TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường
Chương 31: Chương 31: Quan hệ nam nữ

Đường Thanh Thanh có chút không biết phải nói cái gì, cậu em này rõ ràng là trợn mắt chém gió. Coi như năng lực học tập của hắn có mạnh như thế nào chăng nữa thì cũng không thể học nhanhh như thế a.

- Sau này chị đây sẽ tìm cậu để tính sổ.

Đường Thanh Thanh hừ một tiếng:

- Đi thôi, để chị chỉ đường cho cậu.

Sau một lát, khi Đường Kim lái xe chở nàng đi ở trên đường thì lúc này Đường Thanh Thanh mới lại càng thêm xác nhận suy đoán của mình là đúng, cậu em này tuyệt đối là lừa nàng.

Điều này làm cho Đường Thanh Thanh có chút không biết nói gì. Biểu hiện trước đó của Đường Kim đã khiến cho nàng xác định được bản thân nàng đã lừa được một bảo bối, nhưng mà nàng phát hiện ra lừa được tên tiểu đệ bất lương có ý đồ với nàng này lại là một chuyện không hay cho lắm. Hiển nhiên là bên ngoài của hắn tuy là hơi khờ một chút nhưng bản chất hắn lại chính là một tiểu sắc làng, chẳng phải sau này nàng sẽ cùng múa với một tên sắc lang như Đường Kim sao?

Khoảng mười mấy phút sau, dưới sự chỉ đường của Đường Thanh Thanh thì Đường Kim cũng đã chở nàng tới trước đồn cảnh sát của thành phố Ninh Sơn.

Tuy rằng lúc này đã hơn 8h tối nhưng mà trong cục cảnh sát vẫn có không ít người. Dọc theo đường đi thì Đường Thanh Thanh gặp được không ít người, dường như mỗi người thấy Đường Thanh Thanh thì liền chào hỏi với nàng. Thấy được diểm này thì Đường Kim nhìn ra ở trong này nhân duyên của Đường Thanh Thanh với mọi người cung quả thật không tệ.

Kỳ thật thì điều này cũng bình thường thôi, dù sao thì Đường Thanh Thanh cũng là một nữ cảnh sát xinh đẹp như vậy, luôn luôn hấp dẫn ánh mắt của mọi người.

Đương nhiên không phải là nàng có nhân duyên tốt, cũng không phải là nàng xinh đẹp mà là bởi vì cha nàng, Đường Hạo Nhiên.

Đường Hạo Nhiên là một cảnh sát tốt nhất của đội hình cảnh ở trong thành phố Ninh Sơn này, đáng tiếc là mười mấy năm trước lại xảy ra một chuyện ngoài ý muốn khiến cho hai chân ông bị liệt. Từ đó về sau thì Đường Hạo Nhiên chỉ có thể làm bạn với chiếc xe lăn, mà Đường Thanh Thanh lại là con gái duy nhất của Đường Hạo Nhiên, sau khi nàng tốt nghiệp học viện cảnh sát thì liền được điều đến cục cảnh sát Ninh Sơn này làm việc. Sau đó nàng cũng bị không ít người chăm sóc, người đứng đầu của cục cảnh sát này từng là người đi theo Đường Hạo Nhiên mà đại đội trưởng hình cảnh Hà Vĩ Minh lại chính là đồ đệ của Đường Hạo Nhiên trước đây.

Có một ít quan hệ ở bên trong như vậy, hơn nữa hiện tại Đường Thanh Thanh lại là hoa khôi trong cục cảnh sát này cho nên mặc dù năng lực phá án của Đường Thanh Thanh thật sự không được tốt cho lắm nhưng mà nàng vẫn được những người trong cục cảnh sát này hoan nghênh.

Vừa mới đến được cục cảnh sát, thấy được Đường Thanh Thanh được hoan nghênh đến như vậy thì Đường Kim cũng bắt đầu tin tưởng vào năng lực của nàng nhưng mà rất nhanh hắn phát hiện được sự tình cũng không có đơn giản như vậy.

Sau khi đi vào cục cảnh sát khoảng mười phút thì một lần nữa Đường Kim lại ngồi ở trong phòng thẩm vấn.

Trong phòng thẩm vấn này thì trừ Đường Kim hắn ra thì còn có hai cảnh sát, một người cảnh sát là một nam nhân trung niên khoảng 40 tuổi, còn một cảnh sát còn lại là một nữ cảnh sát trẻ tuổi đang làm nhiệm vụ ghi biên bản.

- Tên cậu là gì?

Lúc này, tên cảnh sát trung niên bắt đầu mở miệng hỏi nhưng mà giọng nói tỏ ra rất hòa khí.

- Đường Kim, Đường trong Đường Môn, Kim trong Hoàng Kim.

Đường Kim trả lời.

- Bao nhiêu tuổi rồi?

Tên cảnh sát trung niên tiếp tục hỏi.

- Mười sáu tuổi.

Đường Kim cũng tiếp tục trả lời.

- Còn đi học sao?

Tên cảnh sát trung niên khẽ nhíu mày lại, dường như hắn không ngờ rằng Đường Kim lại nhỏ tuổi đến như vậy.

- Mới vừa lên lớp 10.

Đường Kim ngáp một cái, mấy vấn đề này thật sự là rất nhàm chán a.

- Học ở trường nào?

Tên cảnh sát trung niên vẫn như cũ, vẫn hỏi những vấn đề không quan trọng này.

- Trường Ninh Sơn Nhị Trung.

Đường Kim lại ngáp một cái, làm ghi chép thực nhàm chán a.

Tên cảnh sát trung niên này liếc mắt nhìn Đường Kim một cái, dường như cảm thấy có chút ý muốn. Hắn ngừng lại khoảng hai giây rồi tiếp tục hỏi thêm:

- Cậu và Đường Thanh Thanh có quan hệ như thế nào?

- Quan hệ chị em.

Đường Kim lời ít mà ý nhiều.

- Chị em ruột à?

Cảnh sát trung niên khẽ nhíu mày lại.

- Không phải, nàng là chị kết nghĩa của tôi.

Đường Kim bắt đầu cảm thấy việc này có chút không đúng, không phải là hắn đang làm nhân chứng sao? Thấy thế nào mà dường như tình cảnh của hắn lại giống với tình cảnh đêm qua a?

- Trừ việc này ra thì hai người còn còn có quan hệ gì khác không?

Cảnh sát trung niên tiếp tục hỏi Đường Kim.

- Uhm, để tôi suy nghĩ lại.

Đường Kim làm ra một bộ dạng lo lắng, sau đó gật gật đầu:

- Còn.

- Cái gì?

Cảnh sát trung niên hỏi một câu.

- Quan hệ nam nữ.

Đường Kim nghiêm trang nói.

Trong mắt của cảnh sát trung niên hiện lên một tia vui mừng:

- Hai người là tình nhân sao?

- Không phải.

Đường Kim lại lắc lắc đầu.

- Không phải cậu vừa nói quan hệ giữa cậu và Đường Thanh Thanh là quan hệ nam nữ sao?

Giọng nói của cảnh sát trung niên này tỏ ra hơi giận.

- Tôi là nam, chị ta là nữ, không phải là quan hệ nam nữ sao?

Đường Kim nghiêm trang nói, hắn liếc mắt nhìn qua nữ cảnh sát đang ghi biên bản ở bên cạnh:

- Ông xem đi, ông là nam còn cô ta là nữ, cho nên quan hệ giữa hai người, kỳ thật thì cũng là quan hệ nam nữ.

- Rầm!

Cảnh sát trung niên liền vỗ bàn:

- Nói hươu nói vượn, cậu hãy thành thật đi.

- Tôi chỉ biết là lúc này lại xảy ra vấn đề.

Đường Kim không khỏi thở dài, hắn đây gọi là số phận đen đủi a. Lần đầu tiên đến cục cảnh sát, vốn là để ghi chép, thế mà kết quả lại bị người ta xem bản thân mình là phạm nhân. Đêm nay, đây là lần thứ hai hắn vào cục cảnh sát, vốn hắn làm nhân chứng, nhưng mà hiện tại xem ra thì rõ ràng mọi chuyện cũng không hẳn là như thế.

- Đường Kim, cậu đã sinh sự đánh nhau, kết quả là một người trọng thương, hai người hôn mê, hậu quả vô cùng nghiêm trọng. Tôi khuyên cậu nên thành thật một chút.

Giọng nói của tên cảnh sát trung niên này tỏ ra vô cùng nghiêm khắc hơn nữa sắc mặt của hắn cũng bắt đầu trở nên âm trầm:

- Thành thật thì sẽ được khoan hồng, kháng cự lại thì sẽ bị trừng trị. Cậu vẫn còn là trẻ vị thành niên cho nên nếu cậu bị người ta xui khiến thì chỉ cậu cậu nói ra người xui khiến cậu làm ra những hành động như vậy thì cậu sẽ được giảm án.

- Tôi nói cho ông biết nha, cái tên mập mạp chết tiệt kia bị mang đi như thế nào lại trở nên phối hợp như vậy? Thì ra là sớm có hậu chiêm a.

Đường Kim thì thào tự nhủ, đột nhiên hắn ý thức là có thể Đường Thanh Thanh đang gặp đại phiền toái.

- Cậu đang nói thầm thì cái gì đó? Mau mau thành thật khai báo đi.

Tên cảnh sát trung niên lại vỗ bàn một lần nữa.

- Tôi muốn gặp Đường Thanh Thanh.

Đường Kim thản nhiên nói.

- Đợi sau khi cậu khai báo rõ ràng rồi thì dĩ nhiên là cậu có thể thấy nàng.

Tên cảnh sát trung niên lạnh lùng nói.

- Xem ra thì quả nhiên chị Thanh đã gặp phiền toái a.

Đường Kim lại nói lầm bầm sau đó hắn đứng lên.

- Làm cái gì đó? Mau mau ngồi xuống cho tôi?

Tên cảnh sát trung niên thấy Đường Kim đứng dậy thì hắn vội vàng đứng lên mà nữ nhân viên cảnh sát đang làm nhiệm vụ ghi biên bản kia cũng tỏ ra cảnh giác, nhìn vào Đường Kim.

- Các người bị bệnh, tôi đi tìm bác sỹ chữa bệnh cho các người.

Đường Kim không chút hoang mang nói, vừa nói hắn vừa đi ra cửa phòng thẩm vấn. truyện được lấy tại

- Nói hươu nói vượn, ai nói chúng ta bị bệnh, đứng lại cho ta…

Tên cảnh sát trung niên nổi giận quát lên một tiếng, nhưng mà đúng lúc này đột nhiên hắn cảm thấy được trời đất đang xoay chuyển, rồi đột nhiên trước mặt của hắn trở nên tối sầm, hắn vô lực ngồi xuống sau đó liền ngã sấp xuống bàn trong phòng thẩm vấn, hắn đã hôn mê rồi.

Mà dường như trong cùng một lúc nữ nhân viên làm nhiệm vụ ghi chép kia cũng gục ở trên bàn, bất tỉnh nhân sự.

- Tôi đã nói rằng các người bị bệnh mà.

Đường Kim lầm bầm lầu bầu:

- Giấu bệnh sợ thầy thuốc thật sự là không đúng a.

Vừa nói thì Đường Kim vừa đi ra khỏi phòng thẩm vấn.

Trong văn phòng của đại đội trưởng đội hình cảnh, Đường Thanh Thanh nhìn vào Hà Vĩ Minh, vẻ mặt của nàng tỏ ra khó tin.

- Đội trưởng, anh nói cái gì? Các anh muốn thả Tả Tiểu Long ra hơn nữa còn muốn bắt Đường Kim sao? Như vậy làm sao được?

Đường Thanh Thanh tức giận nói.

- Thanh Thanh, hiện tại chúng ta đã có đầy đủ chứng cớ cho thấy rõ ràng là Đường Kim động thủ đánh người trước, gây ra thương tích với Tả Tiểu Long. Hơn nữa hai tên thủ hạ của Tả Tiểu Long vẫn còn hôn mê bất tỉnh đến giờ, đây quả thực là một tội nghiêm trọng. Tôi biết hắn là người mà cô mới nhận làm em trai kết nghĩa của mình, tôi cũng muốn giúp cô nhưng mà chứng cớ đã có đầy đủ, cho nên tôi cũng bất lực, không thể giúp cô được.

Đọc truyện chữ Full