TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Dương
Chương 2828

Tất nhiên đây là đại trận hộ sơn của sơn trang Huyết Kiếm! Anh vội vàng né tránh.

Uy lực của huyết kiếm này chắc chắn mạnh hơn dòng khí kia không biết bao nhiêu lần, nếu cố gắng chống đỡ, tuy không chết, nhưng Lâm Dương tuyệt đối tiêu hao rất lớn. Đôi mắt Lâm Dương lạnh lùng, trở tay vung kim châm cứu, vung về phía những huyết kiếm này, muốn giảm tốc độ chúng nó bay tới.

Nhưng sức mạnh của huyết kiếm vô địch, vô cùng khủng bố, cho dù là kim châm cứu Lâm Dương nuôi mười phần lực, cũng khó có thể thay đổi được tốc độ chúng nó tới gần. Đúng là kiếm trận tinh diệu!

Lâm Dương nhíu mày, nhìn chăm chằm huyết kiếm đánh tới, vươn người nhảy lên, hoặc khom lưng xuống.

Nếu không ngăn cản được, vậy thì chỉ có thể cố né tránh. Nhưng huyết kiếm quá dày đặc, trên người anh dù ít dù nhiều vẫn có vết thương do huyết kiếm gây ra.

Keng! Keng! Kengl Keng…

Tiếng vang kịch liệt qua đi, Lâm Dương lảo đảo ra khỏi phạm vi kiếm trận.

Huyết kiếm nghiêng trái nghiêng phải căm trên đất, mà trên người anh, cũng xuất hiện lượng lớn vết ứ đọng màu đỏ. Đây đều là do huyết kiếm lưu lại.

Nếu lại thêm vòng nữa, da thịt của Lâm Dương sẽ bị xé ra. Đây là kiếm trận của sơn trang Huyết Kiếm sao? Quả nhiên khủng bố!

Nếu không có thân thể Tiên Thiên Cương, Lâm Dương đã sớm bị huyết kiếm ngũ mã phanh thây…

Lâm Dương thở dốc một hơi, xoay người định xuống núi. Chỉ thấy hơn mười chiếc xe ô tô đột nhiên từ trên núi lái xuống, mà cùng thời gian đó, dưới chân núi cũng có lượng lớn bóng người.

Đôi mắt của Lâm Dương đột nhiên nheo lại.

“Phản đồ Tân Tuấn Minh! Cậu còn muốn trốn à? Nghĩ hay quá rồi! Nhanh bó tay chịu trói cho tôi!”

Xe đỗ trước mặt Lâm Dương, lúc này Trang Thái Thành mở cửa xe ra, nhảy xuống la to.

Lúc này đám cường giả nhà họ Trang cũng vây quanh anh. Lâm Dương cau mày.

Nhưng anh không có nhiều kích động.

Thực ra anh cũng không cảm thấy mình có thể dễ dàng thoải mái rời khỏi sơn trang Huyết Kiếm.

Nhưng anh vẫn luôn tránh giao đấu với người của sơn trang Huyết Kiếm.

Không phải là anh sợ hãi, mà là anh không muốn lãng phí thời gian…

Người của Phiêu Nhai Các cũng đến đây.

Trừ chuyện đó ra, Huyết Kiêu và Huyết Ma Tông cũng đuổi tới hiện trường, nhưng bọn họ không tiến lên, mà cách khá xa, giống như đang ngồi yên xem hổ đấu.

“Trang chủ, quả nhiên là đại trận hộ sơn của ông phi phàm, cho dù cậu ta có thân thể Tiên Thiên Cương, cũng không thể đúng lúc xuống núi! Xem ra hôm nay Kim Ô Đan không mất đi được rồi” Đôi mắt trưởng lão của Phiêu Nhai Các sáng lên, mỉm cười nói.

“Đây là địa bàn của nhà tôi, nếu như cậu ta dễ dàng cầm đan dược đi, chuyện này truyền ra, chẳng phải nhà họ Trang †ôi sẽ mất mặt sao?”

Trang Đông Quân bình tĩnh nói, sau đó hai tay để phía sau lưng, tiến lên trước.

“Tân Tuấn Minh! Nghe đây, nhanh giao Kim Ô Đan ra đây, như vậy bản trang chủ có thể tha cho cậu tội chết! Nếu không, đừng trách bản trang chủ tâm ngoan thủ lạt! Có nghe thấy không?”

“Tâm ngoan thủ lạt sao?”

Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Đọc truyện chữ Full