TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Mật Ngọt Hôn Nhân
Chương 766: Vợ tôi thì tôi bảo vệ (3)

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

chapter content
Chủ yếu nhất là tính Đào Nhiên cũng sẽ không chịu để bản thân bị ấm ức, nếu như bố mẹ Cố Dương đối xử tệ với con bé thì nó sớm đã chia tay với Cố Dương từ lâu rồi.

Bà Đào cũng hiểu, thế nhưng...

“Con gái một khi đã yêu ai, thì giới hạn ngày càng thụt lùi

Nhiên Nhiên yêu Cố Dương như thế, nếu như vì Cố Dương mà cam chịu uất ức thì phải làm sao?” “Bà chỉ lo vớ vẩn thôi, tôi thấy Cố Dương không phải là đứa trẻ như vậy.”

“Ông xem mấy bài báo thường xuyên đăng tin có mấy cô gái gả vào gia đình danh giá xong thì bị bạo hành gia đình à

Tôi3không lo lắng sao được, chúng ta chỉ có một đứa con gái này thôi, ông không lo sao.” “Tôi quả thực không lo, bà không có việc gì thì ít đọc mấy bài báo lá cải đó đi.” Ông Đào an ủi vợ

Chuông cửa vang lên, là Đào Nhiên đến, bà Đào đi mở cửa.

Đào Nhiên biết trong lòng bố mẹ chắc chắn có rất nhiều nghi vấn, nếu như cô không giải thích những nghi vấn này cho hai người hiểu, chỉ sợ bố mẹ cô sẽ ngủ không ngon giấc

Chỉ có mình Đào Nhiên đến, “Cố Dương đâu?” Ông Đào hỏi

“Con không cho anh ấy đến, bây giờ là thời gian của ba người nhà chúng ta, anh ấy0đến lại phá hỏng không khí hòa hợp.” Cô cười tít mắt, trên tay vẫn đeo chiếc nhẫn lần trước cô mua.

Mẹ cô không vui nhìn cô, còn chưa bỏ qua chuyện cô cố ý giấu giếm gia thể nhà Cố Dương, “Mẹ còn chưa nói con đâu, lá gan càng ngày càng lớn, đến bố mẹ cũng dám lừa.”

Đào Nhiên chỉ tay lên trời thề, “Mẹ, oan cho con quá, con đầu có ý lừa bố mẹ, chỉ là chưa nói mà thôi.” Giấu giếm có vẻ không bằng lừa gạt

“Con còn có mặt mũi nói nữa

Mẹ hỏi con, lần trước mẹ hỏi con nhà Cố Dương làm nghề gì, con nói với mẹ thế nào?”

Mắt Đào Nhiên khẽ đảo qua,5“Con cũng có nói sai đâu, nhà Cố Dương kinh doanh mà.” Chỉ là quy mô kinh doanh hơi lớn một chút

“Được rồi, giờ nói những lời này còn có ích gì nữa

Nhiên Nhiên, bố hỏi con, bố mẹ Cố Dương đối xử với con thế nào?” Bố cô nghiêm túc nhìn con gái

Đào Nhiên gật đầu, “Bố, điểm này thì con không giấu hai người, bố mẹ Cố Dương đối xử với con rất tốt, nhất là mẹ anh ấy, vô cùng quan tâm con

Con thấy hơi đau đầu chóng mặt, cô ấy không biết thì thôi, nếu biết thì liền đến đích thân chăm sóc con.” Không nhắc chuyện khác, chỉ nói đến chuyện cô đến tháng bị đau bụng4thôi cũng đã khiến cô cảm động lắm rồi, cho dù là mẹ ruột cô cũng không nhớ rõ như Phó Tĩnh Đình, cô chưa từng thấy mẹ chồng nào như vậy.

Bà Đào nhìn cô đầy nghi ngờ, lo cô lại lừa gạt hai người, “Thật sao?”

“Mẹ, con tuyệt đối không lừa hai người

Con và mẹ Cố Dương ở chung rất tốt, cô cháu con thường hay rủ nhau đi dạo uống trà, giống như hai người bạn vậy, tính cách cực kỳ hợp nhau.”

“Nghe con nói vậy, bố và mẹ con cũng yên tâm rồi

Sau này con và Cố Dương kết hôn, bổ sẽ cố gắng nhắc nhở họ hàng đừng ai làm phiền con.” Không phải bố cô ác ý9suy đoán lòng người mà là lòng người khó lường, có đôi lời khó nghe vẫn nên nói trước.

“Bố và mẹ con chỉ mong con sống thật tốt cuộc sống của bản thân, nếu như có thân thích trong nhà đến tìm con thật, có thể giúp thì con giúp, nhưng không giúp được thì tuyệt đối đừng can thiệp, dù cho nhà họ Cổ có thích con đi nữa thì vẫn là nhà chồng, con vẫn nên giữ chừng mực.” Mặt cô u ám, không ngờ bố mẹ mình đã nghĩ đến lâu dài như vậy

Có điều, cô cũng biết họ nghĩ vậy là vì tốt cho cô, bèn gật đầu đồng ý, “Vâng, con biết rồi

Bố mẹ yên tâm, sau này con và Cố Dương sẽ sống tốt.” Sau hôm nay, khi biết Cố Dương là em họ bên ngoài của Phó Hoành Dật thì ông Đào liền biết được ở trong quân đội tiền đồ không hề kém cỏi, muốn bảo anh xuất ngũ xem chừng không có khả năng rồi, đã vậy thì dứt khoát không nghĩ đến chuyện này nữa.

“Về phần con và Cố Dương, nghe nói hiện giờ người nhà có thể tháp tùng quân nhân, Cố Dương có quyền lợi này không?” Bố cô không hiểu rõ về chuyện nhà binh, nhưng có nghe nói chuyện tháp tùng quân nhân.

“Hiện giờ anh ấy còn chưa đủ điều kiện, hơn nữa con cũng chưa muốn làm phụ nữ ở nhà nội trợ nhanh thế” Đào Nhiên nói, cô chưa từng nghĩ đến việc làm nội trợ

Tuy đối với gia thế nhà họ Cố, chút tiền lương cỏn con của cô chẳng đáng là bao, nhưng đó vẫn là tiền do cô tự kiểm ra, cô dùng một cách thoải mái yên tâm.

“Được rồi, nếu con đã có kế hoạch của mình thì bố cũng không hỏi thêm nữa, con từ nhỏ đã là đứa có chính kiến, bổ nói cũng bằng thừa

Bố và mẹ con sẽ không ở thủ đô lâu hơn nữa, chờ đến khi kết hôn thì chúng ta lại đến

Ngày mai con mua vé cho bố mẹ về nhé.”

Lễ cưới của Đào Nhiên và Cố Dương tổ chức vào tháng Tư năm sau.

“Bố, bố mẹ giờ cũng không phải đi làm, tại sao không ở thêm vài hôm nữa, ngày mai Cố Dương còn định đưa bố mẹ đi dạo quanh thủ đô.” Cô phải đi làm, không tiện xin nghỉ, nên Cố Dương liền ôm chuyện này luôn

“Thôi để lần khác đi, đợi lần sau có dịp bố mẹ nhất định đi chơi cho vui

Con cũng nói với Cố Dương một tiếng, ngày mai tiễn bố mẹ ra sân bay là được rồi, nó khó khăn lắm mới có kỳ nghỉ, cứ để nó ở nhà nghỉ ngơi.”

Vì ông Đào khá kiên quyết, nên sáng sớm hôm sau, Cố Dương và Đào Nhiên đành tiễn ông Đào bà Đào ra sân bay

“Cô chú, vậy thì lần sau cháu và Đào Nhiên cùng nhau về thăm cô chủ.” Cố Dương nói

Ông Đào khoát tay, “Được, các con đi về cẩn thận.” Cố Dương cho đến khi máy bay cất cánh rồi mới lái xe về, anh muốn đưa cô đi làm, “Tan ca anh đến đón em.” Đào Nhiên cười híp mắt, “Được.” Vì sắp muộn giờ, nên cô không nói nhiều với anh được, đáp lại một tiếng liền mở cửa xe đi xuống

Cố Dương nhìn dáng vẻ cô mang giày cao gót mà vẫn chạy bước to bước nhỏ, cứ lo cổ sẽ bị ngã.

Đến khi nhìn thấy cô vào tòa nhà công ty, anh mới lái xe về nhà, có điều xe đi được nửa đường, đột nhiên phát hiện túi xách Đào Nhiên quân trên xe, mà điện thoại cũng nằm trong tủi, lo lắng ban ngày cô phải dùng điện thoại, Cố Dương quay đầu xe trở lại đưa túi cho cô

Không ngờ đi chưa được hai phút thì nhận được điện thoại của Phó Hoành Dật, bảo anh bây giờ qua đó một chuyến

Cố Dương nhìn đồng hồ, chỉ đành chờ đến trưa mới đưa túi xách cho Đào Nhiên được, thuận tiện ăn cơm trưa cùng cô luôn.

Bởi vì phải đính hôn nên Đào Nhiên xin nghỉ hai ngày, cả công ty cô chỉ mời một mình Tiểu Chu

Thấy cô đến, Tiểu Chu nháy mắt ra hiệu, “Sao quay lại làm việc sớm vậy? Tớ còn tưởng cậu phải nghỉ thêm hai ngày nữa chứ.” Đào Nhiên bật cười, “Tớ là đi đính hôn chứ có phải kết hôn đâu.”

“Mà nói thật nhé, vị hôn phu của cậu đẹp trai thật đó.” Tiểu Chu nhớ lại hôm qua khi cô gặp Cố Dương, quả thực là trai đẹp

Ừm, mà cũng giàu có có thật, nhà họ Cổ ở thủ đô chính là thông gia với nhà họ Phó

“Chà chà chà, Nhiên Nhiên, cậu đúng là giấu kỹ quá, bạn trai cao to đẹp trai lại giàu có như vậy, chả trách phải giấu kỹ.” Tiểu Chu trêu chọc cô.

Đào Nhiên lườm cô, “Làm việc đi, trưa nay tớ mời cậu ăn cơm.”

“Được, vậy tớ phải ăn một bữa thật to.” Tiểu Chu chẳng thèm khách sáo với cô

Loáng thoáng nghe thấy cuộc nói chuyện của hai người, trong lòng Lục Minh Hoa chua xót, theo bản năng nhìn phía tay cô, tất nhiên nhìn thấy chiếc nhẫn cô đeo

Hắn liền bĩu môi, chẳng phải vị hôn phu rất giàu có sao, vậy mà lại đeo cái nhẫn như vậy? Phỏng chừng bạn trai cô cũng chẳng yêu nhiều như cô đã nói, tám chín phần là giả vờ nói quá thôi.

“Ôi, nghe nói Đào Nhiên đính hôn với bạn trai nhà giàu rồi đấy.” Trong nhà vệ sinh, một đồng nghiệp nam nói với Lục Minh Hoa.

Đọc truyện chữ Full