p
Ninh Sơn thị nội hữu sơn hữu thủy (Ở bên trong Ninh Sơn vừa có sông, vừa có núi), sơn chính là Ninh Sơn mà thủy chính là Ninh Thủy.
Dòng Ninh Thủy từ Đông Xuyên chảy qua, mà bên cạnh của con sông Ninh Thủy này có một khu chợ, con đường ở khu chợ này có tên là Ninh Thủy, con đường này chính là nơi nổi tiếng nhất giành cho các loại xe cộ. Bất luận là xe có rèm che, xe vận tải, xe đạp, xe máy hay là xe điện thì ở con đường này người ta đều có thể mua được, mà dường như là toàn bộ các cửa hàng xe ở thành phố Ninh Sơn này đều nằm ở trên con đường này. Nói tóm lại thì bất luận là ở Ninh Sơn muốn mua xe hay là muốn sửa xe thì tất cả mọi người đều có thể đến con đường này.
Mà bây giờ Tiếu Thiền đang lái chiếc Lamborghini của Đường Kim đi tới đường Ninh Thủy, Đường Kim nhìn thấy hai bên đường toàn là các cửa hàng bán xe, sửa xe thì rốt cuộc cũng không nhịn được mà hỏi:
- Này, cô dẫn tôi đến nơi này để làm cái gì? Dường như con đường này căn bản là không có quán ăn nào cả a?
- Cậu gấp cái gì? Miễn sao có cơm cho cậu ăn là được rồi.
Tiếu Thiền hừ một tiếng, sau đó liền trực tiếp lái xe vào một cửa hàng sửa xe, dừng lại ở bên trong.
Mà tên của cửa hàng này là Khí Tu Kinh Điển, điều này làm cho Đường Kim có chút hoài nghi, chẳng lẽ nơi này cũng là nhà hàng giống với nhà hàng Kinh Điển mà trước đây Tiếu Thiền dẫn hắn đi ăn sao, chẳng lẽ nha đầu Tiếu Thiền này lại muốn lừa gạt hắn một lần nữa sao?
Bên trong cửa hàng sửa xe, có ba nam nhân đang ngồi quanh bàn uống bia, ăn vịt quay, ngay khi lúc Tiếu Thiền lái chiếc Lamborghini đi vào thì bọn hắn liền cùng nhau nhìn về phía bên này.
Người lớn nhất cũng tầm khoảng bốn mươi tuổi, bộ dạng hơi mập làm cho người ta có cảm giác người này hơi thô lỗ, mà hai người trẻ tuổi còn lại thì khoảng hai tám, hai chín tuổi, khuôn mặt có chút giống nhau nhìn sơ qua thì có khẳng định hai người này là anh em của nhau.
- Lamborghini à?
Nam nhân trung niên kia liền lập tức nhảy dựng lên, trên tay vẫn còn theo một bối bia, rất nhanh liền hướng về phía bên này mà chạy tới, cũng không có chú ý đến Tiếu Thiền mà là nhìn về chiếc Lamborghini ở trước mặt. Hắn nhìn vào chiếc Lamborghini này giống như là nhìn thấy một mỹ nữ tuyệt sắc vậy, hai mắt tỏa sáng, mà miệng thì thào tự nói, dường như là đang nói đến các tham số tính năng của chiếc Lamborghini mà Đường Kim ở một bên thì một câu cũng không hiểu người này đang nói cái gì.
Thấy được vẻ mặt của tên nam nhân trung niên này tỏ ra thèm thuồng, hai tay của hắn thì sờ tới sờ lui chiếc Lamborghini giống như đang sờ một mỹ nữ tuyệt sắc thì rốt cuộc Đường Kim cũng không thể nhịn được mà hỏi Tiếu Thiền một câu:
- Này, người này là ai thế? Đầu óc của ông ta có vấn đề sao?
- Đầu óc của cậu mới có vấn đề đó.
Nghe Đường Kim nói thế thì Tiếu Thiền liền tức giận:
- Đây là bố của tôi.
- Bố của cô sao?
Đường Kim ngẩn ngơ:
- Tôi nói Tiếu Thiền cô nương này, tôi là nói cô mời tôi ăn cơm, cô dẫn tới đến gặp bố của cô làm cái gì? Tuy rằng tôi biết cô thật sự là yêu tôi, nhưng mà cô cũng không thể cứ như vậy mà mang tôi đến gặp bố mẹ của cô a?
- Đường Kim chết bầm, nếu mà cậu còn tiếp tục nói hươu nói vượn nữa thì tôi sẽ không mời cậu ăn cơm.
Thật sự Tiếu Thiền rất tức giân, lại cũng không dám lớn tiếng nói chuyện, dường như nàng sợ bố của nàng sẽ nghe thấy. Bất quá hiện giờ thì bố của nàng vẫn đắm chìm trong chiếc Lamborghini kia, hiển nhiên là không có nghe đến nàng và Đường Kim nói cái gì.
- Tiếu Thiền, em kiếm ra chiếc xe này ở đâu đấy?
Lúc này hai người nam nhân trẻ tuổi kia cũng đi tới, một tên trong đó liền mở miệng hỏi.
- Anh Đại Quân, đây không phải là xe của em, mà là xe của bạn em.
Tiếu Thiền trả lời.
- Ây za, anh nói Tiếu Thiền nè, bạn học nào của em mà đưa cho em mượn chiếc xe này vậy? Chẳng lẽ là bạn trai của em sao?
Tên nam nhân trẻ tuổi còn lại liền cười cười, hỏi.
- Tôi mới không phải là bạn trai của cô ta.
Đường Kim lại lên tiếng:
- Bất quá, cô ta rất muốn tôi làm bạn trai của cô ấy.
- Anh Tiểu Quân, đừng nghe cậu ta nói bậy.
Tiếu Thiền hung hăng trừng mắt nhìn Đường Kim liếc mắt một cái, tiếp theo giới thiệu:
- Anh Đại Quân, anh Tiểu Quân, đây là bạn học của em tên là Đường Kim.
Giới thiệu xong Đường Kim của Tiếu Thiền lại giới thiệu cho Đường Kim biết mọi người:
- Đường Kim chết bầm, bọn họ chính là đệ tử của bố tôi, anh Tiểu Quân cùng anh Đại Quân, hai người bọn họ là anh em, còn đó là bố của tôi, nơi này chính là nơi sửa xe tốt nhất trên con đường này.
Giới thiệu xong, lại thấy bố của mình còn đứng đó mà lảm nhảm một mình, hơn nữa thì dường như ngay cả nước miếng cũng chảy ra thì rốt cuộc Tiếu Thiền cũng không nhịn được nữa mà lớn tiếng hô lên một câu:
- Bố, bố còn làm cái gì nữa đó? Bộ bố muốn đem làm thịt chiếc xe này sao?
- Hả?
Bố của Tiếu Thiền rốt cuộc cũng phục hồi lại tinh thần, ông ta nhìn Tiếu Thiền liếc mắt một cái, nhếch miệng cười:
- Tiếu Thiền, con đã về nhà rồi sao? Đây là bạn trai của con luôn sao? Ừh, người bạn trai này của con cũng không tệ, xe của cậu ta cũng rất đẹp…
- Bố, bố nói bậy nói bạ cái gì đó? Hắn ta không phải là bạn trai của con.
Tiếu Thiền nghe bố của mình nói như thế thì nàng rất muốn tìm một cái hang để chui vào, hiện tại thì nàng đã bắt đầu cảm thấy hối hận rồi, hối hận vì đã mang theo Đường Kim trở về, càng hối hận hơn là nàng đưa chiếc Lamborghini đến đây.
- Đúng vậy, tôi không phải là bạn trai của cô ta.
Đường Kim cũng nói lại một câu.
- Không phải là bạn trai sao?
Bố của Tiếu Thiền có chút thất vọng, sao đó lại cười cười:
- Không phải cũng không sao, bây giờ không phải thì sau này sẽ được thôi, đúng rồi, hai người đã ăn cơm chưa? Nếu không thì cùng nhau ăn cơm đi.
Nghe nói như thế thì đột nhiên Đường Kim liền hiểu rõ ý đồ của Tiếu Thiền:
- Cô nói là mời tôi ăn cơm, chính là mời tôi đến nhà cô dùng cơm sao?
- Hừ, cậu nghĩ rằng tôi không biết cậu muốn giết tôi sao? Hừ, tôi sẽ không mắc mưu của cậu đâu, dù sao thì tôi mời cậu ăn cơm rồi, ăn hay không là quyền của cậu.
Tiếu Thiền hừ nhẹ một tiếng, nhỏ giọng nói.
Nhất thời thì Đường Kim có chút buồn bực, nha đầu kia quả thật là lừa hắn rồi, dùng cơm ở nhà nàng vậy thì nhất định sẽ ăn không đủ no a.
- Đại Quân đi mua hai con vịt quay, Tiểu Quân đi mua một thùng bia về đây.
Bố của Tiếu Thiền dặn hai tên đồ đệ của mình, cuối cùng rồi nhiệt tình đón tiếp Đường Kim:
- Nào, đến đây ngồi nào.
Rốt cuộc thì Đường Kim cũng bước đến ngồi xuống.
- À đúng rồi, Tiếu Thiền, bạn học này của con tên gọi là gì?
Hiển nhiên là lúc nãy bố của Tiếu Thiền cũng không có nghe Tiếu Thiền giới thiệu qua.
- Đường Kim, Đường trong Đường triều, Kim trong Hoàng Kim.
Tiếu Thiền trả lời một câu.
- A, Đường Kim a, tên rất hay, vừa nghe còn có tiền nữa.
Bộ dạng bố của Tiếu Thiền tỏ ra tán thưởng:
- Đường Kim a, chú gọi là Tiếu Chính Cường, mọi người đều gọi chú là anh Cường, bất quá cháu cũng không cần gọi như vậy, cứ gọi chú là chú Cường là được rồi, đương nhiên là nếu cháu muốn gọi chú là bố vợ thì cũng có thể….
- Bố!
Khuôn mặt của Tiếu Thiền đỏ bừng, đây là người bố gì đây a, người ta không phải là chỉ có một chiếc Lamborghino thôi sao? Chẳng lẽ vì một chiếc Lamborghini mà bố của nàng muốn đem bán nàng cho Đường Kim sao?
- Ách, khụ khu, khụ khụ, từ từ rồi cháo cũng sẽ nhừ, từ từ rồi cháo cũng sẽ nhừ.
Tiếu Chính Cường xấu hổ cười cười, uống một ngụm bia rồi hạ giọng hỏi Đường Kim:
- Đường Kim, cháu thấy con gái của chú có xinh đẹp không?
- Xinh đẹp.
Đường Kim thành thật trả lời sau đó lời nói đột nhiên xoay chuyển, bổ sung một câu:
- Nhưng mà dáng người lại không được cho lắm.
- Dáng người thì cái này…có thể là đang trong tuổi dậy thì cho nên có thể từ từ lớn lên…
Bộ dạng của Tiếu Chính Cường giống như là đang muốn đẩy đi đứa con của mình, mà bên cạnh thì Tiếu Thiền lại thầm nghĩ tìm một cái lỗ nào để chui vào, rất dọa người, thật sự là rất dọa người a.
Ngay tại lúc Tiếu Thiền muốn tìm một cái lỗ để chui vào thì bên ngoài cửa lại truyền đến một giọng nói:
- Anh Cường, nghe nói là con gái của anh có lái một chiếc Lamborghini trở về a? Vậy thì hẳn anh đã có tiền rồi, hai mươi vạn tiền anh nợ tôi, hiện tại nên trả cho xong luôn rồi chứ?