Mọi người nín thở, trong đầu đều có một suy nghĩ như vậy. Chắc chắn không thể nào đỡ được.
Lâm Dương theo bản năng đưa tay lên cản, nhưng mà tay còn chưa đưa ra thì bàn tay kia đã nhanh hơn một bước, đánh mạnh vào trước ngực anh.
Rầm!
Lâm Dương bị đánh bay, ngã mạnh trên mặt đất, đập xuống khiến mặt đất nứt thành một cái hố to, cả đỉnh núi đều lắc lư.
“Đệ tử!”
“Bác sĩ Lâm!”
Sắc mặt mọi người đều hoảng hốt biến sắc.
Lâm Dương phun mạnh ra một ngụm máu tươi, che ngực khó khăn đứng lên.
Vừa nhìn đã thấy da thịt trên ngực anh đều đã nứt ra. Trong lòng tất cả mọi người đều run sợi Phải biết rằng đó chính là thân thể Thiên Cương đói Vậy mà… lại bị một chưởng của Khổ Tình Nữ đánh vỡ…
Trời ạ!
Chuyện này làm cho cả Phong Thanh Vũ cũng không tin được.
“Chà? Cũng được đấy, chịu một chưởng của tôi mà vẫn có thể đứng dậy, đúng thật là có chút bản lĩnh” Khổ Tình Nữ gật đầu, trong ánh mắt hiện lên sự khen ngợi.
“Tiền bối, còn hai chiêu nữa!”
Lâm Dương lau vết máu trên khóe môi, khàn khàn nói. “Cậu không đỡ nổi đâu, nể tình những thứ thuốc trước đó cậu đưa tôi, mau cút đi! Chuyện này tôi không tính toán với cậu!” Khổ Tình Nữ phất phất tay nói.
“Sao nào? Tiền bối sợ thua sao?” Lâm Dương hỏi ngược lại. “Không biết xấu hổi Tôi sẽ sợ thua sao? Tôi không muốn giết cậu! Tránh cho sau này không biết đi tìm Tăng Nhan Đan! Hừ, cậu đã muốn chết, được thôi, cậu nhìn cho kỹ!” Khổ Tình Nữ nổi giận, trực tiếp đánh một quyền qua.
Ầm ầm…
Sức mạnh giống như là biển động sóng lớn bay ra.
Trong không khí cũng gần như chấn động.
Mây trời cũng bị xua đi.
Vạn vật xung quanh cũng không hề phát ra bất cứ tiếng động nào, tất cả đều bị một quyền này bao phủ.
Lúc này, giữa trời đất dường như chỉ có một quyền này. Mà bất cứ ai cũng không thể nào tưởng tượng được một quyền này lại do một cụ bà gần đất xa trời đánh ra…
Lâm Dương cũng cảm thấy không thể tin được, hai mắt mở 1o.
Nhưng mà anh vẫn không từ bỏ, anh nghiến răng, lần này đã có chuẩn bị, hai tay nhấc lên cản cú đấm đang lao về phía anh.
Rầm!
Bàn tay và đấm tay va chạm mạnh mẽ vào nhau, lập tức. †ạo ra một vầng sáng lóa mắt.
“Cẩn thận!”
Phong Thanh Vũ vội vàng hô lên, vội vàng nằm xuống. Vầng sáng này bỗng hóa thành những đợt sóng xung kích tỏa ra bốn phía.
Tất cả tảng đá lớn và cây cối trên núi đều bị sóng bay ra đụng nát.
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên