TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 4247

Chương 4247

“Asius, tôi biết quan hệ của anh với cậu Lê rất tốt, nhưng công tử Lê này chỉ là em họ của cậu Lê, cậu ta không có quyền hành gì ở tập đoàn Lê Hoa cả.”

“Anh có quan hệ tốt với cậu ta, chẳng phải bây giờ lên tranh thủ kiếm nhiều thứ hơn từ cậu ta à, anh cứ nghe tôi, người giàu ngu ngốc có rất nhiều tiền!”

Không biết có phải do độ cồn trong người hay là bị người khác khích lệ, nhưng Asius cũng không đưa ra câu trả lời rố ràng.

Nhưng mà anh ta vẫn cất gói bột trong tay vào túi.

Vẻ mặt của anh ta hiện lên sự kinh thường, bởi vì anh ta chắc chẳn những người phụ nữ đến đây uống say, chỉ cần anh ta nhẹ nhàng trêu chọc một cái thì người đó sẽ ngoan ngoãn đi với anh ta.

nên căn bản anh ta không cần phải dùng thứ này làm gì.

Cô, rượu whisky của côi”

Người phục vụ đặt rượu whisky ở trước mặt người phụ nữ.

Người phụ nữ mơ màng ngẩng nửa khuôn mặt của mình lên, cô ấy bắt đầu Sờ vào ví tiền của mình.

Nhưng cô ấy tìm nửa ngày, cũng không tìm được gì.

“Tiền của tôi đâu…”

“Cầm cái này, rồi cậu đi trước đi.”

Đúng lúc này, Asius cầm tờ hai trăm đô từ trong túi ra ném thẳng vào khay đựng của người phục vụ.

Anh ta ưu nhã ngồi đối diện với người phụ nữ, nhìn những chai rượu cạn trên bàn, khóe miệng anh ta nở một nụ Cười: “Cô uống một mình à?”

Người phụ nữ mơ màng ngẩng đầu lên, cô ấy nhìn chằm chằm vào người phụ nữ trước mặt một lúc lâu, cô ấy đột nhiên kinh ngạc thốt lên: “Là cậu?”

Cho đến lúc này, Asius cũng nhìn rõ được khuôn mặt xinh đẹp của người phụ nữ trước mặt qua ánh đèn mờ.

Đột nhiên sắc mặt của anh ta thay đổi, anh ta không dám tin đứng lên nói: “Mộ Mân Loan, tại sao lại là cô?”

Chết tiệt! Rốt cuộc xảy ra chuyện gì thế này, đúng là oan gia ngõ hẹp!

Mộ Mãn Loan loạng choạng muốn đứng lên: “Chuyện kia, Asius, vừa nấy cảm ơn cậu, cậu chờ tôi tìm ví một chút, vừa rồi tôi không tìm thấy ví tiền của mình.”

Asius thấy Mộ Mẫn Loan thì anh ta cũng rất khó chịu, anh ta xua tay nói: “Thôi, đừng tìm nữa, cứ coi như hai trăm đô vừa nấy là tôi cho cô đi!”

Nói xong câu này, Asius đứng dậy, vẻ mặt âm trầm chuản bị rời đi.

Nhưng trước khi đi, anh ta nhìn thấy ánh mắt châm chọc và nụ cười chế giêu của đám bạn trên bàn mình.

Công tử Lê vừa nấy đang cá cược với anh ta, bây giờ đang ôm hai người phụ nữ đẹp trong tay.

Anh ta duõi tay phải ra, ngón cái còn úp xuống để so sánh.

Asius nhíu mày. không biết có phải do độ cồn trong người đang cao hay | không, mà bây giờ anh ta không thể nuốt trôi được sự châm chọc này.

Anh ta vốn là người hiếu chiến, tuyệt đối sẽ không chấp nhận thua cuộc, tuyệt đối không thể thua Mộ Mãn Loan hết lần này đến lần khác.

Sau một lúc do dự, Asius lại ngồi xuống trước mặt của Mộ Mãn Loan.

Hình như người phụ nữ này đã uống say, đến lúc đó anh ta cùng uống cạn chai rượu này với cô ấy, sau đó đưa cô ấy lên phòng khách ở trên tầng, thì mọi chuyện có thể hoàn thành.

Vì vậy thì Asius anh ta sẽ không bị ai coi thường cả!

Vốn tưởng rằng Asius sẽ thất bại mà quay về như đám người kia, vậy mà lại thấy anh ta thoải mái ngồi bên cạnh Mộ Mẫn Loan.

Làm người khác kinh ngạc hơn là anh ta còn uống rượu cùng Mộ Mân Loan.

Đọc truyện chữ Full