TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Dương
Chương 3091

Chương 3091

“Còn có việc sao?” “Chủ tịch Lâm đến Bồ Thành chúng tôi, băng đảng Cá mập đen xem như là nửa chủ nhân của Bồ Thành, sao có thể không cổ gắng làm chủ? Chủ tịch Lâm, Bang chủ của chúng tôi sớm đã muốn mời anh uống một chén, kính xin chủ tịch Lâm thưởng cho chút mặt mũi! Chờ lát nữa tôi vì Bang chủ làm chủ, cẩn thận chiêu đãi chủ tịch Lâm!” Phó bang chủ Tăng mỉm cười nói.

“Đa tạ, có điều bây giò kẻ hèn này còn có chuyện quan trọng muốn làm, ngày khác đi”

Lâm Dương bình tĩnh nói.

“Ngày khác? Chủ tịch Lâm, Cá mập đen chúng tôi cũng rất cho anh mặt mũi, anh cũng không thể để Bang chủ của chúng tôi đợi lâu đâu.” Phó bang chủ Tằng có chút bất mãn. “Ăn cơm uống trà, vì sao vội vàng như thế?”

Lâm Dương nhìn ông ta chăm chú hỏi.

Phó bang chủ Tâng sửng sốt một chút, tiếp đó cười gật gù: “Được thôi, đã như vậy, chúng tôi chờ điện thoại của chủ tịch Lâm, chờ chủ tịch Lâm rảnh rỗi.

Không nên quên mất.

“Yên tâm”

Lâm Dương lãnh đạm nói, trực tiếp kéo cánh tay của Ngải Hồng đi ra ngoài.

Phó bang chủ Tăng không ngăn cản, chỉ mỉm cười nhìn chăm chú.

Chờ Lâm Dương đi rồi, ông ta mới xoay người nhìn chằm chằm đường chủ Hồng.

“Các người đều đi ra ngoài trước đi.” Phó bang chủ Tằng mở miệng nói.

“Vâng”

Mọi người ra khỏi quán bar.

Hiện trường chỉ còn lại ông ta và đường chủ Hồng, người bị thương đều được khiêng đi rồi.

“Đường chủ Hồng, hôm nay cậu đại biểu cho Cá mập đen chúng tôi một việc lớn! Ha ha, ngay cả chủ tịch Lâm cũng dám chọc, cậu chính là ghét mạng mình dài sao? Hay là chê Cá mập đen thời gian gần đây quá mức thái bình?” Phó bang chủ Tăng cười gắn.

“Phó bang chủ, tôi… tôi cũng không biết người đó là chủ tịch Lâm mà…” Đường chủ Hồng khóc không ra nước mắt: “Người không biết không có tội, anh… anh hãy tha cho tôi đi…”

“Tha cho cậu? Dù cho tôi chịu tha, sợ là Bang chủ cũng không chịu. Suýt chút nữa cậu đã kết một kẻ thù lớn cho chúng tôi! Nếu không nghiêm trị cậu, Bang chủ làm sao nói với hết thảy người trong bang? Nói sao với chủ tịch Lâm?” “Này… nghiêm trị tôi thế nào?” Đường chủ Hồng giọng nói run rẩy vội hỏi.

Phó bang chủ Tăng lắc đầu một cái: “Câu hỏi này tất nhiên không nên hỏi nhiều, tôi có thể cho cậu một cái điện thoại, cậu gọi cho người muốn gọi, dặn bọn họ chuẩn bị hậu sự cho cậu đi”

“Hả?”

Đường chủ Hồng sợ đến mức trắng bệch cả mặt, cả người run cầm cập: “Phó bang chủ! Băng Cá mập đen chúng ta không cần thiết phải sợ chủ tịch Lâm chứ? Đây chính là Bồ Thành, là địa bàn của chúng ta mà!”

“Đường chủ Hồng, không phải tôi không giúp cậu! Tôi có thể để cậu đi nói chuyện với Bang chủ, xem một chút Bang chủ có nghe hay không”

“Phó bang chủ…”

“Được rồi, đừng làm lỡ thời gian của mọi người. Trước tiên tôi chém một cánh tay của cậu, sau đó dẫn cậu đi gặp Bang chủ. Bang chủ sẽ tiến hành lần trừng phạt cuối cùng của cậu, Nam Sơn nơi đó phong thuỷ không †ồi, cậu an táng ở đó đi”

Nói xong, Phó bang chủ Tằng cầm dao gọi hoa quả bên cạnh khay trà lên, đi về phía đường chủ Hồng.

Đọc truyện chữ Full