“Lê Hộ Soái, Tân quốc vương của Sư Quốc đã cử một số lượng lớn quân địch từ thủ đô đến hỗ trợ nhà tù Vây Ma. Chúng tôi hiện đang trong một trận chiến đẫm máu với quân địch của Sư Quốc tại địa điểm phục kích!”, Lưu Văn Vũ nói.
“Đối phương có bao nhiêu Quân binh?” Lê Vĩnh Thiên hỏi.
“Vị Tân quốc vương của Sư Quốc đã cử tổng cộng hai trăm ngàn quân binh đến từ thủ đô, nhiều hơn gấp đôi quân của chúng tôi!” Lưu Văn Vũ nói.
“Vị Tân quốc vương của Sư Quốc này thế mà thực sự gửi đi hai trăm ngàn quân binh từ thủ đô đến, ông ta đang tìm đường chết sao!” Lê Vĩnh Thiên nói.
“Hộ soái, bên của anh vẫn tốt chứ? Hà Ngọc Vinh đã được cứu ra chưa?” Lưu Văn Vũ hỏi.
“Phía tôi mọi thứ đều diễn ra tốt đẹp, Hà Ngọc Vinh đã được giải cứu, và nhà tù Vây Ma cũng bị chúng tôi san bằng.” Lê Vĩnh Thiên nói.
“Được rồi, Hộ soái, bây giờ Hà Ngọc Vinh đã được giải cứu, vậy mọi người mau tới tham gia cùng chúng tôi quét sạch đám quân địch Sư Quốc này!” Lưu Văn Vũ nói.
“Chờ đã, tình hình chiến đấu bên cậu thế nào?” Lê Vĩnh Thiên nghe thấy tiếng súng dữ dội từ Lưu Văn Vũ liền lo lắng hỏi về trận chiến trước.
“Chúng tôi đang ở trên cao nhìn xuống và tấn công kẻ thù ở cả hai phía. Lúc đầu, chúng tôi đã đánh thiệt hại nặng nề đối phương và quét sạch hàng chục nghìn người trong số họ. Tuy nhiên, sau đó vì kẻ thù có nhiều quân hơn chúng tôi. Bây giờ chúng tôi bắt đầu phản công,trận chiến đang ngày càng gay gắt. Nếu anh có thể dẫn một đội đến ngay bây giờ, chúng ta có thể ba mặt giáp công bao vây và tiêu diệt tất cả lực lượng của địch! “
“Không, tôi sẽ không đi bao vây quét sạch đám quân địch này!” Lê Vĩnh Thiên nói ra lời nói làm kinh động lòng người.
“Hộ soái, tôi cả gan muốn hỏi, anh không chịu đến cùng tôi bao vây tiêu diệt địch nhân, chẳng lẽ anh còn có việc gì quan trọng hơn sao?” Lưu Văn Vũ hỏi.
“Đúng vậy! Theo tôi được biết, Sư Quốc có tổng cộng năm trăm ngàn quân. Hiện tại họ đã gửi tới hai trăm ngàn quân đến tham gia trận quyết chiến với ba cánh quân của chúng ta. Bây giờ họ lại phái thêm hai trăm ngàn quân khác đến để chiến đấu với cậu. Như vậy chỉ còn một trăm ngàn quân ở lại. Quân đội Sư Quốc đã rời đi. Đây là cơ hội tuyệt vời để chúng ta quét sạch Sư Quốc trong một lần. Tôi muốn dẫn theo đội đặc nhiệm Phượng Hoàng và Hổ Bôn sư đoàn trực tiếp chiếm đánh Sư Quốc! “Lê Vĩnh Thiên đưa ra quyết định dứt khoát.
Theo kế hoạch ban đầu của mình, Hà Ngọc Vinh được giải cứu trước, sau đó anh sẽ chạy đến tập hợp cùng quân Trung Nguyên để quét sạch nhóm quân địch đang đến hỗ trợ cho nhà tù Vây Ma.
