Cuối cùng, Trương Minh Nguyệt cũng đã nhìn thấy quốc vương của nước Dẫn Dao xuất hiện. Tim cô ta không tự chủ được mà cứ đập thình thịch hết cả lên.
Đối với cô ta, ám sát người đứng đầu của nước Dẫn Dao là việc mà trước giờ cô ta chưa từng đụng phải. Vậy nên, khó tránh khỏi có hơi lo lắng.
Quốc vương và các quan chức bên cạnh đều có rất nhiều lính canh theo sát bên để bảo vệ. Trong khoảng thời gian ngắn, Trương Minh Nguyệt không thể nào ra tay được.
Vì quốc vương vẫn luôn được lính canh che chắn nên cô ta không thể kiếm được một chút cơ hội nào để tấn công cả.
Nhưng mà, cô ta vẫn không hề lo lắng, cứ tập trung cao độ vào mục tiêu, kiên nhẫn chờ cơ hội tới.
Cô hiểu rõ rằng dù mấy tên lính kia có bảo vệ kĩ đến cỡ nào đi nữa thì trong quá trình di chuyển, chắc chắn vẫn sẽ có lúc lộ ra sơ hở!
Ám sát quốc vương của nước Dẫn Dao thì chỉ có một lần cơ hội. Nhất định phải một phát trúng ngay, bị thương nặng đến mức mất mạng.
Vì nếu một phát không trúng ngay được, dĩ nhiên sẽ khiến cho những tên lính canh kia tấn công lại quyết liệt. Với lại, bọn họ chắc chắn sẽ xây dựng thêm nhiều lớp bảo vệ quốc vương hơn nữa.
Đến lúc đó, cơ hội để ra tay lần nữa chắc chắn cũng sẽ không còn!
Lúc này, xung quanh quốc vương có rất nhiều lính canh bao quanh, ông ta bước từng bước về chỗ ngồi của mình.
Trương Minh Nguyệt thấy quốc vương càng ngày càng lại gần chỗ ngồi đấy thì lòng của cô ta càng khẩn trương hơn.
Bởi vì cô ta biết rõ, chỉ cần quốc vương ngồi xuống ghế, bản thân sẽ không còn cơ hội nào để tấn công được nữa.
Ghế của quốc vương nhất định có chống đạn!
Trước khi quốc vương lên xe, cô ta phải tìm mọi cơ hội bắn một phát gi3t chết ông ta!
Trong chốc lát, quốc vương đã đi đến trước chỗ ngồi của mình, những lính canh bảo vệ vây quanh chỗ ngồi của ông ta tự động nhường ra hai bên, tạo thành một con đường.
Quốc vương đi vào vòng bảo vệ của lính canh, đến kế bên cửa xe.
Lúc này, một tên lính canh tiến lên một bước, mở cửa xe ra cho quốc vương.
Cuối cùng, lúc người lính canh này di chuyển đã để lộ ra một khoảng trống!
Trong lòng Trương Minh Nguyệt vô cùng mừng rỡ, đây là một cơ hội cực kỳ tuyệt vời. Chỉ cần quốc vương bước đến kế bên cửa xe thì cô ta sẽ nổ súng ngay lập tức!
Cùng lúc đó, cô ta cũng bắt đầu căng thẳng hơn.
Vì nếu muốn chém bay được đầu của quốc vương chỉ có thể dựa vào khả năng thiện xạ của cô.
Lúc này, quốc vương đi tới cửa xe, vừa vặn xuất hiện ngay trong khe hở của lớp vòng bảo vệ, cả cơ thể ông ta lọt vào ngay tầm súng của Trương Minh Nguyệt!
Cơ hội cuối cùng cũng đến rồi!
Vì quá căng thẳng nên trán và cả lòng bàn tay của Trương Minh Nguyệt đều đã đổ đầy mồ hôi.
Vì từ chỗ khách sạn của cô ta đến ngay cửa hoàng cung thật sự có hơi xa. Trước đó, nếu không nắm chắc hoàn toàn, cô ta sẽ không dám nổ súng đâu.
Một phát này liên quan đến vận mệnh của toàn bộ nước Long Quốc. Nếu như có thể bắn trúng mục tiêu, một phát súng khiến cho quốc vương chết thì sẽ tạo ra tổn thất rất lớn đối với nước Dẫn Dao. Tướng sĩ ở nước Long Quốc không cần phải ra chinh chiến nơi sa trường nhưng vẫn có thể thâu tóm được nước Dẫn Dao.
Nếu như một phát này bị bắn trượt thì không chỉ mỗi cô ta không còn cách thoát hiểm nào mà Hạ Quốc này định sẽ phải xuất binh viễn chinh, mới có khả năng thâu tóm được nước Dẫn Dao. Đến lúc đó, vô số tướng sĩ sẽ phải ra đi nơi sa trường, dân chúng khắp nơi trăm họ lầm than.
Trương Minh Nguyệt đang đeo trên lưng một áp lực rất lớn.
Cô ta dốc hết sức mình, giữ cho bản thân tỉnh táo để cơ hội này không bị trôi qua. Thật sự nếu cô ta không mau tỉnh táo lại thì khi bắn súng, chắc chắn cô ta sẽ không thể nào bắn chuẩn được.
“Nước Cự Hùng vang danh thiên hạ với chiến thần Taylor vô địch đều đã bị kết liễu dưới tay Trương Minh Nguyệt tôi đây. Vậy thì quốc vương nho nhỏ của cái nước Dẫn Dao này chỉ là cái bóng thôi…!” Trương Minh Nguyệt nghĩ thầm trong lòng.
Vừa nghĩ như vậy, cô ta đã lập tức tràn đầy tự tin trở lại rồi đây!
Lúc này, quốc vương nước Dẫn Dao đang cúi đầu chuẩn bị bước vào trong xe.
Vì độ tự tin đã tăng cao nên Trương Minh Nguyệt cũng không do dự gì mà cầm lấy bóp cò súng luôn!
“Đùng…”
Một âm thanh hơi nhỏ từ súng vang lên, viên chí mạng này đã bay ra khỏi họng súng, bay thẳng đến thái dương của quốc vương nước Dẫn Dao!
Vì súng bắn tỉa của Trương Minh Nguyệt có cài dụng cụ giảm thanh nên tiếng súng phát ra cũng chỉ là những âm thanh rất nhỏ, đa số mọi người thường sẽ không nghe được.
Nói thì chậm nhưng lúc ấy rất nhanh, viên đạn kia xuyên qua khe hở lớp bảo vệ của lính canh. Sau đó đánh thẳng ngay vào sâu trong thái dương của quốc vương nước Dẫn Dao!
Quốc vương đứng đầu nước Dẫn Dao đã nở hoa rồi đó!
Ông ta đã bị Trương Minh Nguyệt bắn một phát nổ tung cả đầu!
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Long Uy Chiến Thần
Chương 1080
Chương 1080