Chương 3305
Sắc mặt mọi người liền thay đổi. “Trường Sinh Thiên Cung của tôi đột nhiên bốn phương đều là lửa, các đệ tử lại nổi lên làm loạn, hôm nay đến cả phòng nhân đạo cũng xuất hiện tặc tử! Sợ rằng có người đã bày mưu tính kế với Thiên Cung của tôi rồi!” Ngũ Tôn Trưởng khàn giọng nói. “Cho dù người này là ai, ta cũng phải giết hắn, nhất định phải phanh thấy lột da hản! Rút xương, chém thành trăm mảnh!” Tứ tôn trưởng mặt lạnh như băng, tàn độc nói. “Bây giờ không phải là lúc nói chuyện này, khi chúng ta tới đây, Đại Thành Thánh Trụ vừa biến mất, không biết phương hướng, tôi đoán là tên giặc kia chắc vẫn còn ở trong phòng nhân đạo! Mọi người nhanh chóng chặn cửa lớn lại với tôi, bắt lấy tên giặc kia!” Tam Tôn Trưởng hét lên.
Các vị tôn trưởng và điện chủ lập tức bao vây các hướng của cửa lớn phòng nhân đạo.
Đúng như dự đoán!
Bang bang!
Bên trong truyền tới một loạt tiếng động, rõ ràng có người đang ở trong đó.
Mọi người sốc lại tinh thần, nghi ngờ nhìn cửa lớn, nâng cao độ cảnh giác.
Mọi người đều không dám xông thẳng vào.
Bởi vì đối phương có thể luyện được Đại Thành Thánh Trụ thì thực lực chắc chắn không đơn giản! Đánh rắn động cỏ sợ là sẽ nguy hiểm tới tính mạng! “Tên giạc kia ở phương nào mà dám tới Trương Sinh Thiên Cung của ta giở thói ngang ngược? Gan lớn quá rồi đấy! Nghe đây, anh đã bị chúng tôi bao vây rồi! Mau chóng cút ra đầu hàng đi, nếu không thì tôi sẽ giết chết anh ngay!” Tam Tôn Trưởng lạnh lùng nói, giọng nói vô cùng rõng rạc, vọng lại vào trong phòng nhân đạo.
Thế nhưng bên trong lại không có chút động tĩnh nào. “Không lên tiếng gì sao? Hừm! Nếu đã như vậy, vậy được, tôi phải cho anh biết thế nào là lễ độ!” Tam Tôn Trưởng hừm một tiếng, sau đó dẫn đầu, xông vào phòng nhân đạo. Nhưng ông ta vừa đi vào…
Linh kinh, linh kinh, linh kinh, linh kinh…. Một loạt những tiếng chuông dồn dập đột nhiên vọng ra từ bên trong, lan rộng ra bốn phương tám hướng!
Tiếng chuông vang lên lanh lảnh nhưng lại mang theo một loại sức mạnh quỷ dị. “Mọi người cẩn thận!” “Tam Tôn Trưởng! Mau tránh ra đi, sợ là đối phương có bẫy đấy!” Ngũ Tôn Trưởng hét lên. Nhưng Tam Tôn Trưởng đã không màng gì nữa Lúc này…
Xoạch xoạch xoạch xoạch…
Bốn phương tám hướng đột nhiên vang lên những tiếng bước chân vội vã.
Mấy người lần lượt quay về. rồi.
Nhưng họ lại nhìn thấy trên mấy con đường bên ngoài phòng nhân đạo đột nhiên xuất hiện người đệ tử máu me khắp người.
Bọn họ gần như là bị cái gì đó gọi tới, người nào người đấy nhìn chằm chằm vào cửa lớn của phòng nhân đạo, điên cuồng xông tới. “Đã xảy ra chuyện gì vậy?” Ngũ Tôn Trưởng kinh ngạc. “Hỏng rồi! Những người đệ tử này hình như thần trí không còn rõ ràng nữa! Bọn họ chắc chắn đã bị tiếng chuông quái quỷ trong phòng nhân đạo hấp dẫn tới rồi! Mọi người cẩn thận!” Tứ tôn trưởng hét lên. “Ngăn bọn họ lại!” Tiếng hét vừa vang lên, những người cao thủ lập tức ra tay, ngăn chặn đám người đang điên cuồng lao tới.
Nhưng vào chính lúc này.