TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Mật Ngọt Hôn Nhân
Chương 470

Kim Ân Hi vỗ tay, “Thật sự quá tuyệt vời, đấy rõ ràng là một tuyệt đại giai nhân.

An, bây giờ tớ cảm thấy ánh mắt của con trai cậu thật ra giống Phó Hoành Dật hơn.

Cậu nhìn đi, thật đúng là giống nhau như đúc mà.”

Trong mắt đều là vẻ vô cùng ngạc nhiên.

“Nhìn đủ chưa?”

Phó Hoành Dật lạnh lùng nói.

Kim Ân Hi tiếc nuối lắc đầu, “Im lặng thì là một người đẹp, nhưng vừa lên tiếng thì mọi thứ đều sụp đổ”

Giọng Phó Hoành Dật trầm nam tính, vừa nghe biết là giọng đàn ông.

“Phó Hoành Dật, tôi đề nghị anh cứ giả câm đi, như thế mới giống, nếu anh mở miệng thì bại lộ mất.”

Kim Ân Hi cảm thấy đề nghị này của mình rất chân thành.

Phó Hoành Dật lấy một cái gương trong hòm ra, nhìn mình trong gương, sắc mặt anh lập tức đen như đít nổi, nhưng thấy ánh mắt hài lòng của Thẩm Thanh Lan, cuối cùng anh vẫn nén kích động muốn lột quần áo trên người xuống.

Chẳng qua là ánh mắt nhìn Thẩm Thanh Lan lộ ra ý nghĩ mà chỉ cô mới hiểu.

Thẩm Thanh Lan nhận được ẩn ý trong mắt Phó Hoành Dật, bất giác muốn đưa tay xoa thắt lưng của mình.

“Phó Hoành Dật, em thấy Ân Hi nói đúng đấy.

Anh giữ im lặng thì tốt hơn.”

Thẩm Thanh Lan cố nén cười, nghiêm túc nói.

Phó Hoành Dật bình tĩnh nhìn Thẩm Thanh Lan, bỗng nhiên nhếch môi, “Phu nhân nói cái gì thì chính là cái đó, đều nghe theo phu nhân”

Anh còn cố ý nói the thé, làm ba người trên còn lại đồng thời run rẩy.

May là nhanh chóng đến nơi.

Thẩm Thanh Lan đã thay một bộ đồ đơn giản, đi giày độn, đứng bên cạnh Phó Hoành Dật vẫn kém anh nửa cái đầu.

Kim Ân Hi và Eden thì không hóa trang gì.

Lần này vẫn là Ryan đích thân đến đón bọn họ.

Anh ta nhìn thấy Phó Hoành Dật và Thẩm Thanh Lan thì nhướn mày: “Hai vị này là?”

Eden mở miệng: “Đây là Jessy, còn đây là VỢ anh ấy, Benn.

Hai người này là bạn tôi, lần này qua đây giúp một tay.

Còn vị này là Ryan, thủ lĩnh KA.”

Người trước là chỉ Thẩm Thanh Lan, người sau là chỉ Phó Hoành Dật.

Ryan đã từng gặp Phó Hoành Dệt một lần, nhưng anh ta hoàn toàn không thể liên tưởng Phó Hoành Dật với người phụ nữ đứng trước mặt, chỉ nhìn tổ hợp người chồng nhỏ nhắn xinh xắn hơn cả vợ mình bằng ánh mắt kỳ lạ.

Nhưng chút kỳ lạ này rất nhanh đã bị anh ta bỏ qua.

“Chào anh, thủ lĩnh Ryan.”

Thẩm Thanh Lan lên tiếng, cô hạ thấp giọng, giọng nói hơi khàn khàn, nghe rất khó phân biệt là nam hay nữ.

Phó Hoành Dật chỉ gật đầu với Ryan chứ không nói gì.

Thẩm Thanh Lan giải thích, “Vợ tôi không nói được, mong anh thông cảm”

Ryan hiểu ra, cười thân thiện với Phó Hoành Dật, sau đó nói, “Chúng ta lên xe trước đi.

Đến căn cứ rồi tôi sẽ nói với mọi người tình hình cụ thể.”

Sau khi tới căn cứ, Ryan cho thuộc hạ ra ngoài hết rồi mới nói, “Tôi đã liên hệ với Kim phu nhân, bảy giờ tối mai chúng tôi hẹn gặp nhau ở khách sạn Katel để trao đổi cụ thể việc hợp tác.”

Ryan vừa nói vừa lấy bản đồ, chỉ cho nhóm người Thẩm Thanh Lan xem vị trí khách sạn Katel.

Nó nằm ở khu phố sầm uất, hơn nữa lại không thuộc địa bàn của bất kỳ lực lượng vũ trang nào, thuộc địa bàn ZF quản lý.

“Đây là nơi Kim phu nhân lựa chọn phải không?”

Thẩm Thanh Lan hỏi.

“Không sai, tôi chọn thời gian, bà ta chọn địa điểm.”

Đây là quy tắc trên giang hồ, hai bên gặp nhau thì một bên chọn thời gian và một bên chọn địa điểm.

Thẩm Thanh Lan nhìn địa hình xung quanh, bốn phía thoáng đãng, là một nơi rất lý tưởng để chạy trốn, muốn vây bắt thì cần rất nhiều người.

Xem ra Tần Nghiên đã rất nhọc lòng để tìm ra một nơi như thế.

“Ryan, lần này tôi lại làm phiền anh rồi.”

Eden nói.

Ryan cười lớn: “Eden, giữa chúng ta không cần khách sáo như vậy.”

“Chuyện lần trước đã khiến anh gặp không ít phiền phức.”

Trước đó vì cứu Thẩm Thanh Lan, Ryan đã bị KING trả thù.

Nếu không phải anh ta phúc lớn mạng lớn thì có lẽ đã mất mạng rồi.

Vậy mà lần này Ryan vẫn chủ động nói cho Eden biết tung tích của Tần Nghiên, đồng thời còn giúp đỡ bọn họ, quả thật đã nằm ngoài dự đoán của Eden.

“Eden, tôi đã nói rồi, anh mãi mãi là bạn của tôi.

Chuyện của anh cũng là chuyện của tôi, chỉ cần tôi còn sống thì lời này còn có hiệu lực.

Tuy lần trước tôi gặp phải phiền phức, nhưng cũng không phải không có được bất kỳ lợi ích nào.

Giải quyết được một kẻ có thể phản bội tôi bất cứ lúc nào thì tôi mới có thể yên tâm.

Có điều, lần này chỉ bốn người các anh thôi sao?”

“Còn hai người còn đang trên đường, vẫn chưa đến nơi.”

Ryan gật đầu: “Được, tôi đã chuẩn bị xong số vũ khí, cũng chuẩn bị cho các anh một trăm người.

Anh xem như vậy đã đủ chưa?”

“Đủ rồi, Ryan, tôi không nói những lời thừa thãi, tôi sẽ nhớ kỹ ân tình này.”

Lần này là Thẩm Thanh Lan nói, thật sự thì Ryan không có giao tình gì với cô, nhưng lại nhiều lần giúp đỡ bọn họ, nên cô rất cảm kích.

“Đừng khách sáo.

Tôi và Eden là bạn bè, lần trước tôi gặp nguy hiểm, anh ấy cũng tới giúp tôi.”

Phó Hoành Dật nhìn thấy vậy, trong lòng lại có cái nhìn mới về đám người trên giang hồ này.

Trong những người này, không thiếu những người và giúp đỡ bạn bè mà không tiếc cả mạng sống, thậm chí là bỏ mạng.

Đến tối Andrew và Sicily mới tới nơi.

Hai người thấy Phó Hoành Dật và Thẩm Thanh Lan thì ngẩn ra một lúc, nhất là khi thấy Phó Hoành Dật giả gái.

Nếu không có Ryan ở đây, có lẽ Sicily đã bật cười tại chỗ rồi.

Andrew và Sicily nhìn nhau, trong mắt đều chứa ý cười.

Thấy Phó Hoành Dật xanh cả mặt, Thẩm Thanh Lan liên cầm tay anh.

Mọi người bàn bạc kế hoạch hành động cho ngày mai.

Thẩm Thanh Lan và Phó Hoành Dật sẽ đi theo Ryan, làm bảo vệ cho anh ta khi gặp mặt Tần Nghiên.

Kim Ân Hi chịu trách nhiệm theo dõi khách sạn.

Còn ba người Eden, Andrew và Sicily thì giả làm thuộc hạ đi theo Ryan.

Buổi tối, sau khi bàn bạc xong, Thẩm Thanh Lan và Phó Hoành Dật trở về căn phòng dành cho bọn họ.

Cô nhìn Phó Hoành Dật giả gái, rốt cuộc không nhịn được liền bật cười thành tiếng.

Cô vừa bật cười, Phó Hoành Dật lập tức đen mặt, cuối cùng thì đen như đáy nồi.

Anh nhìn Thẩm Thanh Lan cười run rẩy hết cả người, ánh mắt tối sầm, “Buồn cười lắm à?”

Thẩm Thanh Lan xua tay, “Không...

buồn cười, chỉ là nhìn dáng vẻ xinh đẹp tuyệt trần của anh...

rất...

đáng ngạc nhiên...”

Phó Hoành Dật nở nụ cười, “Không ngờ vợ anh lại thích loại này, xem ra trước kia anh đã không hiểu tâm tư vợ.

Chờ giải quyết xong chuyện này, chúng ta sẽ có thể vui vẻ đóng cửa hóa trang.”

Thẩm Thanh Lan bị ngây ngẩn bởi nụ cười của anh, nhất thời không phản ứng lại.

Phó Hoành Dật tiến lên, ôm lấy cô rồi cúi đầu hôn sâu không khách sáo, sau một nụ hôn dài, anh nhìn thấy môi cô dính son môi, bèn lè lưỡi liếm, “Anh sẽ nhớ kỹ chuyện này, đến khi về sẽ tính sổ với em.”

Thẩm Thanh Lan xấu hổ, đẩy lồng ngực anh ra, rồi bỗng nhiên cau mày.

Phó Hoành Dật hỏi cô, “Sao thế?”

Thẩm Thanh Lan xoa ngực: “Hơi căng sữa.”

Cô cởi cúc áo của vạt áo trước ra, vải quần ngực đã hơi ướt, hôm nay chưa cho An An uống nên sữa tích tụ, làm cô rất khó chịu.

Khi cô làm những hành động này cũng không tránh mặt Phó Hoành Dật.

Anh nhìn hai chú thỏ trắng lắc lư trước mặt mình, biết rõ bây giờ không phải lúc thích hợp, nhưng cơ thể vẫn phản ứng vô cùng thành thật, bắt đầu thở gấp.

Đến khi Thẩm Thanh Lan cảm thấy bất thường thì đã bị Phó Hoành Dật đẩy ngã xuống giường.

Anh vùi đầu, “Anh giúp em.”

Gò má Thẩm Thanh Lan ửng đỏ, mãi cho đến khi Phí Hoành Dật xử hết khẩu phần vốn thuộc về An An thì ráng đỏ này vẫn không biến mất.

Cơ thể Phó Hoành Dật căng cứng khó chịu, nhưng vì thời điểm không thích hợp nên vẫn cố nhẫn nhịn mà không tiến thêm một bước.

Anh ôm cô vào lòng: “Vợ, sau khi trở về, em nhất định phải bồi thường cho anh đấy.”

Thẩm Thanh Lan khàn giọng nói: “Vâng.”

Sáng sớm hôm sau, Thẩm Thanh Lan và Phó Hoành Dật cùng thức dậy.

Đến khi Kim Ân Hi tới gọi hai người thì bọn họ đã thay xong quần áo.

Ăn sáng xong, Ryan mang vũ khí đến, vẻ mặt nghiêm trọng.

Eden nhìn anh ta, hỏi: “Ryan, đã xảy ra chuyện gì à?”

Ryan gật đầu, “Ừ, vừa mới nhận được tin tức.

Yamamoto nước R dẫn theo một nhóm người đến MD”

Thẩm Thanh Lan và Phó Hoành Dật nhìn nhau, xem ra người đến không ý tốt.

Trước kia, trên giang hồ có lời đồn Kim phu nhân và Yamamoto có quan hệ tốt, bây giờ ngay lúc mấu chốt này, Yamamoto lại đưa người đến đây, không cần nói cũng biết mục đích là gì.

“Yamamoto dẫn đến bao nhiêu người?”

Ryan lắc đầu, “Tạm thời chưa xác định được, nhưng chắc là không dưới một trăm người.”

Thẩm Thanh Lan liền hiểu, xem ra ban đầu Tần Nghiên muốn hợp tác với Ryan chỉ là ngụy trang, bà ta đã sớm biết được quan hệ của Ryan và Eden, lợi dụng Ryan để dụ mình tới đây.

Có điều, bà ta làm như vậy, không sợ Ryan sẽ giúp bọn họ sao? Ở đây là địa bàn của Ryan, chỉ cần Ryan bằng lòng ra tay giúp đỡ, dù Yamamoto có dẫn theo nhiều người hơn nữa thì cũng chưa chắc đã có thể quay về vẹn toàn.

Trừ khi, trong tay Tần Nghiên có con bài gì chưa lật để bọn họ ném chuột sợ vỡ đồ.

Nghĩ đến đây, vẻ mặt Thẩm Thanh Lan hơi đổi, chẳng qua là ngại Ryan đang có mặt nên tạm thời không có hành động gì.

Đợi đến khi Ryan đi rồi, Thẩm Thanh Lan lập tức gọi điện thoại cho Sở Vân Dung, “Thanh Lan.”

Thẩm Thanh Lan nghe giọng Sở Vân Dung không có gì khác thường, trong lòng hơi yên tâm, “Vâng, là con đây.

Mẹ, hôm nay An An có ngoan không?”

“An An rất ngoan, chỉ là đêm qua lúc ngủ có khóc, đại khái là do không thấy con, dỗ thể nào cũng không chịu ngủ.

Sau đó mẹ lấy bộ quần áo con thường mặc để thằng bé ôm thì nó mới chịu ngủ.

Con ở bên ngoài có khỏe không?”

“Con rất khỏe, chờ xong việc bên này thì con sẽ quay về, khoảng hai ba ngày nữa.”

Thẩm Thanh Lan nói.

“Ừ, con cứ yên tâm làm việc, mẹ sẽ chăm sóc An An thật tốt.”

Thẩm Thanh Lan mơ hồ nghe thấy giọng bị bộ của con trai, biết trong nhà không có chuyện gì thì nhanh chóng cúp điện thoại.

Thẩm Thanh Lan nhìn Phó Hoành Dật, “Anh nói xem, rốt cuộc trong tay Tần Nghiên có át chủ bài gì mà bà ta lại tự tin đến vậy?”

“Có phải là Nhan Tịch không?”

Phó Hoành Dật suy đoán.

Thẩm Thanh Lan lập tức gọi điện thoại cho Nhan Tịch.

Nhan Tịch nói mình đang đi du lịch ở châu u cùng với Doug, không gặp chuyện gì không may.

Nói cách khác, những người có thể dùng để uy hiếp được Thẩm Thanh Lan đều không sao, vậy Tần Nghiên lấy đâu ra tự tin mà hành động lộ liễu như vậy? Hay là bà ta cho rằng bà ta đã mạnh đến mức có thể chống lại giới giang hồ MD? “Nghĩ không ra thì tạm thời đừng nghĩ đến lúc đó tự nhiên sẽ biết.”

Phó Hoành Dật khuyên nhủ Thẩm Thanh Lan.

Cô gật đầu, cũng chỉ có thể tạm thời như vậy, binh đến tướng ngăn, nước đến đất chặn.

Sáu giờ tối, đoàn người xuất phát.

Kim Ân Hi đã đến khách sạn từ trước, cô vào một căn phòng, xâm nhập hệ thống theo dõi của khách sạn, lắp thiết bị làm nhiễu sóng và nghe lén ở căn phòng bọn họ hẹn gặp.

Nhóm Thẩm Thanh Lan đến khách sạn trước Tần Nghiên.

Thẩm Thanh Lan quan sát khắp căn phòng, diện tích rất lớn, thuận tiện để hành động.

Tần Nghiên đến rất đúng giờ, bà ta đeo kính râm, nhìn thoáng qua đám người trong phòng, hơi dừng lại trên người Thẩm Thanh Lan và Phó Hoành Dật, cuối cùng nhìn về phía Ryan.

“Thủ lĩnh Ryan, lần đầu gặp mặt, tôi là Tần Nghiên, cũng là Kim phu nhân trong miệng các cậu.”

Ryan yên lặng nhìn Tần Nghiên, không đưa tay ra bắt mà bình thản nói: “Kim phu nhân đến đây còn đeo kính râm là có ý gì, khinh thường tôi?”

Tần Nghiên cười khẽ, bỏ kính râm xuống, “Thủ lĩnh Ryan hiểu lầm, sao tôi có thể khinh thường cậu, như vậy được chưa?”

Ryan quan sát Tần Nghiên, “Không ngờ Kim phu nhân lại là một người đẹp.”

“Ha ha, thật không dám nhận hai chữ người đẹp, người bên cạnh thủ lĩnh mới thật sự là người đẹp.”

Ánh mắt Tần Nghiên dừng lại trên người Phó Hoành Dật vài giây, người đẹp “vạm vỡ”

như vậy thật hiếm thấy.

Mặt Phó Hoành Dật không biểu cảm, làm như không nghe thấy lời Tần Nghiên nói, nghiêm túc đóng vai người đẹp lạnh lùng.

“Không ngờ Kim phu nhân lại có hứng thú với người bên cạnh tôi.”

Ryan ngoài cười nhưng trong không cười mà nói.

“Thủ lĩnh Ryan thật biết nói đùa, tôi chỉ đơn thuần khen ngợi khuôn mặt đẹp của vị tiểu thư này mà thôi, không có ý gì khác, mong thủ lĩnh đừng hiểu lầm.”

Tần Nghiên cười giải thích, lại không chú ý đến ánh mắt lạnh lùng của Thẩm Thanh Lan.

Ryan cười ha ha, “Không ngờ Kim phu nhân còn là người hài hước như vậy, không thể sớm quen biết Kim phu nhân thật sự là rất tiếc.”

“Bây giờ quen biết cũng không muộn.”

Tần Nghiên ngồi xuống, trong lúc nói chuyện, bà ta đã nhìn hết đám người trong phòng, vẫn không thấy Thẩm Thanh Lan.

Sâu trong mắt bà ta hiện vẻ nghi ngờ, lẽ nào Ryan thật sự muốn hợp tác với bà ta nên không tiết lộ hành tung của bà ta cho Thẩm Thanh Lan? “Kim phu nhân, nghe nói bà muốn tìm tôi hợp tác, không biết bà muốn hợp tác thế nào?”

Ryan chủ động hỏi.

Tần Nghiên không trả lời câu hỏi này mà nhìn khắp những người trong phòng một lượt, vừa cười vừa nói: “Thủ lĩnh Ryan, tôi nghĩ chuyện này càng ít người biết càng tốt, cậu nghĩ sao?”

Ryan cười thoải mái, phất tay một cái, ngoại trừ Thẩm Thanh Lan và Phó Hoành Dật, những người khác đều đi ra ngoài.

Mà Tần Nghiên cũng chỉ để lại hai người, một nam một nữ, đều là người mà bà ta tin tưởng nhất.

“Kim phu nhân, bây giờ bà đã có thể nói chưa?”

Ryan hỏi.

Hôm nay Tần Nghiên không phải đến nói chuyện làm ăn, nhưng chính bà ta bắt đầu chuyện này, nếu bây giờ nói đến đây không phải để bàn chuyện làm ăn thì sợ là khó có thể ăn nói với Ryan.

Ryan không báo tin cho Thẩm Thanh Lan, chứng tỏ anh ta thật lòng muốn hợp tác, bà ta không thể đắc tội với người này.

Kẻ thù ấy mà, có thể ít đi một người thì tốt hơn.

“Không giấu gì thủ lĩnh, lượng hàng tôi muốn không nhiều lắm, chỉ cần một trăm triệu là đủ, nhưng phải là loại mới nhất trong tay thủ lĩnh mới được.”

Nếu là bàn chuyện làm ăn, Tần Nghiên cũng thể hiện thái độ bàn chuyện làm ăn.

Ryan nhíu mày, “Đúng là một trăm triệu không nhiều, phu nhân muốn loại mới nhất cũng được, nhưng giá tiền không thể quá thấp.

Dù sao thì cũng có nhiều người muốn loại hàng mới này, phần lớn hàng trong tay tôi đã được khách quen đặt trước.”

“Đương nhiên rồi, vì chút hàng hóa mà làm phiền thủ lĩnh mạo hiểm đến đây, tôi thực sự áy náy lắm, chắc chắn tôi sẽ không ép thêm, tôi chỉ mong cậu ra giá thị trường là tốt rồi.”

“Không, phu nhân hiểu lầm ý tôi rồi, giá thị trường là tôi để cho người mua với số lượng lớn.”

Ryan hòa nhã nói.

Nụ cười trên mặt Tần Nghiên nhạt đi, “Thủ lĩnh Ryan, tham lam quá cũng không tốt, ở nước Z có câu “lòng tham không đủ rắn nuốt voi, tôi thật lòng đến đây bàn chuyện làm ăn, nhưng thái độ này của cậu lại khiến tôi khó xử.”

Ryan vẫn cười tủm tỉm như trước, “Kim phu nhân lại nói đùa rồi.

Nếu bà thật lòng muốn làm ăn với tôi thì sao bà lại mới Yamamoto đến đây? Theo như tin tức tôi nhận được thì người của Yamamoto đã bao vây khách sạn này.”

Tần Nghiên ngây người, không ngờ tin tức của Ryan lại nhanh nhạy như vậy.

Vì giữ bí mật, bà ta cố ý để Yamamoto lẻn vào khách sạn từ tối qua.

Nhưng theo ý của Ryan thì hình như anh ta đã sớm nhận được tin tức.

Xem ra bà ta vẫn còn coi thường KA, có vẻ như Ryan mạnh hơn suy nghĩ của bà ta, không biết lập trường của anh ta thế nào.

“Thủ lĩnh Ryan, tôi không hiểu ý cậu nói.

Lần này tôi đến đây một mình, ngoại trừ mấy người mà cậu vừa thấy thì tôi không dẫn theo ai cả.”

Nụ cười trên mặt Ryan không đổi, “Kim phu nhân, mọi người đều là người thông minh, tôi nói như vậy, tất nhiên là tôi đã nhận được thông tin chính xác, bà cần gì phải lấp liếm.

Tôi chỉ muốn hỏi bà một câu, bà cho Yamamoto bao vây khách sạn để làm gì? Giết tôi sao?”

Tần Nghiên mỉm cười, “Thủ lĩnh Ryan hiểu lầm rồi, làm sao tôi có thể làm ra chuyện đó chứ? Được rồi, tôi thừa nhận là tôi mới Yamamoto cùng đến đây, nhưng chúng tôi không có bất cứ ác ý gì với cậu.

Dù sao thì người của tôi cũng có hạn, mà tôi vẫn luôn tiếc mạng nên mới mời Yamamoto bảo vệ sự an toàn của tôi.

Yêu cầu này không tính là quá đáng chứ?”

“Đây là việc riêng của bà và Yamamoto, tôi sẽ không quản.

Chuyện trước mắt là Yamamoto đang bao vây khách sạn, bà định giải thích chuyện này như thế nào?”

Ánh mắt Tần Nghiên trở nên lạnh dần, nhưng nụ cười trên mặt vẫn không đổi, “Thủ lĩnh Ryan, cậu yên tâm, Yamamoto chỉ bảo vệ an toàn của tôi, sẽ không có bất cứ hành động quá đáng nào với cậu, bao vây khách sạn chỉ là hành động bất đắc dĩ.

Dù sao đây cũng nằm trên địa bàn của cậu, không phải sao?”

“Kim phu nhân, sợ rằng mục đích của bà không đơn giản như vậy.”

Vẻ mặt Ryan bỗng trầm xuống, vỗ vỗ tay, ngay lập tức cửa mở ra, mười mấy người tràn vào vây ba người Tần Nghiên ở giữa.

Tần Nghiên không cười nổi nữa, lạnh lùng nhìn Ryan, “Ryan, cậu có ý gì?”

“Con người tôi cũng khá tiếc mạng, đám người này đến bảo vệ tôi, bây giờ chúng ta có thể tiếp tục nói chuyện làm ăn.”

Ryan nói lại những lời Tần Nghiên vừa nói một cách đầy châm chọc.

Tần Nghiên nhìn thẳng Ryan, thật lâu sau bà ta mới chậm rãi cười nói: “Là tôi quá lo lắng, thủ lĩnh Ryan là người làm ăn, chắc sẽ không tính toán chi li với nhân vật nhỏ như tôi.

Ngay bây giờ tôi sẽ gọi điện thoại cho Yamamoto rời đi, làm như vậy thì thủ lĩnh có thể bày tỏ thành ý nói chuyện làm ăn chưa?”

Ryan mỉm cười, “Đương nhiên rồi, tôi là người làm ăn, Kim phu nhân đã bày tỏ thành ý thì tôi cũng sẽ có qua có lại.

Số hàng mà bà muốn, tôi có thể bán thấp hơn giá thị trường nửa phần, thành ý như vậy đã đủ chưa?”

Tần Nghiên nhìn Ryan mà không nói gì, dường như đang tính toán tính chân thật trong lời nói của anh ta.

Đối với phần lớn người trên giang hồ, đơn hàng một trăm triệu đã là vụ làm ăn không tệ.

Nhưng đối với Ryan mà nói, vụ làm ăn này không có sức hấp dẫn gì, vậy mà bây giờ anh ta lại chịu giảm giá, nếu hôm nay thật sự bàn chuyện làm ăn, đây là một kết quả không tệ với Tần Nghiên.

Có điều, bà ta vẫn không tin tưởng Ryan.

“Đương nhiên, nếu Kim phu nhân không yên tâm thì bây giờ có thể đi, tôi tuyệt đối sẽ không ngăn cản.”

Ryan từ tốn nói một câu.

Kế hoạch của bọn họ là trước tiên sẽ để Yamamoto rời khỏi khách sạn, sau đó để một mình Tần Nghiên ở lại, như vậy mới có thể bắt được Tần Nghiên với tổn thất thấp nhất.

Đó cũng là lý do vì sao lâu như vậy mà Thẩm Thanh Lan và Phó Hoành Dật vẫn chưa có hành động gì, Ryan lại không ngừng đọ sức với Tần Nghiên.

Người đàn ông phía sau Tần Nghiên nói nhỏ vào tai bà ta mấy câu, đại khái là hy vọng bà ta rời đi.

Dù sao mục đích lần này của bọn họ chỉ là dụ Thẩm Thanh Lan lộ diện, nếu cô không tới thì bọn họ không cần thiết phải ở lại.

Nhưng Tần Nghiên không nghĩ như vậy, 60% hàng tốt trong giới đều xuất từ tay Ryan, bà ta thật sự muốn số vũ khí trong tay anh ta.

Nếu có được số vũ khí đó thì bà ta có thể hợp tác với nhiều người hơn nữa, thu được càng nhiều lợi ích.

Tuy bản thân Tần Nghiên không có sức chiến đấu, nhưng bà ta lại có đầu óc nhạy bén, đã từng hợp tác với nhiều ông lớn trong giang hồ, thời gian hợp tác cũng rất lâu.

Ngoại trừ biết lợi dụng vốn liếng của bản thân, bà ta cũng rất biết kiếm tiền, đây cũng là một trong những lý do có các vụ hợp tác đó.

“Thủ lĩnh Ryan nói đùa rồi, tôi thật lòng muốn hợp tác với cậu.

Để thể hiện thành ý của mình, ngay bây giờ tôi sẽ gọi điện thoại bảo Yamamoto rời khỏi đây trước.”

Cuối cùng Tần Nghiên vẫn vì lòng tham, ôm chút hy vọng may mắn.

Đã không thấy Thẩm Thanh Lan, chi bằng đánh cuộc một lần, nằm vụ làm ăn này trước.

Nếu có thể hợp tác lâu dài với Ryan thì đối với bà ta chỉ có lợi chứ không có hại.

Mấy năm qua, bà ta và Yamamoto hợp tác rất êm đẹp, nhưng ông ta quá chuyển quyền, lợi nhuận mà bà ta nhận được cũng không nhiều.

Nếu có con đường nhập hàng mới thì bà ta sẽ có lợi thế đàm phán với Yamamoto, giành lại được một phần thị trường.

Nghĩ vậy, bà ta gọi điện thoại cho ông ta, mời ông ta tạm thời đi trước.

“Kim phu nhân, tôi có thể đi trước, nhưng Mị đâu? Bà đã nói sẽ cho tôi biết tin tức của Mị.”

“Yamamoto, đừng nóng vội.

Những chuyện tôi đã đồng ý với ông, đã bao giờ tôi chưa làm được không? Tôi đã nói sẽ báo cho ông biết thì chắc chắn sẽ nói ông biết.

Đợi tôi làm xong việc bên này rồi sẽ đi tìm ông.

Đến lúc đó, tôi sẽ cho ông biết đi đâu để tìm được Mị.”

Tần Nghiên nói tiếng nước R, Ryan không hiểu, nhưng không có nghĩa là Thẩm Thanh Lan và Phó Hoành Dật cũng không hiểu.

Nghe tên Mị, ánh mắt Thẩm Thanh Lan và Phó Hoành Dật hơi dao động.

Đáy mắt Phó Hoành Dật hiện lên sát ý, xem ra lần này tuyệt đối không thể để Tần Nghiên sống sót rời khỏi đây, nếu không thân phận Thẩm Thanh Lan sẽ rất dễ bị bại lộ.

Thẩm Thanh Lan nhìn lướt qua Tần Nghiên rồi nhanh chóng thu hồi tầm mắt.

Tần Nghiên và Yamamoto nói chuyện rất lâu, bà ta mới miễn cưỡng trấn an cảm xúc của ông ta.

Lần này ông ta đến đây vì Mị, nếu bà ta không nói tung tích của Mị cho ông ta biết thì rất khó khiển Yamamoto hài lòng.

Rất nhanh sau đó, Ryan nhận được tin tức người của Yamamoto đã rút lui.

Anh ta phất tay một cái, đàn em lập tức hiểu ý đi ra ngoài.

Tần Nghiên nhìn Ryan, “Thủ lĩnh Ryan, tôi đã tỏ thành ý, cậu xem...”

Ryan cười cười, lại phất tay lần nữa, người trong phòng lui ra ngoài, chỉ còn còn lại năm người bọn họ.

Giờ phút này, Tần Nghiên không thể phát hiện sau khi đám người ra ngoài, tín hiệu trong phòng đã bị nhiễu.

Nói cách khác, bây giờ bà ta không thể liên lạc được với bên ngoài.

Ngoài khách sạn, Yamamoto cúp điện thoại, vẻ mặt hung ác, “Chúng ta đi!”

Đám đàn em sửng sốt, “Đại ca, bây giờ chúng ta liền đi ư? Không phải nói báo thù cho nhị đương gia sao?”

Yamamoto lạnh mặt, “Chuyện này đi về rồi nói.”

Hiện giờ trong lòng Yamamoto đang rất tức giận, ông ta cảm thấy mình bị người phụ nữ Tần Nghiên chết tiệt đùa giỡn.

Và quả thực đúng như vậy, suy nghĩ này của ông ta đã được chứng thực ngay sau đó.

Yamamoto nhìn đám người bao vây bọn họ, số người không chỉ nhiều gấp bội số người của bọn họ, vẻ mặt âm trầm hỏi: “Các người là ai?”

“Yamamoto, đã lâu không gặp.”

Eden bước ra từ trong đám người.

Yamamoto ngây người, không nhận ra người trước mắt, “Anh là ai?”

Eden cầm một con dao phẫu thuật, ánh dao lóe lên sắc lạnh vô cùng rõ ràng trong đêm tối, “Yamamoto đúng là quý nhân nhiều chuyện nhanh quên.

Bốn năm trước, chúng ta đã gặp nhau ở nước R, ông cho người mời tôi, bị tôi từ chối, bèn phái người đuổi giết tôi, ông đã nhớ ra chưa?”

