TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Long Uy Chiến Thần
Chương 1107

Tân quốc vương Sư quốc cảm thấy, Lê Vĩnh Thiên vì cứu thuộc hạ mà tự mình dẫn quân thâm nhập, thật là việc vô cùng ngu xuẩn.

Từ xưa đến nay, có thống soái nào vì cứu thuộc hạ mà tự mình dẫn quân, xông vào hang cọp chứ?

Trưởng cai ngục nhận được lệnh dù chết cũng phải giữ được nhà tù Vây Ma, liền tự mình dẫn quân, tổ chức và chống cự.



Quân trấn thủ ở thủ đo khi nhận được mệnh lệnh của tân quốc vương Sư quốc, cũng không dám lơ là, lập tức đến nhà tù Vây Ma, chuẩn bị tiêu diệt Lê Vĩnh Thiên.

Quân trấn thủ ở thủ đô có tổng cộng là năm trăm nghìn quân. Trước đi tân quốc vương Sư quốc đã điều hai trăm nghìn quân ở thủ đô ra chiến tuyến quyết chiến với đại quân của Long quốc.



Chỉ còn lại ba trăm nghìn quân, tân quốc vương Sư quốc lại điều động thêm hai trăm nghìn quân đến nhà tù Vây Ma, để tiêu diệt Lê Vĩnh Thiên của Hộ Bôn Sư.

Binh lực của Hộ Bôn Sư chỉ có một trăm nghìn quân, tân quốc vương Sư quốc lại điều động hai trăm nghìn, nhiều gấp đôi Hộ Bôn Sư, thì khẳng định có thể thắng, và tiêu diệt Lê Vĩnh Thiên của Hộ Bôn Sư.

Trong thủ đô, ông ta chỉ để lại một trăm nghìn quân để phòng thủ.

…….

Lúc này, tại nhà tù Vây Ma.

Trưởng cai ngục tự mình tổ chức cai ngục chống cự lại Lê Vĩnh Thiên và Hộ Bôn Sư, nhưng những cảnh ngục này làm sao có thể là đối thủ của sư đoàn Bôn Sư?

Hơn nữa, lần này do mãnh tướng Phạm Cường của Lê Vĩnh Thiên tự mình chỉ huy sư đoàn Bôn Sư chiến đấu.

Tuy nhà tù Vây Ma kiên cố như tường đồng, nhưng đối mặt với sư đoàn Bôn Sư được trang bị tốt và đã trải qua nhiều trận chiến, thì chỉ giống như một tờ giấy.

Một thời gian ngắn, cai ngục ở nhà tù Vây Ma đã chết và bị thương hơn một nửa.

Lê Vĩnh Thiên thấy phòng thủ nhà tù Vây Ma gần như bị phá hủy, lập tức chỉa thanh kiếm Tiểu Thính Vũ Lâu trong tay lên: “Đại quân tấn công, san bằng nhà tù Vây Ma!”

Anh đã đoán được tân quốc vương Sư quốc sẽ phái quân trấn thủ ở thủ đô đến tiêu diệt anh, cho nên anh mới muốn đánh nhanh thắng nhanh, nhanh chống cứu Hà Ngọc Vinh, sau đó mới thực hiện bước tiếp theo.

Phạm Cường nghe thấy mệnh lệnh của Lê Vĩnh Thiên, lập tức chỉ huy sư đoàn Bôn Sư tiến lên.

Xe tăng, xe bọc thép xông lên đầu tiên, chống đỡ cả đoạn đường.

Nhiều binh lính của sư đoàn Bôn Sư bám theo sau xe tăng và xe bọc thép, không ngừng nổ súng.

Cai ngục của nhà tù Vây Ma không ngừng trúng đạn pháo hoặc đạn súng mà chết.

Trưởng cai ngục không ngờ rằng những cai ngục của mình lại không chịu nổi một kích khi đối mặt với Hộ Bôn Sư.

Chỉ trong mấy phút, đại quân của Lê Vĩnh Thiên bắt đầu trận tấn công lớn, bản thân mình làm sao có thể giữ được nhà tù Vây Ma?

Nhìn thấy đại quân của Lê Vĩnh Thiên đã tấn công về phía trước, trưởng cai ngục cũng bị dọa cho mất hồn, vội vàng gọi lại để xin chi viện.

Cấp trên nói với ông ta, quân chi viện đã xuất phát, nhưng chưa đến trận chiến nhanh như vậy, kêu ông ta tiếp tục cố thủ nhà tù Vây Ma.

Hơn nữa, cấp trên đã hạ lệnh, nếu như nhà tù Vây Ma không giữ được, thì ông ta hãy lấy đầu đến gặp!

Trưởng cai ngục cũng biết nhất thời quân chi viện cũng không đến kịp, chỉ phải để cai ngục rút vào nhà tù Vây Ma để cố thủ.

Bởi vì kết cấu của nhà tù Vây Ma phức tạp, giống như một mê cung, khắp nơi có lính canh gác, trưởng cai ngục cảm thấy có thể dựa vào địa hình phức tạp này, đế đánh lén đại quân của Lê Vĩnh Thiên.

Khi sư đoàn Bôn Sư đến trước nhà tù Vây Ma thì bị kẹt, xe tăng và xe bọc thép dừng lại.

Bởi vì Hà Ngọc Vinh bị giam trong nhà tù Vây Ma, nên không thể tiếp tục bắn phá nhà tù Vây Ma được.

Nếu không, lỡ như nhà tù Vây Ma bị sập, thì Hà Ngọc Vinh cũng sẽ bị đè chết ở trong, hoặc sẽ bị một viên đạn pháo bắn chết, vậy sẽ không tốt.

“Đột nhập vào nhà tù, giải cứu nữ anh hùng Hà Ngọc Vinh của Long quốc chúng ta!” Lê Vĩnh Thiên hạ lệnh.

Đọc truyện chữ Full