Mọi người vừa nghe, mày đã nhíu chặt lại.
Bọn họ đều tới vì lợi ích của Huyết Ma Tông, nếu không thể tham gia, và không lấy được thứ mà mình muốn, vậy thì làm sao bọn họ có thể cam lòng rời đi như vậy được?
“Là kiểm tra những gì?” Nam Nhược Vũ hỏi.
“Trong sàn đấu võ phía sau Huyết Ma Tông tôi có một ván cờ cơ quan, ván cờ này được tổ tiên của Huyết Ma Tông chúng tôi để lại. Các vị chỉ cần có thể kiên trì ở trong ván cờ này qua mười phút, sẽ được tính là vượt qua bài kiểm tra” Ngũ trưởng lão nói.
“Ván cờ cơ quan?” Mọi người đưa mắt nhìn nhau.
“Nếu các vị đã ăn uống no say, vậy tôi có thể dẫn các người đi xem ngay bây giờ” Ngũ trưởng lão đứng dậy.
“Tốt nhất là vậy” Khổng Thích Thiên đáp.
Sàn đấu phía sau cực lớn, một bên là ngoài trời, bên còn lại thì dùng tấm thép và gỗ đá chồng lên nhau, trông thật giống như một nhà kho lớn. Phần đỉnh cực cao, cách mặt đất gần mười lăm mét. Cửa lớn cũng vô cùng rộng, xe buýt có thể đi qua.
Ngũ trưởng lão và đám người Huyết Kiêu dẫn mấy người Lâm Dương tới phía trước cửa lớn, nhưng không mở cửa ra. Trên cửa có mấy con chữ lớn màu máu đập thẳng vào mắt mọi người.
“Ván cờ Huyết Ma?” Khổng Thích Thiên đọc thành tiếng. “Đây là ván cờ Huyết Ma nổi tiếng nhất ở Huyết Ma Tông tôi. Trong lịch sử của Huyết Ma Tông, chỉ có hai vị tông chủ thành công chiến thắng ván cờ Huyết Ma này. Một vị là tông chủ Huyết Ma Tông đời thứ ba, tông chủ Bát Hoang, vị còn lại là tông chủ đời thứ mười bảy, tông chủ Bình Vô Cực! Thông thường, thì ván cờ Huyết Ma không phải là nơi ai cũng có thể đi vào, nhưng sự việc lần này không giống bình thường. Tông môn cũng đã cân nhắc đến thân phận đặc thù của các vị, nên mới đưa ra bài kiểm tra này, vào trong đủ mười phút, thì có thể vượt qua bài kiểm tra. Nếu không thể địch lại được, thì có thể trực tiếp rời khỏi ván cờ! Xin các vị đừng cậy mạnh, bằng không một khi có nguy hiểm đến tính mạng, Huyết Ma Tông tôi cũng không thể chịu trách nhiệm được” Ngũ trưởng lão chậm rãi nói.
“Thật sao?” Khổng Thích Thiên sờ căm, nhìn về phía cửa lớn có chút đăm chiêu.
“Vậy lỡ như chúng tôi thẳng ván cờ Huyết Ma thì thế
nào?” .Joel rút một điếu xì gà ra, vừa cười vừa hỏi.
Lời này vừa dứt, người của Huyết Ma Tông đồng loạt nhìn về phía ông ta.
“Đây là chuyện không có khả năng, ngay cả tông chủ đương nhiệm của chúng tôi cũng không có cách nào thành công thắng được ván cờ này, ông cảm thấy mình có khả năng sao?”
Huyết Kiêu hừ lạnh.
“Tôi nói là lỡ như! Huống chỉ chuyện mà các người không làm được, chưa chắc ..Joel tôi không làm được!” Ông ta vô cùng tự tin.
“Không biết lượng sức mình!” Huyết Kiêu thầm lắc đầu. “Nếu các vị có mặt ở đây thật sự có thể thắng được ván cờ Huyết Ma, vậy thì cơ quan trong ván cờ Huyết Ma sẽ khởi động, vật chí bảo của Huyết Ma Tông tôi sẽ xuất hiện trước mặt các vị, đến lúc đó các vị cứ lấy đi là được!”
Ngũ trưởng lão cười ha ha và đáp.
“Chí bảo?”
Ánh mắt của Joel và Khổng Thích Thiên đều sáng rực lên. “Đúng, nghe nói là vật chí bảo nổi tiếng của Huyết Nhân Ma Đế, người đã tạo lập ra Huyết Ma Tông tôi, tên là “đế huyết huyền sinh”. Nó vân luôn được đặt ở bên trong ván cờ Huyết Ma. Tông chủ đời thứ ba và đời thứ mười bảy đều đã lấy được nó. Mà thời đỉnh cao của Huyết Ma Tông tôi, cũng là nhờ hai vị tông chủ này mang lại, dựa vào đế huyết huyền sinh này.
Chỉ có điều, trước lúc bọn họ lâm chung, đã trả đế huyết huyền sinh về, tỏ ý vật này chỉ có người vượt qua ván cờ Huyết Ma mới có thể sử dụng, không thể hoàn thành bài kiểm tra thì không xứng có được vật này” Ngũ trưởng lão đáp.
“Đế huyết huyền sinh?”
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên