TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Long Uy Chiến Thần
Chương 747: Ba phút nữa

“Được, ba phút nữa tôi sẽ phát tín hiệu tổng tiến công, đồng chí chuẩn bị sẵn sàng.” Lê Uy Long nói.

‘Rõ.” Trương Tâm Lương nhận lệnh.

Lê Uy Long cúp điện thoại, lập tức gọi điện cho Long chủ.

“Hộ soái Lê Uy Long, tình hình thế nào?” Bên phía Long chủ cũng đã chuẩn bị sẵn sàng thì nhận được điện thoại của Lê Uy Long.



“Long chủ, đội quân của Bành Tiến Long đã tiến đến phía bên trái quân địch, đội quân của hộ soái Trương cũng đã chuẩn bị kĩ càng. Hiện tại mọi chuyện đã chuẩn bị xong, ba phút nữa tôi sẽ khởi động tổng tiến công. Mong Long chủ phát ra máy bay chiến vực chiến đấu, tiến hành đánh tan quân địch.” Lê Uy Long nói.

“Được! Tôi lập tức dồn quân chuẩn bị máy bay chiế n đấu, hỗ trợ Hộ soái Lê Uy Long đánh địch.” Long chủ nói.

“Cảm ơn Long chủ. Hiện tại thời gian cấp bách. Tôi cúp máy trước.” Lê Uy Long nói.



“Được. Chúc hộ soái Lê công thành thành công.” Long chủ nói xong liền ngắt máy.

Sau đó, Long chủ lập tức đưa ra mệnh lệnh, nói chiến vực phía Bắc lập tức chuẩn bị thời cơ chiến đấu, tiến đến đạo phòng tuyến thứ nhất ở phía Bắc, đánh quân địch từ trên không.

Theo mệnh lệnh của Long chủ, phía sân bay đã sớm chuẩn bị sẵn sàng, chỉ chờ thời cơ chiến đấu đến lập tức cất cánh.

Trong phút chốc, máy bay ch iến đấu nhanh chóng nổ máy, vô số máy bay ch iến đấu cất cánh, bay về phía đạo quân phòng thủ đầu tiên của quân địch.



Sau khi Lê Uy Long gọi điện xong lập tức nhìn đồng hồ.

Vừa hết ba phút, Lê Uy Long lập tức nói: “Thời khắc quyết chiến đã đến, lập tức phát ra tín hiệu tổng tiến công.”

Một viên đạn tín hiệu bay cao rồi nổ ra giữa không trung.

Quân địch nhìn thấy đạn tín hiệu phía quân Lê Uy Long phát ra, tất cả đều kinh hãi.

Bành Tiến Long, Lương Thượng Vũ nhìn thấy đạn tín hiệu nổ lớn trên không trung, tất cả đều gầm lên với binh lính phía sau mình: “Nổ súng, giết.”

Mấy vạn tướng lĩnh nghe thấy mệnh lệnh, lập tức men theo hai bên trái phải quân địch mà nổ súng.

Trong giây lát, đạn pháo bay ra, bay đến từ phía hai bên trái phải của quân địch.

Cùng lúc đó, Trương Tâm Lương cũng nhìn thấy đạn tín hiệu nổ tung giữa không trung, nổi giận gào lên: “Nổ súng, đánh xuống mặt đất.”

Trương Tâm Lương vừa ra lệnh, vô số đạn pháo, xe tăng đều đồng thời nổ súng.

Vô số đạn bay ra, từ đạo phòng tuyến thứ hai bay về phía quân địch.

Còn phía bên Lê Uy Long, anh không vội hạ lệnh tiến công mà chờ cho quân địch ở trên trận tuyến bắt đầu rối loạn đã.

Giờ phút này lực chú ý của quân địch đều tập trung về phía Lê Uy Long, vì phong ngừa Lê Uy Long bất ngờ tấn công, dường như bọn họ đem tất cả vũ khí đều hướng về phía của đội quân Lê Uy Long.

Không ngờ, làm cho ông ta không lường trước được chính là sự xuất hiện của hai đội quân Long Quốc tiến đến từ hai sườn trái phải của bọn họ. Hai bên đội quân trái phải thuộc đội quân của Trương Tâm Lương, không ngờ lại khởi xướng ra đánh bất ngờ.

“Rầm rầm, uỳnh…”

Lúc này, vô số đạn pháo nổ tung ở đạo phòng thủ đầu tiên.

Quân địch bị đánh cho tan xác, máu me be bét, văng khắp nơi, bọn họ gào khóc thảm thiết.

Peter nhất thời luống cuống, vội vàng hạ lệnh: “Nhanh chóng đổi sang pháo, đánh hai bên trái phải cũng quân chi viện ở phía sau.”

Nghe được mệnh lệnh của Peter, quân địch đều đổi sang dùng pháo, phân sang hai hướng trái phải mà nổ súng.

Lê Uy Long nhìn thấy quân địch đã rối loạn rồi, lập tức giơ kiếm của mình lên, chỉ vào phía trận địa của quân địch, rống lên mấy tiếng: “Nổ súng, giết.”

Chỉ trong mấy phút ngắn ngủi, đội quân của Lê Uy Long đã đến trận địa, vô số đạn pháo đánh về phía quân địch.

“Rầm, rầm, uỳnh…”

Đạn pháo đến từ bốn phương tám hướng, đều đánh về phía trận địa của quân địch,  đánh địch giết ngựa khiến cho bọn họ kêu cha gọi mẹ, tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên.

Peter quá mức sợ hãi, ông ta không thể tưởng tượng được bản thân vừa mới hạ lệnh đổi sang dùng pháo, phía bên này Lê Uy Long lại cho người nổ súng.

“Chia thành bốn nhóm, phân biệt đánh địch xung quanh.” Peter bối rối truyền một mệnh lệnh khác.

Nhưng mà hiện tại bên tai là tiếng nổ mạnh, quân lính của anh ta nghe đến oanh tạc, choáng váng đầu óc, sao có thể tự động tác chiến được nữa?

Đọc truyện chữ Full