Chương 2972
“Đi, lấy nước thánh trong Huyết Trì đến, tôi muốn kéo dài tính mạng cho lão già này!”
“Dạt
Thủ Tịch Trưởng Lão nhanh chân chạy đi.
Chỉ chốc lát sau, vài người đã khiêng đến một chậu sắt thật lớn, trong chậu sắt chứa chất lỏng màu đỏ.
Tông chủ Huyết Ma Tông không chút do dự, nhấc chân đạp lên đùi ông lão.
Rắc!
Tiếng xương gấy nát vang lên.
SÃ.uÑ..Z Ông lão đau đớn kêu lên vài tiếng mỏng manh, hơi giấy giụa, nhưng không còn sức lực nữa.
“Lão già, ông cho là mình đã sắp chết nên không sợ trời không sợ đất à? Đúng không? Ha ha, ông sai lầm rồi! Ở Huyết Ma Tông này! Tôi muốn ai sống, người đó phải sống, muốn ai chết, kẻ đó nhất định phải chết! Bây giờ, tôi muốn ông phải sống không bằng chết!”
Tông chủ Huyết Ma Tông dữ tợn cười ha ha nói, giãm liên tiếp vài cái, giãm nát tứ chỉ của ông lão, sau đó một tay lôi ông tới chậu sắt chứa đầy chất lỏng màu đỏ kia.
Phịch.
Những giọt nước màu đỏ bắn tung tóe.
Vừa bị thả vào chất lỏng, tiếng rên rỉ mỏng manh của ông lão trở nên lớn hơn vài phần, sau đó biến thành tiếng hét thê thảm tê tâm liệt phết “Bác sĩ Lâm! Cậu có nghe được không? Ân nhân của cậu bây giờ đang phải chịu đủ mọi tra +ấn! Nếu cậu muốn ông ta được chết thoải mái một chút, không tiếp tục giày vò ông ta nữa, vậy thì ngoan ngoãn mở. cửa ra, tới đây đầu hàng!”
Tông chủ Huyết Ma Tông lớn tiếng cười nói.
Lâm Dương đang ở sau trụ thép trợn to mắt, hai mắt của anh đỏ như muốn chảy máu…
Nếu có đủ thuốc và thiết bị y tế, Lâm Dương có thể cứu sống ông.
Bồn Huyết Trì mà người Huyết Ma Tông mang đến được. cho là có công hiệu kéo đài tính mạng, nhưng nó không thể chữa khỏi cho ông lão, chỉ có thể làm ông không thể chết trong khoảng thời gian ngắn.
Tứ chỉ ông lão đã bị gãy, bị ngâm vào trong Huyết Trì, bị tông chủ Huyết Ma Tông róc thịt rút gân.
Giống như lăng trì.
Tiếng kêu than thê thảm vang vọng cả cấm địa.
Nỗi oán giận của Lâm Dương đã lên đến tận trời, nhưng anh không thể kích động.
Anh biết, nếu bây giờ lao ra, căn bản là đi chịu chết!
Mặc dù không ra, Lâm Dương cũng khó có thể ngưng thần tĩnh tâm, căn bản không có khả năng ngưng tụ thân thể võ thần.
Anh nhăm chặt hai mắt, bên tai truyện đến thanh âm. thống khổ của ông lão, khiến cho anh vô cùng lo lắng.
Tuy anh và ông lão quen biết chưa lâu, nhưng chung quy vẫn là ân nhân của mình.
“Không được, mình nhất định phải tĩnh tâm!”
Lâm Dương cắn răng, lấy kim châm cứu ra, muốn dùng kim châm cứu đến tỉnh táo lại.
Nhưng càng như thế, nỗi lòng của anh càng lo lắng.
Cho đến lúc ông lão đang thống khổ giấy giụa trong Huyết Trì lý đột nhiên rít gào một câu.
“Nhóc con! Bình tĩnh! Con nhất định phải bình tĩnh!
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên