Cứ theo đà này, Lâm Dương không chống đỡ được lâu.
Tử vong, giống như là chuyện ván đã đóng thuyền!
Nhưng mà đúng lúc này, bỗng nhiên ánh mắt Lâm Dương phát lạnh, cơ thể đột nhiên bùng nổ ra khí ý đen xì, trực tiếp bao phủ bốn phía.
“Không hay rồi!”
“Mau rời đi! Mau ra ngoài nhanh!”
Trang Tiến Bình cảm thấy không thích hợp, lập tức la lên. Một số cao thủ nhà họ Trang vội vàng rời khỏi khí ý đen xì,nhưng càng có nhiều người không ra được.
Trái lại ở trong khu vực như sương mù đen này, tỏa ra lượng lớn tiếng kêu thảm thiết khiến người ta sởn gai ốc.
k.ta “Cứu mạng!”
“Đau quá, cứu mạng…”
Tiếng kêu thảm thiết không dứt bên tail Đám Trang Đông Quân rời đi được trợn to mắt nhìn, người nào cũng không rõ lắm, lúc này đã xảy ra chuyện gì “Đây là… Thủ đoạn của Tân Tuấn Minh kia sao?” Trang Thái Thành ấp úng hỏi.
“Hình như là vậy… Mọi người đừng kích động, sương mù này, có độc!” Trang Đông Quân nghiêm túc nói.
Mọi người gật đầu.
Lúc này, sương mù đen chậm rãi tản đi.
Cảnh tượng trong sương mù đen cuối cùng cũng xuất hiện trong tâm mắt mọi người.
Rất nhanh, bọn họ thấy được trong sương mù đen có đủ thi thể tàn khuyết, còn có bóng dáng đứng sừng sững trong sương mù đen.
Người đó đúng là Lâm Dương!
Nhưng lúc này, Lâm Dương càng thay đổi lớn hơn trước! Tóc của anh biến dài, biến trắng, đôi mắt màu đỏ, làn da trần trụi ở nửa người trên phủ kín đường vân như rắn, nửa người dưới biến thành khí tức màu xám đen vờn quanh. Giống như ma thần hạ phàm, không ai bì nổi, vô cùng uy vũ. Mà hình tượng này xuất hiện, Huyết Kiêu hét lên: “Đây là Thương Ám Huyền Thểt”
“Cái gì? Thương Ám Huyền Thể?”
Sắc mặt vô số người ở bốn phía thay đổi, không ngừng kinh hãi.
“Đó không phải là thể chất trong truyền thuyết sao? Căn bản là thứ hư vô mờ mịt!
Các người kêu la vớ vẩn gì thế?” Trang Thái Thành nghiến răng kêu lên: “Loại thể chất này, không có ai nắm giữ được, đều là gạt người!”
“Không, có một người nắm giữ rồi!”
Giọng nói của Huyết Kiêu hơi phát run.
Trang Thái Thành giật mình: “Người nào?”
“Dương Hoa, bác sĩ Lâm!” Trang Đông Quân khàn giọng nói. Bác! Sĩ! Lâm! Ba chữ này, giống như ba tiếng sấm, nổ tưng trong tim mọi người ở đây.
“Bác… Bác sĩ Lâm?”
Huyết Kiêu cũng bị kinh sợ.
“Trang chủ! Anh… Anh không nhầm đấy chứ?”
Trang Tiến Bình ở bên cạnh không thể bình tĩnh, vội vàng hỏi.
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên