Tần Thủy Dao lại không hề bối rối, lúc nàng đá trúng vào hạ bộ của đối phương mà đối phương vẫn không buông tha thì tay của nàng liền hành động, nàng vươn hai ngón tay của mình ra, hung hăng nhắm về mắt của tên nam tử này mà đâm tới, mà một chiêu này của nàng cũng là vô cùng nhanh chóng quyết đoán, tuyệt đối là nàng đã luyện tập rất nhiều lần.
- A!
Tên nam tử kia lại kêu lên một tiếng thê lương thảm thiết, đôi mắt của hắn đã bị tay của Tần Thủy Dao đâm vào, cái loại đau đớn này làm cho hắn kêu lên, rốt cuộc hắn cũng không tự chủ được mà buông lỏng Tần Thủy Dao ra.
Tần Thủy Dao lập tức xoay người chạy nhanh hướng về phía Đường Kim chạy tới, một bên nàng chạy một bên nàng lo lắng mà hô to:
- Đường Kim, Đường Kim.
Tên nam tử vừa bị Tần Thủy Dao đá vào hạ bộ, lại bị Tần Thủy Dao đâm vào mắt đang muốn nhịn đau đuổi theo thì đột nhiên ở trong xe truyền ra một giọng nói:
- Kệ con bà nhà nó, lên xe mau.
Tên nam tử kia có chút không cam lòng nhìn vào bóng lưng của Tần Thủy Dao, sau đó hắn liền nhịn đâu mà lao vào trong xe, rồi đóng cửa xe lại, ngay lập tức chiếc xe liền khởi động rồi chạy đi.
Mà đúng lúc này, Đường Kim cũng nghe được tiếng hô của Tần Thủy Dao cho nên hắn liền xoay người lại, thấy được Tần Thủy Dao chạy tới trước mặt mình thì hắn hơi có chút ngạc nhiên:
- Này, đồ ngốc, cô không phải là về nhà rồi sao? Như thế nào mà lúc này lại chạy đến đây?
- Mau lên, có người muốn bắt cóc tôi, Trương Ny bị bọn hắn bắt đi rồi, cậu mau đuổi theo đi.
Vừa mới chạy nhanh khiến cho Tần Thủy Dao có chút thở dốc, bộ ngực của nàng cũng phập phồng lúc này nàng cũng không có truy cứu cách xưng hô mà Đường Kim nói với nàng nữa, nàng chỉ vào một chiếc xe cách đó năm trăm mét, lập tức nói:
- Chính là chiếc xe màu trắng không có biển số đó, cậu mau đi cứu Trương Ny đi.
- Hả?
Tiểu Đậu Nha liền hô lên một tiếng:
- Trương Ny bị bắt cóc rồi sao? Vậy thì hãy mau báo cho cảnh sát đi.
- Báo cho cảnh sát thì cảnh sát cũng không thể tới liền a.
Tần Thủy Dao vô cùng lo lắng:
- Nè, Đường Kim cậu còn chờ cái gì nữa nha? Mau đuổi theo bọn hắn đi, nếu không thì không thể đuổi kịp đó.
- Tôi nói đồ ngốc nhà cô nè, cô thật sự là rất ngốc a, người ta đã ngồi trên xe lái đi rồi thì làm sao tôi lại có thể đuổi kịp được đây?
Đường Kim vẫn là không nhúc nhích:
- Xem ra thì hiện tại thì cô mau gọi cho cảnh sát đi.
- Không phải là cậu rất có bản lĩnh sao? Tôi biết được cậu có thể đuổi kịp, cậu mau đuổi theo đi a, bọn hắn nhất định là muốn bắt cóc tôi, hiện tại cậu không đuổi theo bọn chúng thì sau này bọn hắn vẫn tiếp tục bắt cóc tôi nữa đó.
Tần Thủy Dao lo lắng không thôi:
- Nè, không phải là cậu đã từng nói không muốn tôi xảy ra chuyện gì sao? Nếu mà tôi bị người ta bắt cóc thì cậu cũng bị mất mặt. Đọc Truyện Online mới nhất ở
- Bọn hắn thật sự muốn bắt cóc cô sao?
Đường Kim lại hỏi.
- Vô nghĩa, đương nhiên là thật rồi, cậu cũng đừng có đứng yên đó nữa, mau đuổi theo đi, chiếc xe kia cũng đã không thấy rồi.
Tần Thủy Dao thấy Đường Kim vẫn lộ ra vẻ mè nheo thì nhất thời liền gấp đến độ dậm chân.
- Được rồi, các cô đi tìm một nơi an toàn đi, không cần chờ tôi, có thể là một lát nữa tôi mới trở về.
Đường Kim nhìn vào chiếc xe kia sắp biến mất khỏi tầm mắt, không chút hoang mang nói.
- Cậu muốn làm gì hả?
Nhất thời thì Tần Thủy Dao cảm thấy có gì đó không đúng, liền vội vàng hỏi.
Đường Kim cũng không có trả lời vấn đề của Tần Thủy Dao, hắn vội vàng nhìn vào phía trước đột nhiên thân ảnh của hắn chợt lóe lên, sau đó liền biến mất trong tầm mắt của Tần Thủy Dao và Tiểu Đậu Nha.
- Tên Đường Kim chết tiệt, tôi biết rằng cậu có thể đuổi theo bọn chúng mà.
Tần Thủy Dao không khỏi căm giận mắng một câu, đồng thời nàng cũng thở phào một hơi nhẹ nhõm, nàng tin tưởng rằng Đường Kim nhất định có thể cứu được Trương Ny trở về.
- Tần Thủy Dao, hiện tại thì cậu có muốn gọi điện báo cảnh sát không?
Tiểu Đậu Nha nhẹ giọng hỏi.
- Để tớ gọi điện cho mẹ tớ, mẹ của tớ sẽ an bài.
Nghe Tiểu Đậu Nha nói như thế thì Tần Thủy Dao vội vàng lấy điện thoại di động ra rồi bấm số của Tần Khinh Vũ.
Gần hai phút sau, một chiếc xe cảnh sát liền chạy đến, dừng ở ven đường rồi bảo vệ Tần Thủy Dao.
Năm phút sau, có rất nhiều cảnh sát xuất hiện ở hiện trường.
Ước chừng mười phút sau thì một chiếc Porsche màu đỏ dừng lại ở ven đường, một nữ tử xinh đẹp cao quý mở cửa rồi xuống xe, bước đi có chút gấp gáp về phía Tần Thủy Dao.
Mỹ nữ tao nhã cao quý vừa mới xuất hiện này liền hấp dẫn vô số ánh mắt của mọi người nhưng ngay sau đó mọi người liền tự giác mà nhìn sang chỗ khác, bởi vì bọn họ đều biết, nữ nhân tao nhã cao quý này chính là một mỹ nữ đệ nhất của thành phố Ninh Sơn Tần Khinh Vũ.
- Dao Dao, con không có sao chứ?
Tần Khinh Vũ đi đến trước mặt của Tần Thủy Dao, ân cần hỏi han.
- Mẹ, con không có việc gì hết.
Giờ phút này thì Tần Thủy Dao cố gắng để bản thân tỏ ra bình tĩnh, thiếu chút nữa thì nàng đã bị bắt cóc rồi, giờ phút này thì thậm chí là nàng còn có chút hưng phấn:
- Mẹ, những chiêu mẹ dạy cho con thì con đều sử dụng để đối phó với bọn bắt cóc kia, bọn hắn muốn đem con lên xe nhưng con đã ra tay hung hăng đá vào tên hỗn đản kia một cước, sau đó con lại dùng ngón tay mà chọc vào mắt của hắn, hắn liền buông con ra.
- Dao Dao, con làm rất tốt, bất quá sau này không được thiếu cảnh giác như thế nữa. Có lẽ là sau này chúng ta sẽ còn gặp nguy hiểm, nhưng mà con cần phải tỏ ra như lúc này, bất luận khi nào cũng phải giữ vững bình tĩnh, dùng tốc độ nhanh nhất để phản kích lại, sau đó liền chạy thoát mà xin giúp đỡ.
Ánh mắt của Tần Khinh Vũ tỏ ra yêu thương nhìn vào Tần Thủy Dao, ngoài ra ánh mắt của nàng còn mang theo vài phần tán thưởng.
Không nghi ngờ chút nào, biểu hiện đêm nay của Tần Thủy Dao có thể nói không xoi xét. Mặc dù là Tần Thủy Dao đã được các nhân viên chuyên nghiệp huấn luyện nhưng mà đây là lần đầu tiên nàng gặp phải cảnh tượng bắt cóc nay cho nên phản ứng của nàng cũng chưa được hoàn mỹ lắm.
- Mẹ, Trương Ny sẽ không có việc gì chứ? Đường Kim có thể cứu cậu ta trở lại không?
Lúc này đây thì Tần Thủy Dao bắt đầu lo lắng cho Trương Ny, bạn cùng bàn với mình. Tuy rằng nàng cảm thấy rằng Đường Kim có thể đem Trương Ny cứu về nhưng mà lấy sự hiểu biết của nàng về Đường Kim thì nàng cũng không biết được rốt cuộc là Đường Kim lại lợi hại như thế nào đây?
Trên khuôn mặt đẹp của Tần Khinh Vũ nở ra nụ cười thản nhiên, nàng nhẹ gật đầu:
- Dao Dao, con cứ yên tâm, nếu Đường Kim đã đi vậy thì nhất định nó sẽ có thể đem Trương Ny cứu trở về.
- Mẹ, mẹ không phải là từng nói, đã hơn mười lăm năm rồi mà mẹ vẫn chưa nhìn thấy Đường Kim sao? Như thế nào mà mẹ lại tin tưởng tên Đường Kim chết tiệt như thế?
Tần Thủy Dao nhớ tới lúc ăn lẩu thì Đường Kim đã nói như thế cho nên nàng không nhịn được mà hỏi Tần Khinh Vũ.
Tần Khinh Vũ mỉm cười:
- Dao Dao, tuy rằng đã hơn mười năm mẹ không gặp nó nhưng mà mẹ vẫn một mực luôn chú ý đến nó, hắn là chồng tương lai của con, mẹ làm sao lại có thể không quan tâm đến nó được?
Thoáng dừng lại một chút, Tần Khinh Vũ còn nói thêm:
- Tốt lắm, Dao Dao, trước tiên không nên nói tới mấy vấn đề này nữa, trước tiên mẹ sẽ mang con về nhà, chuyện kế tiếp thì cứ giao cho Đường Kim và cảnh sát xử lý đi.
- Được rồi.
Tần Thủy Dao gật gật đầu, sau đó nhìn Tiểu Đậu Nha ởbên cạnh liếc mắt một cái:
- Tiểu Đậu Nha, nếu không thì cậu hãy đi theo tớ, về nhà của tớ ở một đêm đi?
- Không cần đâu, tớ trở về trường học là được rồi.
Tiểu Đậu Nha vội vàng lắc đầu từ chối ý tốt của Tần Thủy Dao.
- Vậy cũng được, tớ cũng thuận đường, cậu lên đây đi chung với mẹ con tớ luôn đi.
Tần Thủy Dao đề nghị nói.
- Tốt, cảm ơn nhé.
Lần này thì Tiểu Đậu Nha cũng không có từ chối.
Trong đại đội hình cảnh của cục cảnh sát thành phố Ninh Sơn.
Lúc này đây thì vẻ mặt của Đường Thanh Thanh tỏ ra mệt mỏi nhưng mà tinh thần của nàng lại vô cùng hứng khởi bởi vì kẻ giết người mà Đường Kim bắt kia rốt cuộc cũng đã khai ra. Hắn không chỉ có tham gia một vụ án, mà mấy vụ án lớn khác thì hãy đều có mặt, đây rõ ràng là một vụ trọng án a. Trong lúc nhất thời Đường Thanh Thanh liền có cảm giác từ trên trời rơi xuống một cái bánh bao, hiện giờ thì nàng cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
- Tiểu Đường, có lẽ thì hiện tại cô cũng không thể về nhà được.
Đồ Trường Văn vừa mới nhận xong điện thoại, khi trở về thì vẻ mặt của hắn trông có chút khó coi.
- Đồ đội trưởng, vụ án của chúng ta xảy ra vấn đề sao?
Nghe Đồ Trường Văn nói như thế thì Đường Thanh Thanh không khỏi cả kinh, nàng có chút lo lắng mà hỏi Đồ Trường Văn.