Chương 3174
Anh ta không giấu nổi sự ngạc nhiên với vị bác sĩ thiên tài họ Lâm của Giang Thành này.
“Chuyện này… không thể..
Chu Quang ngơ ngác nói, rồi như nghĩ ra điều gì, anh ta vội vàng đứng dậy cúi chào: “Anh Lâm, tôi là Chu Quang đến từ Trúc Lâm.
Lần này, sư phụ của tôi đã cử đến để bàn bạc hợp tác với anh. Tôi đã hiểu lầm, xin bác sĩ Lâm đừng nóng giận, tôi nghĩ chúng ta nên ngồi xuống và trò chuyện vui vẻ”
Sự căng thẳng của Chu Quang cũng tan biến.
Mặc dù kinh ngạc bởi thân phận của người trước mặt mình, nhưng khi nghĩ lại, dường như cũng không có gì lạ cả.
Bởi vì bây giờ người trước mặt đang ở trong tình thế vô cùng nguy hiểm.
Những gì anh ta phải đối mặt là Cốc chủ Hồng Nhan Cốc, người giống như một vị thần.
Anh ta đương nhiên không thể tự mình đối mặt. Anh ta khẩn cấp cần viện trợ ở ngoài, và người có thể viện trợ anh †a là mình, kể cả trước đó anh ta đã làm chuyện không thích hợp. Theo suy nghĩ của Chu Quang, Lâm Dương cũng phải cam chịu, nếu không, chỉ có một con đường chết đang chờ đợi Lâm Dương.
Nhưng lời nói của Lâm Dương đặc biệt lạnh lùng.
“Anh không cần phải ngồi xuống, có thể quỳ gối nói chuyện với tôi là được”
“Cái gì?
Chu Quang giật mình. “Sao? Anh không hiểu tôi nói gì à?” Lâm Dương quay đầu lại hỏi.
“Lâm Dương, có vẻ không thích hợp. Là Trúc chủ phái tôi tới đây. Tôi đại diện cho Trúc Lâm. Anh bắt tôi quỳ. Chẳng lẽ… Anh muốn cả Trúc Lâm quỳ sao?” Giọng nói của Chu Quang dần chìm xuống.
Anh ta nghĩ răng Lâm Dương đang tự làm khó mình vì sự việc lần trước.
Nhưng làm sao anh ta có thể nhượng bộ?
Vì vậy anh ta mang Trúc Lâm ra với hy vọng có thể trấn áp được Lâm Dương.
Nhưng hiển nhiên Chu Quang không hiểu tính cách của Lâm Dương.
“Cái gì? Anh cho rằng tôi không đủ tư cách khiến cho anh quỳ xuống sao?”
Ánh mắt Lâm Dương lạnh lùng, đột nhiên quát lên.
Cả người Chu Quang run lên, không thể tin nhìn Lâm Dương.
“Bác sĩ Lâm, anh…”
“Tôi đếm đến ba. Nếu anh không quỳ xuống, tôi sẽ đánh gãy chân của anh” Mặt của Lâm Dương không chút cảm xúc nào.
Sắc mặt của Chu Quang biến thành màu gan lợn: “Bác sĩ Lâm, anh đừng đi quá xa. Tôi nói cho anh biết, nếu tôi quỳ xuống, quan hệ giữa Dương Hoa của anh và Trúc Lâm sẽ không bao giờ có thể đảo ngược. Tôi khuyên anh đừng để tương lai tàn tạ vì một phút nóng giận”
“Một” Lâm Dương mặc kệ anh ta, trực tiếp đếm ngược: “Hai”
Chu Quang run lên, hiển nhiên là không muốn.
‘Bạ”
Lâm Dương trực tiếp đứng lên, lập tức quét về phía đầu gối của Chu Quang.
Chu Quang thở mạnh, cố gắng tránh.
Nhưng hiển nhiên tốc độ của anh ta không phải đối thủ của Lâm Dương.