TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Mật Ngọt Hôn Nhân
Chương 775: Đây là bạn trai tôi (4)

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

chapter content
Trong bữa tiệc, chỉ có Phó Thần Hiên nịnh các bậc cha chú ở đây vui ra mặt, bầu không khí trên bàn cơm vô cùng vui vẻ

Sau bữa ăn, Thẩm Quân Dục gọi một mình Phó Thần Hiên vào phòng sách nói chuyện.

“Lần trước nghe cháu nói muốn mở công ty ở trong nước, mọi chuyện thế nào rồi?”

“Bạn bè của cháu đang ở nước Y xử lý nốt mấy công việc, chờ cháu chuẩn bị sẵn sàng là có thể tới đây bất cứ lúc nào

Cháu đã liên lạc với một vài người bạn thời đại học, cũng có mấy người đồng ý đến công ty cháu để giúp

Vì công ty mới thành lập nên không cần nhiều người, có đủ nhân viên là được rồi.”3Phó Thân Hiên nghiêm túc nói.

Thẩm Quân Dục gật đầu, xem ra cháu trai đã sắp xếp xong mọi thứ, rất hài lòng khi cháu trai đã sắp xếp xong mọi việc “Vậy nơi làm việc thì sao, đã chọn được chưa? Nếu chưa chọn được thì dưới Tập đoàn quân Lan có một tòa nhà văn phòng, có hai tầng còn trống, cháu có thể đến đó xem thử.” “Cháu đang tìm, hôm nay cháu đã đi xem mấy chỗ, ngày mai lại đi tiếp là xem hết được mấy chỗ cháu ưng ý, bác không phải lo chuyện này đâu

Có điều, về sau cháu muốn mua mấy thứ và phòng phẩm, cháu không hiểu rõ như bác,

mong bác tìm giúp cháu.” “Chuyện này không thành vấn0đề, cháu có yêu cầu gì thì mai cứ nói với thư ký của bác, bác sẽ bảo cậu ta tìm giúp cháu

Đợi cháu chọn được văn phòng rồi sẽ chuyển đến sau, nếu tài chính không đủ bác sẽ giúp.” “Cháu có tiền rồi bác, dù sao cháu cũng đi làm mấy năm, cũng dành được một khoản tiền.” Từ năm ba đại học, anh và bạn bè đã bắt đầu lập nghiệp nên tiết kiệm được một khoản tiền, tuy không nhiều lắm.

Thẩm Quân Dục bật cười, “Tốt, tốt lắm, không hổ là cháu trai của bác, nhưng nếu gặp khó khăn trong công việc, thì cứ đến tìm bác bất cứ lúc nào

Dù đàn ông phải dốc sức làm việc nhờ đôi tay của mình,5nhưng đôi lúc cần chỗ dựa thì cũng nên tận dụng thời cơ.”

“Bác yên tâm, khi nào cần cháu chắc chắn sẽ không khách sáo với bác.”

Sáng sớm hôm sau, Phó Thần Hiên đến nhà họ Hàn đón Quả Quả, hai người tiếp tục đi xem văn phòng

cả ngày, bọn họ đi xem tổng cộng bốn nơi

“Anh Thần Hiên, anh đã quyết định sẽ thuê văn phòng nào chưa?” Quả Quả cầm laptop, phía trên ghi chú những văn phòng mà bọn họ đã đi xem trong hai ngày qua.

“Văn phòng thứ hai mà hôm nay chúng ta xem đi, nơi đó gần khu khoa học kỹ thuật

Giao thông cũng thuận lợi với mấy thanh niên mới đến thủ đô, dù ở xa thì đi làm cũng thuận4tiện.” Sau khi xem nhiều chỗ, đây là nơi Phó Thần Hiên thấy hài lòng nhất, chỉ có điều tiền thuê hơi đắt một chút, nhưng về khoản này thì anh vẫn lo được

“Em cũng cảm thấy nơi đó khá ổn, em vừa xem bản đồ thì thấy ở gần đó có một con phố bán đồ ăn vặt

Tan làm chúng ta có thể đến đó ăn.”

Phó Thần Hiên trêu ghẹo cô, “Anh bảo em đi làm, chứ có đưa em đi ăn đâu

Em chỉ biết ăn thôi, cẩn thận ăn mập thành heo bây giờ.”

“Em không mập, ngày nào em cũng tập thể dục mà? Hơn nữa em nói là sau khi tan làm, không làm ảnh hưởng đến công việc đâu.” Quả Quả cười tủm tỉm,9không hề lo lắng cho vóc dáng của mình

Cô thuộc tạng người ăn thế nào cũng không mập trong truyền thuyết.

“Anh Thần Hiên, vậy chúng ta có thể ký hợp đồng với công ty môi giới không?”

Phó Thần Hiên gật đầu, “Sáng mai sẽ đi ký

Đúng rồi, em đã nói với ba em chuyện sẽ từ chức đến công ty anh chưa?” Phó Thần Hiên chợt nhớ tới chuyện này nên hỏi luôn.

“Nói rồi

Em có thể đi bất cứ lúc nào

À đúng rồi, anh Thần Hiến, lần trước anh nói có nhóm bạn ở nước Y, khi nào bọn họ đến đây?” “Nhanh thôi, đợi chúng ta chuẩn bị sẵn sàng, bọn họ sẽ đến ngay, nhưng bây giờ anh phải tìm nhà cho bọn họ ở, không thể để người ta ngủ ngoài đường được.” “Anh Thần Hiên, anh đúng là ông chủ tốt nhất mà em từng gặp.” Bây giờ làm gì có chuyện ông chủ tìm nhà cho nhân viên?

“Bọn họ đều là những người lập nghiệp cùng anh, đối xử tốt với bọn họ là chuyện nên làm

Ngày mai em có rảnh không? Nếu rảnh thì đi cùng anh.”

Quả Quả vỗ ngực, đồng ý ngay, “Không thành vấn đề, cái khác em không có, chỉ có thời gian là nhiều nhất.”

“Anh có mấy người bạn, chúng ta phải thuê phòng lớn hay nhỏ: Chúng ta nên tìm nhà tầm bao nhiêu tiền nữa? Giá nhà ở thủ đô mấy năm gần đây càng ngày càng cao.” Tuy Quả Quả là cô chiêu của Tập đoàn Hàn Thị, không phải lo ăn mặc, tiền tiêu vặt cũng dư dả, nhưng không có nghĩa cô là cô chiêu phá của thứ cần biết thì cô vẫn biết

“Chờ chúng ta đi xem rồi tính.” Quả Quả gật đầu, tiếp tục ăn cơm, tiện thể nói thêm chuyện khác với anh

Ra khỏi nhà hàng, Phó Thần Hiên đi lấy xe, để Quả Quả chờ trước cửa

Lúc cô đang buồn chán, thì có một cô gái đi tới trước mặt

“Ồ, đây chẳng phải có chiều của tập đoàn Hàn Thị, Hàn Nam Yên sao?” Cô gái mặc một chiếc đầm thắt eo, trang điểm xinh đẹp, bên cạnh còn có một người đàn ông mặc vest đi giày da.

Người đàn ông nhìn thấy Hàn Nam Yên thì hơi lúng túng.

Quả Quả thản nhiên nhìn hai người nọ, ánh mắt lướt nhìn một vòng rồi thu hồi.

Cô gái thân mật kéo cánh tay người đàn ông, “Hàn Nam Yên, không ngờ lại gặp cô ở đây, nếu đã có duyên như vậy thì cùng nhau ăn bữa cơm đi.” Cô gái mời Quả Quả, nhưng cô lại chẳng thèm liếc nhìn cô ta lấy một cái.

“Không cần, tôi vừa ăn xong, hai người ăn đi.” Cô không hứng thú ăn cơm cùng hai người họ, chưa nói đến việc ăn rồi, cho dù chưa ăn thì cô cũng không ăn cùng, cô sợ mình nuốt không nổi.

“Cô không dám à? Hàn Nam Yên, chuyện đó đã qua lâu rồi? Đến bây giờ cô vẫn không quên được sao?” Lúc cô gái nói lời này, ánh mắt vô tình hay cố ý lướt nhìn người bạn trai bên cạnh

Người đàn ông càng lúng túng hơn, ánh mắt nhìn Quả Quả lấp lánh, ẩn sâu trong mắt là chút áy náy.

Quả Quả cười khẽ, “Trong mắt tôi, anh ta chỉ là một tên rác rưởi, chỉ có cô xem như báu vật.” Câu nói này khiến sắc mặt cô gái tái xanh, vẻ mặt người đàn ông cũng trắng bệch

“Hàn Nam Yên, lâu rồi không gặp, cô vẫn kiêu ngạo như trước nhỉ.” “Ô

Tôi cũng thấy tính tình cô Trần không tốt hơn trước là bao.” Cô cố ý ngừng lại, rồi mới chậm rãi nói, “Vênh váo hống hách.”

“Hàn Nam Yên, tôi cho cô biết, bây giờ Tu Kiệt là bạn trai tôi, cô không được nhớ thương anh ấy

Nếu để tôi biết cô còn dây dưa không rõ với anh ấy thì đừng trách tôi không nể mặt cô.”

Quả Quả nghe vậy thì bật cười, “Tôi nói này Trần An Nhã, cái bệnh tự cho là đúng của cô đến lúc nào mới hết đây? Ninh Tu Kiệt không có bất cứ quan hệ gì với tôi hết

Cô thích anh ta là chuyện của cô, đừng lôi tôi vào được không? Còn nữa, người mà cô xem như báu vật với tôi chỉ như không khí thôi, nói không khí là còn coi trọng anh ta đấy.”

Mặt cô gái có tên Trần An Nhã tải xanh, rồi từ xanh biến thành đen

Cô ta vung tay định đánh Quả Quả, nhưng lại bị chặn lại giữa chừng.

“Anh mới đi một chút, sao lại để người ta bắt nạt thế này?” Bên cạnh truyền đến giọng nam trong trẻo mà rét lạnh.

Đọc truyện chữ Full