TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thông Thiên Chi Lộ
Chương 405: Bên trong sơn môn Đông Dao

Đang lúc Tuyết nguyệt hoa nở rộ, Lạc Nguyệt thành rực rỡ những đóa hoa trắng ngần to như miệng bát, trong thành trì đứng trong sơn cốc nằm lọt giữa hai ngọn núi, không khí thơm ngọt trong ngần.
Trên mái nhiều cửa tiệm ở thành nam tập thị rải đầy cánh loại hoa này. Nguồn truyện:
Gió mơn qua, nhiều cánh hoa rải xuống, cực kỳ đẹp đẽ.
Bất quá điếm viên nhiều tiệm ở thành nam tập thị đã quen, đang lúc giữa trưa nên sinh ý không có gì, dù điếm viên chào hỏi ở cửa cũng uể oải, ngủ gà ngủ gật.
"Tu sĩ Phân niệm cảnh!"
Một thanh sam tu sĩ trẻ tuổi thong thả đi dọc đường phố, khiến nhiều điếm viên giật mình.
Thanh sam tu sĩ trẻ tuổi mặc thanh sắc pháp y linh khí ràn rạt, phẩm giai bất phàm, hơn nữa khí tức cũng hơn nhiều tu sĩ Chu thiên cảnh, khẳng định là một tu sĩ lợi hại Phân niệm cảnh. Tu sĩ thế này, đê giai tu sĩ không thể so được.
Điếm viên mấy cửa tiệm gần đó tỏ vẻ cung kính chuyên nghiệp, thậm chí định bước lên tìm sinh ý.
Nhưng thanh sam tu sĩ trẻ tuổi lại đi thẳng đến Linh Đan phường.
Trong Linh Đan phường, một diếm viên gầy gò áo vàng đã chú ý đến thanh sam tu sĩ trẻ tuổi tỏ vẻ kinh hỉ ra đón.
"Tiền bối đến bản điếm, định mua gì chăng?"
"Không sai." Thanh sam tu sĩ trẻ tuổi mặt mũi lạnh tanh gật đầu, lấy ra một tấm thanh sắc ký sự ngọc phù, đưa cho điếm viên, "Những thứ trong này, các ngươi cần bao lâu thì gom đủ?"
Hoàng sam điếm viên cung kính đón lấy ngọc phù, thần thức quét vào, biến sắc ngay, "Tiền bối đợi một chút, số lượng và giá trị quá lớn, chỉ có chưởng quỹ mới quyết được."
"Được." Thanh sam tu sĩ trẻ tuổi không hề rườm lời đi vào, ngồi xuống chiếc ghế gỗ đỏ.
"Vị khách nhân này cần mua gì chăng?" Thoáng sau, tiếng bước chân vang lên, một lão giả mặt mũi nhăn nheo mặc hắc sắc hoa phục, cầm ngọc phù đi ra, chào thanh sam tu sĩ trẻ tuổi.
"Đúng thế, những thứ này, các vị mất bao lâu mới gom đủ?" Thanh sam tu sĩ trẻ tuổi bình tĩnh như thường hỏi.
Lão giả cười khổ: "Quá nhiều nên nhanh nhất cũng phải ba ngày mới gom đủ."
"Nếu ba ngày thì được, mỗ sẽ theo quy củ, trả trước tiền cọc." Thanh sam tu sĩ trẻ tuổi bảo lão giả: "Bất quá mỗ cần mua mấy thứ, không muốn người khác biết, cần bàn riêng với chưởng quỹ."
"Vậy thì, quý khách theo lão phu." Lão giả hơi ngẩn ra, đưa tay mời, đi trước dẫn đường, vào một gian phòng yên tĩnh ở hậu viện.
"Trong này có bố trí cách âm pháp trận, vị khách nhân này có yêu cầu gì xin cứ nói, chắc chắn trừ chúng ta, không còn ai biết." Nhìn thanh sam tu sĩ quan sát căn phòng, lão giả lễ mạo hỏi, "Không biết các hạ xưng hô thế nào?"
"Mạc chưởng quỹ, Linh Nhạc thành Trân Bảo các toàn là người mới, không ngờ ở đây còn gặp được ông." Thanh sam tu sĩ trẻ tuổi không đáp mà nhìn lão giả, thở dài.
Lão giả rùng minh run giọng, "Các hạ là ai?"
"Thế nào, Mạc chưởng quỹ không nhận ra cả giọng mỗ hả?" Thanh sam tu sĩ trẻ tuổi nhăn nhó hỏi.
"Ngụy Tác, là Ngụy Tác!" Mạc chưởng quỹ đột nhiên phản ứng, chấn kinh cực độ kêu lên.
"Mạc chưởng quỹ, ba năm nay xảy ra việc gì, sao Đông Dao thắng địa không động đến ông?" Ngụy Tác từ từ hỏi Mạc chưởng quỹ.
"Ngụy Tác, các hạ đã đột phá đến Phân niệm cảnh!" Mạc chưởng quỹ kinh ngạc nhìn gã, hoàn toàn không khống chế được chấn động, "Lâu quá không có tin, lão phu tưởng các hạ đã chết trong tay Đông Dao thắng địa."
Ngụy Tác nhất thời không đáp, nhìn Mạc chưởng quỹ, tựa hồ đợi ông ta đáp.
Mạc chưởng quỹ hít sâu một hơi, trấn định tâm thần đoạn nói tiếp, "Ba năm trước Kim đan đại tu sĩ của Đông Dao thắng địa đột nhiên ra khỏi thành, không lâu sau Cơ Nhã đại chưởng quỹ và Đổng Thanh Y chính thức thành hôn, rồi không có tin tức gì của các hạ, lão phu tưởng các hạ đã chết dưới tay Đông Dao thắng địa. Cơ Nhã đại chưởng quỹ và Đổng Thanh Y sau khi thành hôn thì lão phu cũng không còn nghe tin tức gì của tiểu thư nữa, Đông Dao thắng địa truyền tin đến rằng Cơ Nhã chưởng quỹ bảo lão phu cứ tiếp tục quản lý chỗ này, lão phu không biết là thật hay giả, vẫn cứ ở đây."
Đoạn Mạc chưởng quỹ lại kích động: "Các hạ có tin của tiểu thư không? Tiểu thư có đi cùng các hạ?"
"Mạc chưởng quỹ yên tâm." Thấy Mạc chưởng quỹ kích động, Ngụy Tác bảo: "Không chỉ Hàn Vi Vi, ngay cả Cơ Nhã cũng đi cùng mỗ, họ đều rất ổn."
"Cơ Nhã đại chưởng quỹ đi cùng?" Mạc chưởng quỹ tỏ vẻ không dám tin, "Đổng Thanh Y để tiểu thử rời khỏi Đông Dao thắng địa?"
"Trừ người Đông Dao thắng địa còn ai tận mắt thấy Đổng Thanh Y cùng Cơ Nhã chính thức kết hôn? Ba năm nay có ai gặp Cơ Nhã không?" Ngụy Tác nhìn Mạc chưởng quỹ, mỉm cười.
Mạc chưởng quỹ sững người, "Lẽ nào... Cơ Nhã đại chưởng quỹ không hề cưới Đổng Thanh Y? Tất cả là do Đông Dao thắng địa bịa ra?"
"Đây có phải chữ của Hàn Vi Vi cùng Cơ Nhã hay không chác chưởng quỹ nhận ra." Ngụy Tác không nhiều lời, trực tiếp đưa một tờ giấy trắng cho Mạc chưởng quỹ.
"Thanh vân thảo, Kim tiền hoa, Thủy thiềm đan..."
Nét chữ trên tờ giấy thập phần thanh nhã, bút tích cực mới, rõ ràng mới viết, công thức luyện đan này còn lạc khoản của Cơ Nhã và Hàn Vi Vi, kèm một câu: "Tất cả bình thường."
Tay Mạc chưởng quỹ không ngừng run rẩy, nhìn thấy lạc khoản thì nức nở.
"Ông trời có mắt!" Mạc chưởng quỹ hành lễ với Ngụy Tác, "Đa tạ Ngụy đạo hữu, khẳng định nhờ đạo hữu tương trợ, Cơ Nhã đại chưởng quỹ và tiểu thư mới bình an vô sự."
"Đều là người mình, không cần khách sáo." Ngụy Tác bảo Mạc chưởng quỹ: "Mỗ đến đây, trừ chuẩn bị nguyên liệu luyện chế đan dược và pháp khí, chủ yếu nghe ngóng tin tức. Lúc thích hợp sẽ để các hạ gặp họ."
Thoáng ngừng lại, Ngụy Tác tiếp lời, "Nghe nói Đông Dao thắng địa sắp có tu sĩ kết đan, chưởng quỹ biết là ai chăng?"
"Là Lý Thiệu Hoa, hiện tại nhiều đan dược của Trân Bảo các do đệ tử của y phụ trách luyện chế. Mấy hôm trước đệ tử của y đến đây lấy đi không ít Chân nguyên đan có thể bổ sung khí huyết, nâng cao nhục thân. Đông Dao thắng địa vì lập uy nên cho đồn tin ra, tông môn có tu sĩ sắp kết đan, xác suất kết đan thành công rất cao, chỉ là không nói rõ là Lý Thiệu Hoa." Mạc chưởng quỹ lau nước mắt nói.
Ngụy Tác gật đầu, hỏi tiếp: "Có tin của Diệp gia huynh muội không? Ba năm nay họ có liên hệ với ông chăng?"
"Không, lão phu sợ vị giám thị nên không nghe ngóng tin tức." Mạc chưởng quỹ lắc đầu: "Đạo hữu thật sự cần mọi thứ trên ký sự thanh phù?"
"Không sai, mỗ cần tất cả."
"Những thứ này, lão phu sẽ cố gắng tìm đủ trong hai ngày. Còn cần gì cứ nói, nếu thiếu linh thạch thì ở đây vẫn có mấy chục vạn hạ phẩm linh thạch."
Ngụy Tác hơi ngẩn ra, Mạc chưởng quỹ nói vậy, rõ ràng không lấy một xu của gã mà còn cho mấy chục vạn hạ phẩm linh thạch. "Mạc chưởng quỹ, sao ông có nhiều linh thạch như thế?" Ngẩn ra đoạn Ngụy Tác không nén được hỏi.
"Lão phu biết Cơ Nhã chưởng quỹ có lấy Đổng Thanh Y cũng vì bị bức bách, linh thạch kiếm được khẳng định không đến tay chưởng quỷ, Đông Dao thắng địa chẳng phải muốn lão phu ở đây kiếm linh thạch cho chúng sao? Ba năm nay, lão phu tìm mọi cách lén giữ linh thạch lại, có lúc kiếm được nhiều nhưng lão phu biến thành suýt lỗ vốn. Không ngờ ông trời có mắt, để lão phu đợi được đến ngày này." Mạc chưởng quỹ phẫn hận nói, "Đợi chút nữa, lão phu sẽ lấy hết linh thạch cho đạo hữu."
"Được." Ngụy Tác không chối, gật đầu.
...
Trong lúc Ngụy Tác và Mạc chưởng quỹ bàn chuyện, trong một điện vũ thuộc sơn môn Đông Dao thắng địa, một trung niên tu sĩ mặc thúy lục sắc pháp y và một lão giả gầy khô mặc hắc sắc bào tử, một bạch bào tu sĩ ba mươi mấy tuổi đang bàn luận.
Trung niên tu sĩ mặc thúy lục sắc pháp y mặt mũi nhẵn nhụi, thần thái thập phần uy nghiêm, là lão đầu tử của Đổng Thanh Y, Đông Dao thắng địa tông chủ Đổng Diệu Chân.
Đột nhiên, một con bạch ngọc tiểu hạc bay vào điện, bị bạch bào tu sĩ hơn ba mươi tuổi, sau lưng tết tóc thành bím tóm lấy.
"Sư huynh, đã tìm được lôi linh căn tu sĩ thích hợp!" Tựa hồ chỉ cần quét thần thức vào, bạch bào tu sĩ tỏ ra hoan hỉ, nói với Đổng Diệu Chân và hắc bào lão giả.
" Đã tìm được lôi linh căn tu sĩ thích hợp?" Đổng Diệu Chân ngồi trên ghế bạch ngọc đứng dậy, tỏ vẻ hớn hở.
"Đưa tất cả vào tiểu động thiên mật địa, để họ tu luyện Tiên căn ngũ bí, không được để sơ sảy gì!" Đổng Diệu Chân cực kỳ ngưng trọng hạ lệnh.

Đọc truyện chữ Full