Trong mắt Yamamoto vẫn có vẻ nghi hoặc, ông ta đuổi giết quá nhiều người, thật sự không nhớ nổi người trước mắt này là ai.

Eden không hề thấy ngoài dự liệu, anh có chỉnh sửa lại bề ngoài của mình một chút, Yamamoto không nhận ra cũng là điều dễ hiểu, “Tôi nhắc lại cho ông nghe, bốn năm trước, Tokyo, Yoshiko Noda.”

Yamamoto lập tức nghĩ tới, “Cậu là bác sĩ Eden”

“Không sai, chính là tôi, không ngờ lại gặp tôi ở đây đúng không? Năm đó không giết được tôi, có phải đáng tiếc lắm không? Nhiều năm qua, tôi cũng rất không cam lòng.

Tôi chỉ từ chối cứu người tôi không muốn cứu, vậy mà bị đuổi giết, thiếu chút nữa đã mất mạng, nghĩ lại cũng thật oan uổng.

Cho đến tận bây giờ, chỉ cần nghĩ đến chuyện này, tôi lại hận đến mức nghiến răng nghiến lợi.

Yamamoto, ông nói xem chuyện này nên giải quyết thế nào đây?”

Yoshiko Noda là vợ Yamamoto.

Bốn năm trước, bà ta bị kẻ thù của chồng trả thù, tính mạng ngàn cân treo sợi tóc.

Lúc đó, y thuật của Eden khá nổi trong giới, mà đúng lúc đó anh lại đang ở nước R.

Yamamoto biết tin anh ở nước R liền cho người mời anh chữa trị cho vợ ông ta, nhưng bị anh từ chối.

Yoshiko Noda không được chữa trị kịp thời nên chết, Yamamoto quy cái chết của bà ta lên người Eden, tôi thấy chết mà không cứu, phái người đuổi giết anh.

Anh phải tốn rất nhiều công sức mới có thể ra khỏi nước R, nhiều năm như vậy vẫn không đặt chân lên nước R một bước.

Yamamoto vốn muốn tìm Eden báo thù.

Đáng tiếc, mặc dù bác sĩ Eden có tên tuổi trong giới, nhưng hành tung quỷ dị, rất khó tìm được.

Ông ta tìm một thời gian vẫn không thấy nên mới dần từ bỏ, không ngờ lần này lại gặp nhau ở đây.

“Bác sĩ Eden, bây giờ là anh tự mình dùng đến cửa à?”

Khóe môi Yamamoto cong nhẹ.

Eden mỉm cười, “Yamamoto, lời này là tối nói mới đúng.

Ông xem tình cảnh hiện tại của mình đi, người của tôi nhiều gấp đôi người của ông, vì chờ ông mà các anh em đã mấy ngày không được nghỉ ngơi rồi.”

Yamamoto híp mắt lại, “Cậu biết tôi sẽ tới?”

“Đương nhiên biết, tôi không chỉ biết ông sẽ tới, mà còn biết lúc nào ông tới, mang theo bao nhiêu người, trang bị loại vũ khí gì”

Eden mỉm cười.

Lòng Yamamoto chùng xuống, chuyến đi lần này của ông ta hoàn toàn được giữ bí mật, ngay cả người trong tổ chức cũng không biết, vậy mà Eden lại biết, đã vậy còn ở đây chờ mình.

Rốt cuộc là trùng hợp hay là có nội gián? Nhưng Eden đã nhanh chóng cho ông ta biết đáp án: “Lần này có thể gặp Yamamoto bằng cách này là nhờ Kim phu nhân.

Nếu bà ta không nói cho thủ lĩnh Ryan biết ông sẽ đến đây làm khách thì làm sao chúng tôi có thể chiêu đãi ông tốt đây?”

Yamamoto tuyệt đối không ngờ kẻ đó lại là Tần Nghiên, hai người họ hợp tác đã nhiều năm, quan hệ lợi ích đan xen cùng một chỗ, rốt cuộc bà ta làm như vậy thì có lợi ích gì? “Tôi biết Yamamoto không muốn tin, dù sao ông ta và Kim phu nhân cũng đã hợp tác nhiều năm.

Có điều, mọi người đều ăn chén cơm này, không phải công không biết chỉ có lợi ích vĩnh viễn chứ không có bạn bè vĩnh viễn đấy chứ.

Một mình ông độc chiếm thị trường nước R lâu như vậy, lại cho người ta lợi nhuận thấp, Kim phu nhân đã sớm bất mãn rồi.

Lần này bà ta tìm Ryan hợp tác, một trong những điều kiện là tặng một nửa thị trường nước R cho Ryan, ông nói xem Ryan có đồng ý không?”

Lời này của Ryan coi như giải thích nguyên nhân vì sao Tần Nghiên làm như vậy.

Yamamoto sầm mặt, trong lòng hận Tần Nghiên đến nghiến răng nghiến lợi.

Ông ta thật lòng tới đây giúp đỡ, vậy mà bà ta lại dám tính kế sau lưng mình.

Yamamoto đã mắc bẫy, ông ta tin lời Eden nói.

Tất nhiên, chủ yếu cũng là người trong giang hồ rất khó tin tưởng một người, nhất là loại quan hệ vì lợi ích mà trói buộc với nhau như Yamamoto và Tần Nghiên.

Việc ly gian quan hệ giữa Tần Nghiên và Yamamoto hoàn toàn thành công khi Tần Nghiên gọi điện nhắc đến Mi.

Eden và Kim Ân Hi tạm thời đưa ra quyết định ly gián, chỉ có quan hệ lợi ích sụp đổ thì mới có thể làm cho Yamamoto không tin lời Tần Nghiền nói.

Đến lúc đó, dù bà ta có cơ hội nói ra thân phận Thẩm Thanh Lan thì chưa chắc Yamamoto đã tin.

Cho nên bây giờ cậu muốn uy hiếp tôi?”

Yamamoto nhìn Eden, trầm giọng hỏi.

“Ồ...

có thể nói là vậy.”

Yamamoto nở nụ cười, “Cậu cho rằng chỉ bằng các cậu là có thể hạ được tôi?”

“Ông có thể thử xem.”

Eden cười, dao phẫu thuật chợt bay về phía Yamamoto.

Ông ta vô thức trốn ra sau, đàn em chắn trước mặt ông ta bị dao phẫu thuật đâm xuyên tim.

Tiếng súng vang lên trong đêm đen, Yamamoto vừa trốn vừa đánh trả.

Nơi này là địa bàn của Ryan, người của anh ta nhiều hơn người của Yamamoto, vũ khí cũng tân tiến hơn, vì vậy ông ta nhanh chóng thất thế, Đàn em che chở cho Yamamoto rút lui, tổn thất về người càng nhiều hơn.

Ông ta phải trả một cái giá lớn, hy sinh gần hết đàn em mới có thể chạy trốn đến nơi an toàn, lúc này bên cạnh ông ta chỉ còn ba người.

Ông ta bụm cánh tay mình, chỗ đó bị Eden bắt một phát súng, vẫn còn đang chảy máu, bờ vai ông ta cũng đang chảy máu.

“Lão đại, bây giờ chúng ta đi mau thôi, chẳng may bọn họ đuổi theo thì chúng ta sẽ rất phiền phức.”

Đàn em sốt ruột nói.

Yamamoto sầm mặt, lần này tổn thất lớn, tất cả đều do Tần Nghiên ban tặng.

Nhớ đến người phụ nữ này, sắc mặt Yamamoto tái xanh, lấy điện thoại gọi cho bà ta, nhưng lại không gọi được.

Điều này càng chứng tỏ chuyện bà ta hợp tác với Ryan gài bẫy ông ta.

“Con đàn bà chết tiệt! Bấy giờ lập tức trở về, sau đó diệt trừ tận gốc thế lực trong nước R của con đàn bà đó cho tao!”

Yamamoto tức giận, làm động tới vết thương khiến máu chảy nhiều hơn.

“Vâng.”

*** Trong phòng khách sạn, Tần Nghiên còn đang chờ Ryan trả lời.

Anh ta cười cười, “Phu nhân thật sảng khoái, để tỏ thành ý của tôi, tôi sẽ cùng phu nhân làm vụ làm ăn này, giá cả tính thấp hơn giá thị trường nửa phần”

“Quả nhiên thủ lĩnh Ryan là người hào phóng, không biết sau này chúng ta còn cơ hội hợp tác nữa không?”

Tần Nghiên thừa thắng xông lên.

Ryan cười nhạt, “Còn phải xem thành ý sau này của phu nhân.”

Ryan không cho Tần Nghiên câu trả lời chính xác.

Tần Nghiên cũng không nóng vội, Ryan vỗ vỗ tay, cửa lại bị đẩy ra, một cô gái bưng vài ly rượu đi vào.

“Kim phu nhân, đã hợp tác thành công, vậy thì cần phải chúc mừng.

Đây là chai champaign tôi vừa có được, vô cùng thích hợp với trường hợp hôm nay, phu nhân sẽ không từ chối chứ?”

Ryan đứng lên, cầm ly rượu trên khay.

Tần Nghiên cười khẽ rồi cũng cầm một ly rượu lên, vừa định chạm cốc với Ryan thì anh ta đè tay bà ta lại, “Phu nhân đừng vội, hôm nay là ngày vui, cùng để hai vị đây cũng hưởng chút không khí vui vẻ của chúng ta chứ.”

Ryan chỉ một nam một nữ sau lưng Tần Nghiên.

Trên khay có còn bốn ly rượu, rõ ràng là để chuẩn bị cho những người còn lại.

Tần Nghiên cười, “Đương nhiên rồi.”

Được Tần Nghiên cho phép, hai người mới tiến lên cầm lấy ly rượu.

“Hai người cũng qua đây.”

Ryan gọi Thẩm Thanh Lan và Phó Hoành Dật.

Thẩm Thanh Lan và Phó Hoành Dật đi tới, vừa chạm ngón tay vào ly rượu, Tần Nghiên híp mắt nói: “Chờ đã!”

Động tác của Thẩm Thanh Lan và Phó Hoành Dật cứng đờ, ngây người đứng tại chỗ.

“Kim phu nhân, có vấn đề gì sao?”

Ryan hỏi.

Tần Nghiên không trả lời mà nhìn bàn tay tay của Thẩm Thanh Lan và Phó Hoành Dật, “Sao tay người đẹp này lại thô ráp như vậy, nhìn giống tay đàn ông?”

Tay Thẩm Thanh Lan đã được xử lý sơ, bề ngoài rất thô ráp, nhìn qua cũng giống tay đàn ông.

Còn tay Phó Hoành Dật lại không giống vậy, tay anh cầm súng quanh năm, lòng bàn tay đều là vết chai, làm cách nào cũng không thay đổi được nhiều, nhất là đặt khi đặt cạnh tay Thẩm Thanh Lan thì càng lộ ra sơ hở.

Đọc truyện chữ Full