Không trung vừa phủ lên tấm màn đêm, song nguyệt tỏa ra tử quang nhàn nhạt.
Trong Sương Lâm Thành, tùy ý có thể thấy được người người đang múa hát tưng bừng.
Tất cả đại tửu quán, nhà hàng đều đưa ra ưu đãi đặc biệt, thậm chí còn tặng rượu miễn phí, duy nhất giữ tỉnh táo chính là đám vệ binh, lực lượng phòng giữ gia tăng gấp mười so với bình thường, trong hôm nay loại thời gian đặc thù này, tuyệt đối không thể có bất kỳ sai lầm nào.
Trên đường phố, xuất hiện một đôi nam nữ, nam tử tướng mạo phổ thông, nữ tử mặc áo choàng, đeo khăn che mặt, nghiễm nhiên một bộ quần áo kiểu nữ tính của Âm Ảnh Đế quốc, đôi nam nữ này xuất hiện không gây nên bất kỳ sự chú ý nào, tất cả mọi người đều đang thỏa thích chè chén.
Đây là cải trang đơn giản mà thôi, không ai có thể dự đoán được, Vương phu "Guile" cùng Huyết Sát Nữ hoàng bệ hạ trong thành bảo sẽ lại xuất hiện ở loại địa phương này vào lúc này.
Chẳng quản tay nắm tay, nhưng nhìn qua chung quy có vài phần cảm giác xa cách, loại cảm giác xa cách này, chính hai người cũng có thể phát giác được.
"Thật xin lỗi, Tiffany."
"Tại sao lại nói như vậy?"
"Thời gian dài như vậy, đây là lần đầu tiên đi dạo phố cùng em."
"Ừ."
"Kỳ thật, chân chính phải xin lỗi chính là..." Trần Duệ lắc đầu: "Cuộc hôn nhân chính trị này."
Tiffany cúi đầu, trầm mặc không nói.
Hai người tiếp tục đi về phía trước, thẳng đến cửa một cái tửu quán ở đầu phố, Tiffany bỗng nhiên ngừng lại.
"Anh, là người tốt."
"..." Trần Duệ xoa xoa mồ hôi trán, tuy nói lúc trước không có cơ sở cảm tình gì, nhưng bây giờ hôn lễ hoàn thành, Tiffany cũng coi là lão bà cưới hỏi đàng hoàng, cư nhiên dán cái mác người tốt cho hắn.
"Cái này..." Trần Duệ gãi gãi đầu: "Ở quê hương ta, ý tứ của những lời này khi người con gái nói với người con trai là: anh rất tốt, nhưng em rất tiếc, chúng ta chỉ có thể làm bạn bè bình thường...."
Khóe miệng Tiffany sau khăn che mặt hơi nhích nhích. Khuôn mặt luôn căng thẳng dường như thả lỏng không ít, gật gật đầu: "Anh là người tốt."
"Được rồi." Trần Duệ thở dài một hơi."Ta nhận."
"Anh đã từng nói," Tiffany ngẩng đầu, "Dù cho không có ủy thác của người kia, ở Quang Minh Thánh sơn, anh cũng sẽ làm như vậy."
Trần Duệ biết "Người kia" chỉ chính là Rayzen, gật gật đầu: "Đúng vậy, ta cũng đã nói, ta cũng không vì cái thứ gọi là chính nghĩa gì đó, chỉ muốn như thế nào thì làm như thế đó mà thôi."
"Như vậy à," Tiffany nhìn vào mắt của hắn, trên mặt lướt qua một vầng ửng đỏ, "Anh thật ra không cần xin lỗi."
"Hả?"
"Nếu là hôn nhân chính trị không thể tránh được..." Tiffany hít sâu một hơi, tựa như cố lấy dũng khí: "Nếu đối phương là anh thì, cũng không phải là không thể tiếp nhận được..."
Những lời này đã bộc bạch đầy đủ, Trần Duệ sững sờ, lập tức thấy được ánh mắt kiên quyết vô cùng của Tiffany, dường như đã hạ loại quyết tâm nào đó.
Từ trong ánh mắt này. Trần Duệ tâm hữu linh tê mà thấy được một câu.
Thứ gì không thể giết được ta, sẽ chỉ làm ta càng mạnh hơn; ngươi bây giờ chịu bất kỳ bi thương thống khổ gì, ngày sau đều hóa thành lực lượng lớn nhất của ngươi.
Những lời này là hắn nói với Tiffany, bất quá trong trường hợp này. Dùng câu như vậy, có vẻ như có chút...
Loại kiên quyết này không được một phút đồng hồ đã biến mất, Tiffany hơi run một cái. Ánh mắt biến thành mềm mại cùng e lệ, hai gò má hồng rực như lửa. Cho dù là đeo khăn che mặt cũng có thể cảm giác được: "Cái kia, Trần Duệ. Em..."
Đổi người rồi? Trần Duệ cảm giác được khí chất của Tiffany biến hóa, rõ ràng là từ nhân cách lạnh lùng kia đổi thành nhân cách mềm yếu. Được rồi, kỳ thật "sức chiến đấu" của nhân cách kia bất quá cũng chỉ như vậy.
"Không cần phải nói, ta biết." Trần Duệ nắm chặt tay của nàng, "Tuy trật tự có chút đảo lộn, kết hôn trước, yêu đương sau. Nhưng bất kể như thế nào, chúng ta cũng thử cho đối phương một cơ hội a."
"Ừ..." Tiffany ngượng ngùng cúi đầu xuống, qua vài điểm này không thể nghi ngờ là kéo gần khoảng cách của hai người lại, cái kéo gần này, không chỉ có biểu hiện ra.
Xem ra, nhân cách mềm yếu này, ở phương diện nào đó ngược lại càng dũng cảm hơn so với nhân cách kia.
Thực lực Tiffany bây giờ là Ma Đế đỉnh phong, lúc trước bởi vì Thánh nữ Eudora lợi dụng thiên phú của Elisa, cướp đoạt một bộ phận thực lực của nàng, khiến cho lực lượng Tiffany suy giảm, Trần Duệ trước khi đưa nàng trở về Huyết Sát Đế quốc, đã cho nàng lực lượng nhất tinh cường hóa. Tiffany vốn là đệ tử của Satan, mục đích của Satan là bồi dưỡng nàng trở thành "chìa khóa" mở ra thần bí chi địa, cái "chìa khóa" này phải đạt tới thực lực nhất định, cho nên vẫn truyền thụ một ít bản lĩnh thật sự cho nàng, hiện giờ dưới công hiệu cải tạo căn cơ của nhất tinh cường hóa, thực lực rất nhanh đã khôi phục đến tầng thứ vốn có. Bất quá tinh lực của Tiffany phần lớn đều đặt ở quốc sự, thời gian tu hành tương đối ít, bằng không lấy đặc tính cường đại của nhất tinh cường hóa, cộng thêm căn cơ nguyên bản của nàng, rất có thể đã đột phá đến Quốc độ cấp.
Thanh âm huyên náo bên cạnh càng lúc càng lớn, những người trong đó dường như có chuyện mâu thuẫn gì đó.
Bởi vì trong tửu quán quá nhiều người, nên ở ngoài quán cũng có thêm không ít bàn, bên bàn lớn phía ngoài cùng, có hai nhóm người đang tranh cãi ầm ĩ.
"Ai cũng biết, Catherine bệ hạ là mỹ nữ đệ nhất Ma giới, đương nhiên là Catherine bệ hạ xinh đẹp hơn!" Người lớn tiếng nói chính là một nam tử tướng mạo anh tuấn, bên cạnh còn có hai mỹ nữ đeo khăn che mặt, hẳn là cư dân của Âm Ảnh Đế quốc.
"Ta công nhận vẻ đẹp của Catherine bệ hạ, nhưng Tiffany bệ hạ của chúng ta cũng không thua kém!" nam tử biện luận này hiển nhiên là người của Huyết Sát Đế quốc, "Tiffany bệ hạ không chỉ có vẻ đẹp, còn có năng lực cùng trí tuệ, trong thời gian rất ngắn, đã ổn định thế cục của Huyết Sát Đế quốc, khiến cho đế quốc bước lên con đường phát triển cao tốc không kém gì hai đại đế quốc còn lại, trong lòng tất cả nhân dân Huyết Sát Đế quốc chúng ta, người chính là đệ nhất mỹ nữ!"
"Catherine bệ hạ còn là đệ nhất trí giả đó!" Bên cạnh lại có người bắt đầu lên tiếng ủng hộ Catherine.
"Tiffany bệ hạ!"
"Catherine bệ hạ!"
"..."
Giờ Trần Duệ mới biết, thì ra là tranh luận về hai vị tân nương hôm nay ai xinh đẹp nhất, mặc dù có chút nhàm chán, nhưng đối với dân chúng mà nói, đây đúng là một cái chủ đề sau khi cơm no rượu say có thể tiêu khiển, nhất là hôm nay. Hai nhóm fans hâm mộ tuy cãi lộn kịch liệt, nhưng cũng không có câu nói hạ thấp hai vị nữ hoàng nào, lại nói tiếp, Catherine dẫu sao cũng thành danh đã lâu, đám fans hâm mộ đã chiếm thượng phong.
Tiffany nghe được người khác bình luận về dung mạo của nàng, cư nhiên có thể sánh ngang cùng Catherine, con mắt không khỏi mở to.
Trần Duệ ở một bên đang thấy thú vị, nam tử Âm Ảnh Đế quốc đó cầm lấy bình rượu đi đến trước mặt, đưa qua một chén rượu, sau đó mở miệng: "Vị huynh đệ kia, Catherine bệ hạ của Âm Ảnh Đế quốc mới là xinh đẹp, ngươi nói có đúng hay không?"
Người này nhìn thấy "nữ nhân" của Trần Duệ mặc trang phục như người Âm Ảnh Đế quốc, cho nên muốn tới lôi kéo viện quân đạt được thắng lợi có tính áp đảo. Chỉ bất quá, những người này cũng nghĩ không ra, vị nhìn qua hẳn là nữ nhân của Âm Ảnh Đế quốc kia, cư nhiên chính là Huyết Sát Đại Đế.
Trần Duệ phản ứng lại, tiếp nhận chén rượu kia uống vào, cười nói: "Kỳ thật vẻ đẹp của hai vị Đại Đế đều là mỗi người mỗi vẻ, muốn cứng nhắc mà phân chia cao thấp, luôn có cảm giác quá miễn cưỡng, trong lòng ta, Tiffany bệ hạ cùng Catherine bệ hạ đều là độc nhất vô nhị."
Lời nói này của Vương phu Điện hạ rơi vào trong tai Tiffany bệ hạ, tự nhiên có vài phần hưởng thụ, bất quá đám fans hâm mộ của tửu quán cũng không chịu thua.
"Dừng! Tên hai mặt!"
"Ta biết, gia hỏa này là người Đọa Thiên Sứ Đế quốc!"
"Lời này không sảng khoái tí nào..."
Tiffany rụt rè mở miệng nói: "Kỳ thật, ta cảm thấy, vẫn là Catherine bệ hạ xinh đẹp hơn."
Trong lòng Tiffany, ít nhất là trong lòng nhân cách này, mình quả thật vô pháp cùng vị "tỷ tỷ" tràn ngập tự tin cùng trí tuệ kia đánh đồng.
"Vẫn là nữ nhân của gia hỏa này thẳng thắn hơn!"
"Không hổ là mỹ nữ Âm Ảnh Đế quốc chúng ta!"
"Nếu gia hỏa này dám không tốt đối với cô, liền báo cho ca ca ta, ta giúp cô giáo huấn hắn!"
"Không sai! Ha ha!"
"..."
Trần Duệ nghe ra, những lời này đều là ồn ào có thiện ý, cũng không để bụng, cố ý hỏi một câu: "Nói về mỹ nữ nửa ngày, có người nào cảm thấy hay không, vị Vương phu Điện hạ kia kỳ thật cũng rất đẹp trai?"
Những lời này vừa nói ra, âm thanh ồn ào của đám fans hâm mộ nhất thời yên tĩnh lại, ánh mắt kỳ dị bốn phía nhìn đến Trần Duệ có chút sợ hãi.
Cuối cùng có người mở miệng.
"Tướng mạo của Vương phu Điện hạ... Ặc, nghe nói đó không phải là chân diện mục của hắn."
"Không phải là chân diện mục mà còn có bộ dạng đó à... Chúng ta vẫn là nói thực lực a."
"Đúng, thực lực vẫn xứng đôi với hai vị bệ hạ."
"Năng lực cũng không tệ."
"..."
Thấy được bộ dạng trợn trắng mắt của Trần Duệ, Tiffany nhịn không được lộ ra nụ cười, kéo Vương phu Điện hạ "chỉ có thể nói thực lực" đang buồn bực rời khỏi tửu quán.
Tiffany từ nguyên bản dắt tay biến thành khoác tay Trần Duệ, bước chậm trên đường phố, pháo hoa ma pháp trên không trung thỉnh thoảng tỏa sáng chiếu rọi lên hai bóng hình đang dựa vào nhau.
So sánh với ồn ào náo động bên ngoài kia, trong lòng Tiffany hoàn toàn yên tĩnh, loại cảm giác này, cho dù là ở trên vương tọa cũng chưa từng có, chỉ ở trong trạch viện ấm áp tình người kia, mới có được.
Nam nhân thế giới này rất nhiều, thế nhưng chỉ có người này, mới có thể chân chính xúc động cùng đi vào trái tim của nàng, không liên quan đến năng lực, cũng không liên quan đến dung mạo.
Cuộc hôn nhân chính trị này, kỳ thật...
"Nửa giờ, cũng sắp đến rồi, chúng ta cần phải trở về." Âm thanh của nam nhân khiến trong lòng Tiffany hơi xiết lại, nhanh như vậy sao?
Trần Duệ nhìn ra tâm tư của Tiffany: "Yên tâm, cuộc sống về sau của chúng ta còn rất dài..."
"Ừ." Tiffany nhẹ nhàng gật đầu, về sau cảm giác an tâm cùng yên tĩnh đó... hẳn là vẫn có được a.
Vừa lúc đó, Trần Duệ đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên thiên không, có hai điểm hào quang đang như thiểm điện bay về phía viễn không, trong làn ma pháp diễm hỏa hoa lệ đẹp mắt trên không trung cũng không đặc biệt làm người khác chú ý, nhưng mà Trần Duệ từ trong tinh thần mơ hồ cảm ứng được một cỗ lực lượng khí tức đáng sợ, cho dù lấy cảnh giới bây giờ của hắn, cũng có cảm giác sởn tóc gáy, lập tức vận đủ thị lực, ngưng thần nhìn lại.
Trong chớp mắt, hai điểm hào quang đã đan chéo vào nhau, sau đó có một điểm hào quang rơi thẳng xuống.
Trần Duệ bỗng dưng chấn động, đã biến mất ở chỗ cũ.
Bởi vì hắn đã thấy rõ hình dạng của hào quang bị rơi xuống, Cự Long, hơn nữa là Hắc Long!
Long Hoàng Agustines!