Nam Nhược Vũ im lặng, nhưng một lát sau, khóe miệng của cô ta giương lên, khẽ cười và đáp: “Được thôi, nếu ông .Joel đã nói như vậy, vậy tôi sẽ lấy hoan thái thạch ra làm vật cược!
Nói xong, không biết cô ta lại lôi từ đâu ra một hòn đá cỡ một quả trứng gà.
Nhưng hòn đá này lại hiện ra bảy màu rực rỡ, lớp ngoài lại càng tản ra vầng sáng mờ ảo và lộng lẫy, quả thực giống như vật của thần tiên trên trời vậy.
“OạU
Những người xung quanh đều nhìn đến ngây người.
“Thật đẹp quá”..Joel cảm thán một câu, ánh mắt nhìn về phía Khổng Thích Thiên: “Ông Khổng, ông thì sao?”
“Tôi nghĩ, ông chắc hẳn đang nhìn chằm chằm vào thanh kiếm này của tôi đúng không?” Ông ta giơ thanh trường kiếm trong tay lên, cười nhạt.
“Thanh kiếm của ngài Vũ Tôn, nghe nói ngài Vũ Tôn từng cầm thanh kiếm này đi khiêu chiến với cao thủ các nước, mà chưa từng bại trận lần nào. Thậm chí đại sư kiếm đạo của nước tôi, ông Smith, cũng bị ngài ấy đánh bại.
Nếu tôi có thể mang thanh kiếm này về, vậy chắc chắn sẽ là một chuyện vô cùng chấn động” .Joel hưng phấn nói.
“Nếu đã như vậy, thì cứ lấy nó làm vật cược đi”
Khổng Thích Thiên nhún vai, ngược lại không để ý cho lắm, lại thuận miệng bảo: “Nói xem, bản thân ông quyết định lấy vật gì ra đây?”
“Đương nhiên là trái tim của thần rồi! Tôi nghĩ đây là vật tốt mà không một ai có thể từ chối được!” Ông ta cười đáp. Lời này vừa nói ra, khiến tất cả mọi người đều kinh ngạc đến rớt tròng mắt.
“Ông .Joel, ông nói thật sao?” Khổng Thích Thiên vội vàng hô lên.
“Đương nhiên, Joel chưa từng nói dối”
“Được! Được! Được lắm!” Ông ta đã kích động rồi.
Ngay cả Ngũ trưởng lão, Huyết Kiêu, và đám người Huyết Ma cũng không thể bình tĩnh được, mấy người đưa mắt nhìn nhau, có chút muốn nói lại thôi.
“Trái tim của thần là thứ gì?” Lâm Dương không hiểu chuyện gì, không nhịn được mà hỏi.
“Bác sĩ Lâm? Anh chưa từng nghe nói tới trái tim của thần sao?” Nam Nhược Vũ vô cùng kinh ngạc.
“Chưa từng nghe qua” Anh thẳng thắn đáp.
“Anh… đúng là đồ thiển cận! Trái tim của thần chính là bảo bối của giáo hội nước M, nghe nói nếu đặt thứ này vào vị trí tim của mình, thì có thể tinh lọc tâm hồn, tăng trưởng cơ thể và linh hồn của con người, có vô số lợi ích. Đương nhiên, điều quan trọng nhất trong đó, chính là trái tim của thần có thể ngăn chặn được công kích chí mạng, người có được trái tim của thần, thì hỏa tiễn bắn không chết, sét đánh không nát! Vô cùng khủng khiếp!” Nam Nhược Vũ vừa cười vừa nói.
“Ô? Còn có bảo bối như vậy nữa sao? “Vẻ mặt của anh kinh ngạc.
Vậy nguyên lý cơ bản của trái tim của thân này là gì?
Quả thực giống như bùa hộ mệnh vậy.
“Được rồi các vị, chúng ta đều đã lấy ra bảo bối đủ quý giá rồi, vậy tiếp sau đây, chính là người này” Tâm mắt của .Joel vừa chuyển, đã nhìn về phía Lâm Dương.
Mọi người cũng đồng loạt nhìn về phía anh.
“Tôi không có thứ gì để đưa ra hết! Trên người cũng chỉ có một chiếc điện thoại” Lâm Dương bình tĩnh nói.
Anh tới đây vội vàng nên chẳng mang gì trên người cả.
oel cười lạnh một tiếng, lạnh lùng đáp: “Loại người chỉ biết chơi mấy trò thêu thùa may vá như cậu cũng chẳng có thứ gì có thể hấp dẫn được chúng tôi! Nếu đã như vậy, cậu hãy lấy thứ quý giá nhất của mình để tham gia ván cược này bill
“Thứ quý giá nhất của tôi?” Lâm Dương nheo mắt lại. “Đúng, chính là mạng của cậu!” Joel cười lạnh: “Nếu cậu thua, thì cứ giao cái mạng ra là được!”
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên