Lúc này Lâm Dương vẫn có chút sững sờ, nhưng vần vô thức giơ tay lên, trực tiếp nắm lấy con dao găm vừa đâm vào, một phát bẻ đôi.
Loảng xoảng!
Con dao găm sắc bén lập tức bị bẻ cong bằng tay.
Lần này, tất cả đều đã tin rồi, kinh hoàng hét lớn lên: “Có mai”
Người đàn ông ném dao găm, điên cuồng chạy trốn. Những người còn lại cũng vội vàng chạy ra khỏi nhà máy, phút chốc đã không thấy bóng dáng.
Gòn cô gái; không hề rời đi.
Gô gái biết, nếu mình chạy ra ngoài thì lập tức sẽ bị những người đó bắt lại, trái lại tỉnh táo đứng tại chỗ, lặng lẽ nuốt nước miếng, nhìn Lâm Dương từ trên xuống dưới.
Một lát sau, đôi mắt của cô gái hiện vẻ nghỉ ngờ, sau đó ánh mắt nghỉ ngờ lại cực kỳ kích động…
“Thế nào? Cô không sợ ma sao? Tại sao không trốn?” Lâm Dương nhìn cô gái hỏi.
“Những người đó đáng sợ hơn ma” Cô gái lắc đầu nói: “Với lại… anh không phải ma”
“Vì sao cô lại cho rằng như vậy?”
“Bởi vì ma không có bóng” Cô gái chỉ cái bóng dưới chân Lâm Dương.
“Cô dựa vào điều này sao?”
“Không, còn có một nguyên nhân khác…”
Đôi mắt của cô gái sáng lên, đột nhiên sát lại gần, kích động hỏi: “Anh có phải bác sĩ Lâm không?”
Lâm Dương ngẩn ra, khổ sở cười một tiếng: “Cô biết tôi?” “Đương nhiên là tôi biết anh! Tôi là fan của anh đó, đâu thể không nhận ra anh chứ? Vừa rồi cả người anh ướt đẫm, hơn nữa ở đây tối như thế, tôi không thể nhìn rõ, không ngờ gặp được anh ở đây… Trời ơi, nhất định là ông trời thương tôi, đưa bạch mã hoàng tử đến giúp „ tôi!” Cô gái xúc động nói, nhào cả người vào lòng Lâm Dương, ôm anh thật chặt. Lâm Dương có hơi kinh ngạc, bất đắc dĩ cười nói: “Em gái nhỏ, giờ không còn sớm, cô mau quay lại tìm những người bạn của cô đi, sớm về nhà với họ”
“Bọn họ không phải bạn của tôi” Cô gái lắc đầu lia lịa, vẫn sợ hãi nói: “Những tên đó không phải người tốt gì hết, nếu vừa nấy tôi rơi vào tay bọn họ thì thảm rồi! May mà có anh Lâm dọa bọn họ chạy”
“Ð? Bọn họ là ai?”
“Một đám chân chó thôi… Ôi trời, không thể kéo dài nữa, Đan Thanh vẫn ở trong tay bọn họ, tôi phải mau báo cảnh sát, cứu Đan Thanh ral”
Gô gái nhớ ra gì đó, vội vàng lấy điện thoại trong túi ra, nhưng điện thoại đã ngấm nước, không mở máy được, cô gái lập tức nghẹn ngào: “Anh Lâm, điện thoại của tôi không gọi điện được, anh có điện thoại không? Xin anh báo cảnh sát giúp tôi, bạn học của tôi bị bọn họ bắt rồi, tình hình rất khẩn cấp!”
Gô gái sắp khóc.
Lâm Dương bỗng nhíu mày: “Những người này thật to gan, dám làm chuyện như vậy, điện thoại của tôi ở đó, bây giờ chúng ta lập tức báo cảnh sát”
Lâm Dương đi tới lấy quần áo mặc vào, sau đó tìm điện thoại.
“Các cô đã xảy ra chuyện gì? Những người đó bắt bạn học của cô làm gì?” Lâm Dương thuận miệng hỏi.
“Còn không phải là do dáng dấp của người bạn kia của tôi quá đẹp, khiến người ta ghen tị sao! Chọc phải một con nhỏ. quý phái của trường chúng tôi! Nhà của nhỏ quý phái đó rất có thế lực, cho rằng bạn học của tôi cướp bạn trai của cô †a, nên đã bắt cậu ấy! Nói là phải hủy gương mặt của cậu ấy! Vốn dĩ tôi cũng bị bắt, nhưng dọc đường tôi nhảy xuống xe chạy trốn, bây giờ mới trốn thoát, anh Lâm, chắc chắn bây giờ bạn học của tôi lành ít dữ nhiều, nhất định anh phải giúp chúng tôi đấy!” Cô gái nói đầy nghẹn ngào.
“Còn có chuyện như vậy! Cô yên tâm, tôi sẽ gọi người giúp. cô cứu bạn học của cô ra ngoài an toàn! Chúng tAnh Báo cảnh sát trước, tôi sẽ gọi người đi cùng cô đến thương lượng với người kia, không sao đâu” Lâm Dương dứt lời, †ìm được điện thoại, bấm số.
Tút tút.
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên