TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Long Uy Chiến Thần
Chương 1101

Hà Ngọc Vinh đá bay tên cai tù hung ác đã bay đi, ngay lập tức nhanh như chớp bay lên thật nhanh, dùng xích sắt ở hai chân mình siết cổ tên cai tù dữ tợn còn đang ngơ ngác kia.

“A…!” Cổ của tên cai tù dữ tợn kia đột nhiên bị xích sắt siết chặt, trong phút chốc phát ra tiếng tức giận.



Tên cai tù hung ác kia sau khi bị Hà Ngọc Vinh đá bay đi thì đụng vào thanh sắt của nhà tù, vang lên một tiếng thật lớn, sau đó rớt xuống đất, máu tươi chảy ra không ngừng từ miệng của ông ta, rất lâu cũng không thể ngồi dậy được.



Hà Ngọc Vinh là đội trưởng của đội đặc nhiệm Phượng Hoàng, ở trong hàng ngàn binh lính mà còn có thể bắn chết quốc vương Sư Quốc của bọn họ, lúc bị bao vây bắt giữ ở trong thành phố thì cô ấy cũng đã gi3t chết rất nhiều quân địch, ba tên cai tù đối với cô mà nói chỉ là chuyện nhỏ.

Hai tay của Hà Ngọc Vinh không ngừng dùng sức lực, hai tay của cô ấy siết tên cai tù kiêu căng, hai chân siết tên cai tù dỡ tợn, cả cơ thể treo ở giữa không trung.

Tên cai tù hung ác bị Hà Ngọc Vinh đá bay đi lúc này vẫn còn hộc máu, bản thân còn không lo được, đứng lên còn không được, thấy tên cai tù dữ tợn bị Hà Ngọc Vinh dùng xích sắt siết cổ thì cũng không có sức để đi tới cứu giúp.

Mà tên cai tù kiêu căng bị Hà Ngọc Vinh dùng xích sắt trên tay siết cổ thì cổ họng đã bị xích sắt siết chặt, máu tươi chảy ra từ trong cổ họng của ông ta, cứ như vậy mà chết.

Còn tên cai tù dữ tợn bị Hà Ngọc Vinh dùng xích sắt ở chân siết cổ thì dùng hai tay nắm lấy xích sắt, cố gắng hết sức muốn kéo nó ra ngoài.

Nhưng là sức lực trên tay của ông ta làm sao bằng sức lực ở chân của Hà Ngọc Vinh?

Hà Ngọc Vinh dùng sức ở hai chân, xích sắt càng ngày càng siết chặt lại, tên cai tù dữ tợn kia dần dần cũng không thể thở được.

Ông ta cũng rất muốn lớn tiếng kêu cứu, nhưng mà bây giờ ngay cả không khí để thở còn không có thì làm sao có thể la to chứ?

Chỉ ít phút sau thì tên cai tù dữ tợn cũng tắt thở mà chết.

Hai tên cai tù muốn làm nhục Hà Ngọc Vinh ngay cả một cọng lông của Hà Ngọc Vinh cũng chưa đụng được thì một tên chết ngắt, một tên đi về âm phủ.

Sau khi những tên cai tù kia bị siết chết thì Hà Ngọc Vinh cũng buông bọn chúng ra, sau đó từng bước một đi về phía tên cai tù hung ác đã bị cô đá bay.

Tên cai tù hung ác thấy Hà Ngọc Vinh đi về phía mình với ánh mắt lạnh lẽo thì giống như nhìn thấy thần chết đang đi về phía ông ta, cơ thể vì sợ hãi mà run lên.

Xác chết của hai tên đồng bọn còn nằm cách đó không xa, ông ta cảm thấy được mấy giây nữa thì bản thân cũng sẽ biến thành một xác chết giống như bọn chúng.

“Tôi đã cảnh cáo từ sớm, còn dám bước về phía trước thì tôi sẽ cho các người chết rất thê thảm, bây giờ đến lượt ông.” Hà Ngọc Vinh vừa đi về phía trước vừa lạnh lùng nói.

Đã không làm thì thôi đã làm thì phải làm cho hết, nếu đã giết hai tên cai tù rồi thì giết thêm một tên nữa cũng không sao.

Những tên cai tù này muốn làm nhục cô ấy, cô ấy tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho bất kỳ tên nào!

Nhưng mà trước đó Hà Ngọc Vinh đá bay tên cai tù hung ác này đã gây ra tiếng động rất lớn, gây sự chú ý cho mấy tên cai tù khác ở nhà tù Vây Ma, có rất nhiều tên cai tù từ khắp nơi ở nhà tù Vây Ma đang chạy đến đây.

“Cứu tôi với! Có tội phạm giết người rồi!” Tên cai tù hung ác nghe thấy rất nhiều tiếng bước chân đang không ngừng đến đây thì theo bản năng lớn tiếng kêu lên.

Hà Ngọc Vinh đương nhiên cũng nghe được rất nhiều tiếng bước chân, nhưng cô đã mặc kệ sự sống chết từ lâu.

Sớm cũng chết, muộn cũng chết, dù sao cũng chết, trước khi chết phải gi3t chết tên cai tù này trước!

Vì vậy Hà Ngọc Vinh không ngừng dùng chân của mình đá lên người của tên ngục tốt hung ác.

Đọc truyện chữ Full