Khi đó, anh không ngờ rằng Sư Quốc sẽ thực sự gửi hai trăm ngàn quân đến hỗ trợ nhà tù Vây Ma.
Bây giờ Sư Quốc đã điều động thêm hai trăm vạn quân quân tới đây, như vậy thủ đô của Sư Quốc coi như bỏ không, Anh liền lập tức thay đổi chiến lược ban đầu bằng một chiến lược tương ứng phù hợp với tình hình hiện tại!
Tận dụng cơ hội thủ đô QTSư Quốc đang bị bỏ trống, anh bèn quyết định dẫn một trăm nghìn binh lính của đội đặc nhiệm Phượng Hoàng và Hổ Bôn sư đoàn tiến đến thủ đô của Sư Quốc!
Miễn là anh có thể đánh vào thủ đô của Sư Quốc và bắt được Tân quốc vương của Sư Quốc, như vậy anh có thể đánh bại Sư Quốc chỉ trong một lần ra quân!
“Cái gì? Hộ soái sẽ chiếm thủ đô của Sư Quốc?” Lưu Văn Vũ bị sốc.
“Đúng vậy, đây là cơ hội chỉ có một lần trong đời. Chỉ cần chiếm được thủ đô của đối phương và làm cho các thủ lĩnh cấp cao của đối phương bị giết hoặc bị bắt, cuộc chiến này có thể kết thúc, chúng ta có thể giảm được rất nhiều đổ máu và hy sinh không cần thiết, có thể chinh phục Sư Quốc với thiệt hại thấp nhất! “, Lê Vĩnh Thiên nói.
“Được rồi! Hộ soái dụng binh như thần, một trận chiến định giang sơn, chúng tôi thật sự bội phục anh!” Lưu Văn Vũ nói
“Tôi ra lệnh cho cậu, nhất định phải đánh đến giây phút cuối cùng, ngăn cản đám quân địch này ở đây, đừng để chúng trở về kinh đô viện trợ! Chờ khi tôi đột phá thủ đô của chúng, như vậy chúng cũng xong đời!” Lê Vĩnh Thiên chính thức hạ lệnh.
“Tuân lệnh! Tôi cam đoan sẽ hoàn thành nhiệm vụ!” Lưu Văn Vũ lập tức nhận lệnh.
“Nếu tôi có thể đột phá thủ đô của Sư Quốc và chinh phục Sư Quốc trong một trận chiến, thì Quân đội Trung nguyên của các cậu cũng sẽ hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ lần này!” Lê Vĩnh Thiên nói.
“Lê Hộ Soái là bất khả chiến bại, không gì là không làm được. Nếu Anh đã trực tiếp điều quân, vậy nhất định có thể mã đáo thành công!” Lưu Văn Vũ tự tin nói.
“Thời gian không còn nhiều, cậu có thể nhanh chóng chỉ huy trận chiến!” Lê Vĩnh Thiên không muốn nói nhiều chuyện vô nghĩa với Lưu Văn Vũ.
“Vâng!” Lưu Văn Vũ nói.
Sau khi cúp điện thoại, Lê Vĩnh Thiên lập tức nói với Sư đoàn Hổ Bôn và Lực lượng đặc biệt Phượng Hoàng: “Tất cả binh lính hãy tuân theo mệnh lệnh của tôi. Bây giờ Sư Quốc chỉ có một trăm nghìn quân, Thủ đô của họ đã rất trống trải rồi, đại quân xuất phát theo tôi cùng nhau tiêu diệt Sư Quốc! ”
“Tuân lệnh! ”Sư đoàn Hổ Bôn và Lực lượng đặc biệt Phượng Hoàng đồng thanh đáp lời.
Tất cả đều rất phấn khích khi biết rằng Lê Vĩnh Thiên sẽ trực tiếp tấn công thủ đô của Sư Quốc, họ tiến lên với tinh thần cao cả và ý chí ngất trời.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Long Uy Chiến Thần
Chương 1114
Chương 1114