Cả người tên mập mạp đều run rẩy, ông ta đâu dám nói nhảm nhiều nữa, vội vàng dẫn theo bạn gái xám xịt rời đi. Nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả mọi người đều cảm thấy ngoài ý muốn.
Ngay cả cô bé kia cũng là vẻ mặt ngạc nhiên.
“Rốt cuộc anh là ai thế?”
“Dù sao cũng không phải lừa đảo”
“À… Được rồi, cảm ơn anh” Cô gái chần chừ một lúc, sau đó nhỏ giọng nói.
“Không cần phải khách khí, tôi thấy tâm tính của cô không tệ lắm, ở lại làm nhân viên của Tập Đoàn Dương Hoa đi, đến bộ phận nhân sự ghi danh” Lâm Dương cười nói.
“Đây xem như là đang thương hại tôi tư?”
Gô gái có chút đắng chát lắc đầu.
“Bỏ đi, tôi biết năng lực của chính mình, tôi sẽ ra ngoài tìm công việc khác, chờ đến khi tôi trở nên ưu tú hơn, tôi sẽ nhận lời mời đến Tập Đoàn Dương Hoa”
Sau khi nói xong bèn sải bước ra ngoài.
“À, đúng rồi” Hình như cô gái nhớ đến điều gì đó, lại một lần nữa nghiêng đầu nhìn qua Lâm Dương.
“Chuyện hôm nay tôi cũng sẽ nhớ kỹ, sau này tôi sẽ trả lại cho anh”
“Được, tôi chờ cô” Lâm Dương gật đầu.
Cô gái nhếch miệng, bước đi trở nên nhẹ nhõm hơn nhiều. Lâm Dương lẳng lặng nhìn qua bóng lưng của cô gái, chờ cho đến khi bóng dáng của cô gái biến mất tại cửa chính, lúc này anh mới thu hồi tầm mắt.
Đúng là một cô gái rất có cá tính, hy vọng cô ta có một tương lai tốt.
Tỉng ting.
Lúc này điện thoại của Lâm Dương đổ chuông, Lâm Dương lấy ra nhìn, là Huyết Kiêu gọi đến.
Nghe máy.
“Bác sĩ Lâm!”
“Anh Huyết Kiêu, chuyện kia như thế nào rồi.
“Bên trên đã đồng ý” Huyết Kiêu trầm giọng nói.
“Thế nhưng bên trên muốn anh lập tức đến, người của Huyết Ma Tông chúng tôi đã lái xe đến cửa chính của Tập Đoàn Dương Hoa anh, bây giờ anh lập tức đi ra, lên xe đến Huyết Ma Tông của chúng tôi”
“Nhanh như vậy ư?” Lâm Dương cau mày, cảm thấy có gì không đúng lắm.
“Anh chỉ có một cơ hội mà thôi” Huyết Kiêu lạnh nhạt nói, trực tiếp cúp máy.
Tốc độ đến đây của người Huyết Ma Tông nằm ngoài dự đoán của Lâm Dương.
Erằng chỉ có một lời giải thích có thể giải thích tất cả, ở Giang Thành này có tai mắt của Huyết Ma Tông.
Lâm Dương cau mày, vẻ mặt có phần âm trâm.
Không nghĩ đến bản thân mình ngày phòng đêm.
phòng, thế gia tông môn khác vẫn có thể cắm người vào Giang Thành.
Xem ra nhất định phải tìm thời gian để làm sạch Giang Thành một lần.
Lâm Dương đi lên xe, xe đi thằng đến sân bay.
Vào đến sân bay, Lâm Dương đi lên một chiếc chuyên cơ riêng, đây là chiếc máy bay đã được Huyết Ma Tông bao lại. Chăng qua điều khiến Lâm Dương cảm thấy ngoài ý muốn chính là, trêu máy bay không chỉ có một mình anh.
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên