Chương 2983
Kít
Vài chiếc xe con dừng ngay trước cổng Học viện phái Nam Y, bảy tám người đàn ông từ trên xe bước xuống.
“Ai dám đánh bác sĩ Hà?”
“Bác sĩ Hà là người chữa bệnh cho người dân chúng tôi mà không lấy một cắc tiền, người tốt như ông ấy, quả thực chính là bồ tát sống! Kẻ nào lại ác độc đến mức rắp tâm đánh ông ấy!”
Mấy người đàn ông kia lớn giọng hỏi.
Ha ha ha, những kẻ điếc không sợ súng càng ngày càng nhiều”
Đệ tử của Huyết Ma Tông đều cười ha ha, vẻ mặt khinh thường nhìn những người vừa tới.
“Tống cổ những kẻ này ra khỏi cửa đi, không cần nương tay với bọn chúng, sau đó khóa cổng lại!” Thủ Tịch Trưởng Lão cũng bị những người làm cho phiền, ra lệnh một câu. Nhưng ngay lúc đám đệ tử Huyết Ma Tông chuẩn bị ra tay… Kít!
Kít
Kít…
Càng ngày càng nhiều xe dừng trước cổng Học viện phái Nam Y, đồng thời cũng có một lượng lớn người chạy vào trong học viện phái Nam Y.
Quần áo của những người này khác nhau, bọn họ ăn mặc rất bình dân, tất cả đều là dân cư ở gần đó.
“Thoáng chốc đã có gần ngàn người tụ tập trước cổng học viện, có người đứng ngoài học viện cũng có người chạy vào. trong học viện, ồn ào măng chửi giống như cái chợ.
“Ai dám đánh bác sĩ Hà?”
“Trời đất ơi, người kia là bác sĩ Hà?”
“Bọn họ thật sự ra tay đánh bác sĩ Hà hả?”
“Chó chết! Một lũ chó chết!”
“Giữa ban ngày ban mặt mà đánh người như vậy, bọn họ còn coi pháp luật này ra gì không?”
Nhìn thấy thảm trạng của Hà Vĩ Hùng lúc này, tất cả mọi người đều nổi giận.
Tất cả bọn họ nhào tới vây quanh những người bên trong. Đám đệ tử Huyết Ma Tông cũng bị làm cho ngây ngẩn cả người.
Lực lượng của quần chúng quả thực vô cùng mạnh mấ, tuy rằng võ công bọn họ có cao siêu đến đâu, nhìn thấy nhiều người xông đến như vậy, khí thế của bọn họ lập tức xẹp. xuống…
Người của Huyết Ma Tông choáng váng.
Người của Học viện phái Nam Y cũng như lâm vào sương mù.
“Mau thả người ral”
Đột nhiên không biết ai đã rống lên một tiếng.
Mọi người đồng thời giơ tay lên hô to: “Thả người! Thả người! Thả người Tiếng hô như sấm, xuyên thấu màng nhĩ.
Người của Huyết Ma Tông dần cảm thấy áp lực nặng nề. “Trưởng lão!”
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên