"Chúa tể sợ hãi Naxos Baher?" Trần Duệ hừ lạnh một tiếng: "Kể cả chúa thể Căm Hận Kuiliannuo có đích thân tới đây thì ta cũng sẽ khiến cho ả ta phải quỳ xuống thuần phục!"
Meinck không ngờ đối phương lại biết rõ tính danh của chúa tể Căm Hận đến thế. Hơn nữa đã biết rồi mà còn nói năng lỗ mãng, biểu hiện của Meinck trở lên dữ tợn, cổ họng không ngừng rít gào.
Trần Duệ cũng không nhiều lời, lực lượng Thần Thánh Chiếu Cố rọi lên người Meinck, gia tăng lực lượng cưỡng bức.
Meinck bị Chân Viêm Tỏa và Thúc Niệm chi liên khống chế, không cách nào giãy dụa hoặc chạy trốn, chỉ có thể phát ra tiếng gào thê lương.
Khóe mắt ải nhân vương đột nhiên chảy lệ, cả người bốc ra một chỗ huyết khí hình người. Trên cỗ huyết khí hình người kia rõ ràng có hai luồng sáng màu bạc trắng. Sau một hồi, huyết khí bạo liệt, tan biến không còn.
Huyết khí tan hết, đôi mắt của ải nhân vương Meinck khôi phục về màu đen, có vẻ cực độ mệt mỏi.
"Meinck điện hạ, ngươi không sao chứ?" Trần Duệ tranh thủ thời gian hỏi một câu.
Giọng của Meinck khàn khàn suy yếu: "Cảm ơn ngươi, người bạn loài người, ngươi đã giúp ta thoát khỏi cơn ác mộng đáng sợ nhất."
Nói xong câu này, đột nhiên một tiếng "crắc" vang lên, trên mặt Meinck xuất hiện một vết rạn. Ngay sau đó, toàn thân hắn đều xuất hiện vết rách rồi từ từ hóa thành phấn vụn, tan biến trong không khí.
Nội tâm Trần Duệ chấn động, sau khi ý thức Thâm Uyên khống chế Meinck bị tiêu diệt, ải nhân đã tan biến thành mây khói. Loại hủy diệt triệt để này cho dù có phục hoạt dược tề cũng vô dụng.
"Nói cho ta biết, Linh Hồn Huyết Tế và Hồn Biến Thể rốt cục là cái gì?"
"Thế đàn dưới lòng đất, phá hủy, địa cung Kim Huy..." Meinck dùng hết lực lượng nói ra mấy chữ cuối cùng, thanh âm đã cực kỳ yếu ớt. Nếu như không phải thính lực của Trần Duệ hơn người thì đã không cách nào nghe thấy hắn nói cái gì.
Không đợi hắn ngẫm nghĩ ý nghĩa của những từ kia, thân thể và linh hồn của Meinck đã triệt để tiêu tán.
Trần Duệ như có cảm ứng quay đầu lại, liền nhìn thấy ải nhân vương Oufuge đang mở to mắt chứng kiến màn vừa rồi. Hắn lập tức thu hồi Phệ Thần mặt nạ, mở miệng nói: "Oufuge điện hạ..."
"Ngươi không cần giải thích, người bạn nhân loại. Ta vừa thanh tỉnh đã nhìn thấy ngươi chiến đấu với lực lượng tà ác kia. Hiện tại ta mới hiểu vì sao Meinck lại hạ độc ta. Vô cùng cảm tạ ngươi đã trợ giúp Meinck, giải thoát cho linh hồn hắn quay về với vòng ôm của đất mẹ."
Trần Duệ gật đầu, xem ra thủ phạm hạ độc Oufuge và các trưởng lão quả nhiên là Meinck. Hắn lập tức cười nói: "Ta tự khoe thành tích của bản thân một chút, ta không chỉ trợ giúp Meinck mà còn giải quyết độc dược của các ải nhân bên ngoài, kể cả điện hạ cũng được ta cứu. Ta chỉ có một điều kiện, chuyện vừa rồi điện hạ nhìn thấy... có một số thứ, xin hãy quên nó đi."
Không lâu sau đó.
Dưới ánh mắt lo lắng của Hodder Heck và Rochester Brooklyn, cửa phòng mở ra.
Người thứ nhất đi ra chính là Oufuge, tuy sắc mặt rất uể oải nhưng hai quốc độ cường giả đều nhìn ra, độc trên người ải nhân vương đã được giải trừ. Họ không khỏi mừng rỡ, vội vàng chạy tới tiếp đón.
Sau khi nhỏ giọng nói chuyên với Oufuge, hai vị cường giả đều tỏ ra kinh ngạc. Sau đó, vẻ mặt của họ biến hóa rất nhanh, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn về phía Trần Duệ.
Ba người ép tiếng xuống mức nhỏ nhất nhưng cho dù Trần Duệ không tận lực nghe lén thì cũng có thể đoán được nội dung của câu chuyện.
Mục đích hạ độc lần này của Meinck hẳn là để diệt trừ Oufuge, tự mình trở thành ải nhân vương, tu hú chiếm tổ chim cu. Hắn muốn khống chế ải nhân miền núi, tiến thêm một bước đẩy cả tộc Ải Nhân vào Thâm Uyên.
Trần Duệ và Oufuge có quan hệ khá thân thiết. Hắn biết rõ ải nhân vương là một ải nhân miền núi điển hình, ngay thẳng, trực tính. Khi nãy, Oufuge còn dùng danh tự của tiên vương để thề nên Trần Duệ không lo hắn sẽ tiết lộ bí mật. Hơn nữa, Trần Duệ mới chỉ để lộ ra lực lượng của đạo cụ chứ chưa để lộ lực lượng của bản thân.
Lực lượng tà ác khống chế Meinck bị vạch trần, Oufuge và hai siêu giai cường giả liên tưởng đến rất nhiều chuyện không bình thường sau khi huyệt động ải nhân tới đây, một ít ải nhân không hiểu sao đột nhiên mất tích, tất cả không khỏi kinh tâm táng đởm.
Huyệt động ải nhân, kể cả ải nhân miền núi, đến cuối cùng đã có bao nhiêu đồng bào bị dị lực kia khống chế? Rồi cả vấn đề liên lụy tới sinh tử tồn vong của cả Hậu Thổ thành.
Oufuge tận mắt nhìn thấy Trần Duệ dùng lực lượng thần thánh diệt trừ "tà ác", lập tức lại cầu trợ Trần Duệ lần nữa.
Lực lượng Thâm Uyên dường như bị khắc chế bởi "Thần Thánh Chiếu Cố" của Kinh Cức chi quan. Kẻ bị lực lượng Thâm Uyên ăn mòn không thể che dấu trước "Thần Thành Chiếu Cố", nhưng vừa rồi nó mới được sử dụng xong, cần thêm một giờ cooldown mới có thể dùng lại.
Sau cuộc hội nghị khẩn cấp, các ải nhân cao tầng quyết định sàng chọn ra một chi quân đội không bị lực lượng tà ác "lây nhiễm", sau đó dùng quân đội này làm cơ sở, thanh lý tất cả các ải nhân một lần.
Chuẩn bị tốt tất cả, từng nhóm ải nhân tiến vào tòa thành có trọng binh gác để tiến hành "giải độc". Cứ thế cứ thế, mọi chuyện mãi cho tới sáng sớm mới làm xong toàn bộ.
Những hành động này bọn Projo không biết. Có Trần Duệ bày đặt mưu kế, bọn họ đã sớm bị các ải nhân cách ly ra xa, để phòng chẳng may có gì xảy ra, độc long còn tới đó làm chân giám thị. Lola và Đâu thì trợ giúp Trần Duệ những lúc cần thiết.
Bị lực lượng "Thần Thánh Chiếu Cố" tinh lọc có khoảng hơn ngàn ải nhân, trong đó 90% là huyệt động ải nhân. Khác với tình huống của Meinck, phần lớn các ải nhân đều bị Thâm Uyên ăn mòn chưa lâu, dưới lực lượng tinh lọc dần khôi phục về bình thường. Nhưng có một số đã bị thẩm thấu đến linh hồn, không cách nào cứu chữa được nữa, tạm thời bị nhốt lại.
Sau khi xử lý xong tai họa ngầm ẩn trong các đồng bào của mình, Oufuge lập tức đặt chú ý vào tầng hầm dưới thành Hậu Thổ.
Lời của Meinck lúc lâm chung, Oufuge chỉ nghe được rõ năm chữ "tế đàn dưới lòng đất" nhưng chỉ năm chữ thế thôi cũng đủ như sấm dậy bên tai.
Ải nhân miền núi và huyệt động ải nhân sau khi sát nhập, dưới lời đề nghị của Meinck, các ải nhân tinh thông lấy quặng và tinh luyện quặng được phụ trách khai thác tài nguyên. Hầm ngầm dưới lòng đất của ải nhân miền núi cũng được huyệt động ải nhân phụ trách mở rộng rất nhiều.
Khi còn đang "thanh lý" các ải nhân, Oufuge đã phân ra một chi đại thuẫn chiến sĩ tinh nhuệ phong tỏa cửa vào hầm, nghiêm cấm bất cứ kẻ nào cũng không được xâm nhập.
Bởi vì độc thương của Oufuge mới chữa khỏi, lại vất vả cả một đêm, dù thân thể của ải nhân rất cường tráng nhưng cũng không duy trì nổi, hiện đang phải tĩnh dưỡng trong tẩm cung. Đoàn du hành lòng đất lần này gồm có Trần Duệ, Lola, Đâu Đâu và hai vị siêu giai cường giả tộc Ải Nhân.
Huyệt động ải nhân không hổ là thợ mỏ cường đại nhất. Hầm mỏ họ tạo ra có quy mô gấp đôi với hầm mỏ cũ của ải nhân miền núi, lớn hơn cả hầm ở Tây Lang sơn Ám Nguyệt.
Cả căn hầm giống như một tòa thành ngầm to lớn, xe cáp, dụng cụ ma pháp xác định vị trí... đầy đủ các thiết bị. Bố cục cũng có nghiên cứu cẩn thận, ít tồn tại tai họa ngầm.
Bọn Trần Duệ ngồi xe cáp treo đi xuống dưới, tình hình thông gió và chiếu sáng của hầm vô cùng tốt, trên đường đi không nhìn ra dị trạng gì. Nhưng bất ngờ là trong hầm ngầm to lớn thế này lại không có một huyệt động ải nhân nào, trông vô cùng tĩnh mịch.
Điều này cũng khiến Hodder Heck và Rochester Brooklyn đều cảm thấy kinh ngạc. Công tác của huyệt động ải nhân bắt đầu từ nửa đêm, trước mắt hẳn phải là khí thế ngất trời mới đúng, làm sao có thể không có một bóng người thế này. Điều này nhất định có gì đó kỳ quặc.
Ước chừng nửa giờ sau, xe cáp hạ xuống đáy hầm. Đây là một quảng trường rộng lớn, có một pho tượng ải nhân khổng lồ. Trên vai ải nhân khiêng chiếc cuốc hình chữ thập, trong tay cầm một viên khoáng thạch, đúng là tiêu chí kiến trúc của huyệt động ải nhân.
Hodder Heck mở miệng nói: "Arthur điện hạ, mời ngươi cùng hai vị thủ hộ giả chờ ở chỗ này. Ta và Rochester Brooklyn đi điều tra một phen."
Trần Duệ gật đầu. Hodder Heck và Rochester Brooklyn tương đối quen thuộc địa hình ở đây, hơn nữa tốc độ của siêu giai cường giả cũng cực nhanh, mặc dù cái hầm rất lớn nhưng nếu chỉ tìm kiếm thì sẽ không mất bao nhiêu thời gian.
Không lâu sau, Hodder Heck và Rochester Brooklyn quay về, mày nhíu chặt lại. Hai người đã dạo hết mọi chỗ trong hầm nhưng không ngờ lại không thu hoạch được gì.
"Điện hạ, hiện chưa phát hiện được gì, chúng ta có nên trở về thành không?"
"Chờ một chút." Trần Duệ đang đo đạc khắc hình gì đó trên mặt đất, Lola ở cạnh cũng thành thạo quán nhập lực lượng nguyên tố vào từng vị trí nhất định.
"Điện hạ..." Hodder Heck và Rochester Brooklyn đều là cường giả lâu năm, tri thức cũng khá rộng lớn. Họ rất nhanh đã nhận ra lai lịch của những khắc ấn kia. "Thượng cổ phù ngữ ma pháp trận?"
Thì ra luyện kim tông sư hoàng tử còn là đại hành gia trong ma pháp trận! Hai vị ải nhân vừa sợ hãi vừa thán phục.
"Điện hạ, chẳng nhẽ bức tượng này..." Rochester Brooklyn nhìn thấy Trần Duệ khắc phù ngữ xung quanh bức tượng liền lập tức đoán được vài phần.
"Nếu như ta đoán đúng thì không gian chúng ta đang thấy, cũng chính là cái hầm này, đã bị một loại lực lượng đặc thù thay đổi. Điều ta muốn làm là đẩy cái thay đổi kia về vị trí cũ." Trần Duệ hít sâu một hơi: "Hai vị đại nhân, xin hãy cẩn thận đề phòng, ta muốn khởi động sức mạnh."
Nói xong, Trần Duệ gật đầu với Lola. Lola bắn ngón tay, trên mặt đất sáng lên một chút. Các điểm sáng xâu thành chuỗi theo một quy luật nào đó, chốc lát sau, cảnh tượng trước mắt đại biến.
Vốn là căn hầm đèn đuốc sáng trưng bỗng nhiên biến thành... địa ngục.
Không khí tràn ngập mùi máu tanh khiến người ta muốn nôn ọe, trên mặt đất tràn ngập thi thể, có ải nhân cũng có nhân loại. Chỗ bức tượng vừa đứng nay cũng thành một tế đàn huyết sắc.
"Đáng chết!" Hodder Heck và Rochester Brooklyn nhìn thấy cảnh trước mắt, đôi mắt tóe ra lửa giận.
Sắc mặt Trần Duệ cũng trở nên ngưng trọng. Hắn đã từng nhìn thấy thế đàn này ở hai nơi khác. Một là Bạch Linh lãnh địa ở ma giới, Sicari từng tàn sát sinh linh trấn Massimo để hiến tế. Cái thứ hai là núi lửa Ác Mộng ở Ngạc Mộng chi nguyên, Đại vu sư Longmeidi của Thú tộc hiến tế vô số nhân loại và thú nhân cùng với bán thú nhân cho tế đàn.
Tế đàn này có quy mô lớn hơn ở Bạch Linh lãnh địa nhưng nhỏ hơn ở núi lửa Ác Mộng. Hơn nữa nó không có chữ Thâm Uyên khổng lồ được vẽ lên bằng máu tươi, hoặc có thể nói tế đàn này chưa được "kiến thiết" đến mức độ đó.
Mùi máu tanh cùng với làn huyết khí càng ngày càng nồng, dần dần nó biến thành một huyết hà dậy sóng. Không gian cũng bắt đầu phát sinh biến hóa, một không gian mới bao phủ xung quanh đám người Trần Duệ.
Huyết hà trước mắt càng ngày càng rộng lớn, chớp mắt, tế đàn ở trung ương thăng lên cao, tất cả mọi thứ dưới chân đều biến thành biển máu mênh mông. Cảnh tượng trông vô cùng quỷ dị, khí tức hủy diệt bành trướng ra bốn phía.