộ như không nghe thấy, chỉ trực tiếp gọi Trần Duệ là thuyền trưởng.

"Khoảng cách giữa đảo Bạo Phong với thành Garden cũng không xa lắm nhưng chưa từng có người có thể tiến vào trong đó. Trên đảo, ngoại trừ những sinh vật cường đại kinh khủng ra thì lốc xoáy trong hải vực cũng là một trong những nguyên nhân trọng yếu. Lốc xoáy nơi này vô cùng đáng sợ, có thể bốc một con thuyền lớn lên cao đến vài trăm thước, căn bản là không có cách nào đi qua. Lốc xoáy hình như là chịu ảnh hưởng của loại lực lượng thần bí nào đó, vĩnh viễn không tan biến. May là chúng nó có quy luật mạnh yếu nhưng phải chú ý một điều là có đi qua nơi có cơn lốc yếu nhất cũng tùy thời có thể bị lật đổ. Thông thường, muốn tiến vào trong đó thì tốt nhất phải có một ma pháp sư phong hệ hoặc thủy hệ, có thể lợi dụng nguyên tố chi lực tương ứng để triệt tiêu ảnh hưởng của cơn bão, giảm nguy hiểm đến mức thấp nhất thì mới có khả năng thông qua..."

Trần Duệ cầm hải vực đồ, tử tế nhìn một hồi sau đó lại cái lốc xoáy ở phía trước kia. Hắn ra một mệnh lệnh với người cát, thuyền Man Đà La trực tiếp chạy nhanh qua.

"Thuyền trưởng!" Ena bị dọa nhảy dựng lên, Không ngờ những lời mình khổ tâm giải thích kia đều phí của giời hết. Hướng đi này là lộ tuyến vào đảo Bạo Phong nhanh nhất nhưng đồng thời nó cũng là khu vực gió giật mạnh nhất.

Phía trước là lốc xoáy đáng sợ, nước biển bị cuộn trào lên một cách mãnh liệt, gió lớn gào thét bên tai, đây mới chỉ là tiến vào mép ngoài thôi. Thuyền Man Đà La đã khởi động ma pháp tăng tốc, phá sóng tiến lên. Lucio khẩn trương nắm chặt lấy mép thuyền, mồ hôi lạnh vừa chảy ra trên mặt đã bị gió lớn thổi khô. Đám người cát không chút do dự, chỉ trung thành thực hiện mệnh lệnh của Trần Duệ.

Ena đang muốn lớn tiếng ngăn cản thì liền nhìn thấy thân hình của Trần Duệ chậm rãi bay lên. "Richard" không chỉ là ngự thú sư, mà còn là ma pháp sư phong hệ? Nhưng mà cho dù là ma pháp sư phong hệ cao cấp thì cũng không cách nào chế ngự được phong nguyên tố cuồng bạo như thế này. Hơn nữa, hắn còn phải ứng đối chính diện với cỗ lốc xoáy mạnh nhất kia.

Thânh âm bạo tạc vang lên, thời gian như vượt qua tiếng gió gào thét. Thân ảnh kia giống như một quả lưu tinh, trực tiếp bay về phía lốc xoáy. Cảm nhận khí lưu rối loạn và cuồng bạo đập vào mặt, đôi mắt hắc sắc đột nhiên lóe sáng như sao. Lực lượng toàn thân rực lên như hỏa diễm.

Một giây sau, Ena và Lucio được nhìn thấy một màn khó mà quên trong đời. Một thân ảnh mông lung lấy tốc độ như thiểm điện đánh một quyền tới phía lốc xoáy khủng bố.

Tất cả tầm nhìn dường như đều bị chấn động run rẩy, "vòi rồng" liên thông trời biển đột nhiên bị phân thành hai nửa. Chịu ảnh hưởng của cỗ lực lượng đáng sợ kia, nước biển cũng bị chia làm hai, nhìn qua trông giống như một khe núi.

"Đi!" Thanh âm của Trần Duệ vang lên, hoàn toàn vượt qua tiếng gió gào thét. Thuyền Man Đà La dùng toàn lực mở ra ma pháp tăng tốc, mái buồm căng tròn đến cực hạn, cả con thuyền giống như một mũi tên bắn thẳng qua "khe núi".

Ena và Lucio trố mắt nhìn vào bức tường nước cao mấy chục thước hai bên mạn thuyền. Dưới tác dụng của cỗ lực lượng cường đại kia, nước biển nhất thời không thể rơi xuống. Cho mãi tới khi thuyền Man Đà La chạy qua vùng hải vực kia thì nước biển ở phía sau mới trở về nguyên trạng, chỉ là cột lốc xoáy to lớn kia bị biến thành hai cột nhỏ hơn, uy thế đã giảm hẳn. Chúng còn bị dư thế của một quyền kia ảnh hưởng, chậm rãi di chuyển sang hai bên.

Thân ảnh Trần Duệ đã về trên thuyền. Hắn giống như chỉ làm một việc nhỏ không đáng kể, tiếp tục xem xét hải vực đồ.

Thật lâu sau, Ena mới phản ứng lại được: một quyền đơn giản như thế lại có thể xé rách lốc xoáy làm hai mảnh? Đây là... ma pháp sư phong hệ? Hay là ngự thú sư như đã từng giới thiệu?

Riêng một quyền này đã nói lên rằng thực lực của hắn vượt xa Samuel.

Thánh cấp chân chính?

Nữ dong binh cuối cùng cũng đã hiểu, vì sao khi ở núi Hắc Nham, Samuel xung đột với Taikelin, một câu nói của "Richard" liền khiến phó đoàn trưởng xưa nay cố chấp vứt bỏ chiến ý. Xem ra, những suy đoán trước kia đều sai cả rồi, quan hệ giữa tên "Richard" này và Samuel chỉ sợ là...

Đúng rồi, còn có nguyên nhân thuận lợi thông qua thành Hậu Thổ nữa...

"Ena tiểu thư, ngươi tới đây xác định một chút. Con đường đi thẳng về phía nam này chắc là con đường nhanh nhất, trên đường đi liệu có đá ngầm hay là chướng ngại gì không?"

Thanh âm của Trần Duệ kéo nữ dong binh ra khỏi trầm tư. Nàng vội vàng tới phía trước, tử tế xem xét.

Hành trình kế tiếp, Trần Duệ liên tục đánh vỡ vài cỗ lốc xoáy, thêm động lực cường đại của thuyền Man Đà La, nên đoàn người không gặp phải nguy hiểm gì. Con thuyền thuận lợi tiến bước giống như đây không phải là hải vực Bạo Phong nguy hiểm nhất mà chỉ là một cái hồ có gió thổi man mát thôi.

Với mấy chuyện này, Ena và Lucio nhìn đã đến tê dại cảm xúc, hai người bật chế độ "gọi Ngưu Ma Vương ra gặp mặt Giêsu", nhàn nhã "thưởng thức" cảnh quan lốc xoáy bị người ta giải phẫu. Mãi cho đến khi, một hòn đảo xuất hiện trong tầm mắt.

Đảo Bạo Phong!

Đọc truyện chữ Full