CHương 3314
“Tam Tôn Trưởng, ông nói mấy tiểu bối này không có tư cách nói chuyện với ông, vậy Chấn mỗ tôi có lẽ là được rồi chứ?” Chấn Hám Sơn nhàn nhạt nói.
“Chấn đại nhân đến đây, cũng là vì Thần Ngạo.
Tập?” Tam Tôn Trưởng hít một hơi thật sâu, ngưng lông mày trầm giọng hỏi.
“Đương nhiên”
“Tôi đã nói qua rồi, Thần Ngạo Tập là vật của Thiên Cung chúng tôi! Không quan hệ gì với Tử Huyền Thiên ông! Nếu như các hạ tới để giảng đạo lý, vậy câu này của tôi, chính là đạo lý của chúng tôi, nếu như đến để dùng vũ lực, vậy thì mời ra chiêu!” Tam Tôn Trưởng trực tiếp dao sắc chặt đay rối, muốn cho đối phương một cái ra uy trước.
Nhưng mà người của bang Tử Huyền Thiên này đến đương nhiên có chuẩn bị.
“Chúng tôi chỉ có mười mấy người, nếu như Trường Sinh Thiên Cung định bao vây mà lên, tôi nghĩ chúng tôi tất nhiên là hài cốt cũng không còn! Nhưng đổi lấy là mang đến chiến tranh triền miên đánh không chết không thôi của Trường Sinh Thiên Cung và Tử Huyền Thiên, tôi nghĩ nếu là như thế này, vô luận là Tử Huyền Thiên hay là Trường Sinh Thiên Cung, nhất định đều không nguyện thấy! Tam Tôn Trưởng, ngài nói xem?”
Chấn Hám Sơn nhàn nhạt nói.
“Vậy các người có ý gì?” Tam Tôn Trưởng lạnh lùng hỏi. “Chúng tôi tới lần này, là muốn dùng phương thức hòa bình để giải quyết vấn đề quyền sỡ hữu của Thần Ngạo Tập” Chấn Hám Sơn nói.
“Phương thức hòa bình?”
Đúng vậy, mấy người này, là đệ tử của Tử Huyền Thiên chúng tôi đào tạo lên, bọn họ sẽ đại diện Tử Huyền Thiên chúng tôi, thách đấu với người của Thiên Cung ông, Tam Tôn Trưởng! Thử xem đi, nếu như đệ tử của ông có thể đánh bại được bọn họ, quyển Thần Ngạo Tập này, liền thuộc về các ông, nếu như người của ông không đánh thăng được đệ tử của chúng tôi, như vậy Thần Ngạo Tập phải thuộc về chúng tôi!” Chấn Hám Sơn lớn tiếng nói.
Ông ta cố ý dùng kình khí, thế cho nên bốn phương tám hướng hơn vạn đệ tử toàn bộ đều có thể nghe vô cùng rõ ràng.
Tam Tôn Trưởng nghe vậy, sắc mặt biến kinh sợ, lập tức hiểu ra bản thân đã bị trúng kế rồi!
Mấy người của bang Tử Huyên Thiên này, chính là tính toán đánh vào mặt cảm tình như vậy!
Bọn họ cố ý nháo sự ở ngoài núi, một bộ dạng khí thế hung hăng ào ào xông tới Trường Sinh Thiên Cung, sau đó buộc mình gõ chuông cảnh báo, để tất cả đệ tử Thiên Cung tụ †ập lại đây.
Sau đó lại ở trước mặt các đệ tử hướng về Trường Sinh Thiên Cung khởi xướng khiêu chiến!
Thời khắc này, Tam Tôn Trưởng muốn không nhận cũng không được!
Nếu như không nhận, không chỉ làm mất mặt mà còn mất cả nhân tâm!
Hơn nữa lúc trước phòng nhân đạo bị cướp, bây giờ nếu như từ chối đối phương, sẽ phát sinh ảnh hưởng nhất định chưa từng có.
Nhưng nếu như nhận rồi, thì phải theo như lời đối phương nói Làm sao bây giờ?
Tam Tôn Trưởng do dự.
Nhưng vào lúc ông ta đang do dự, nhóm người đệ tử xung quanh không ít người phát ra thanh âm oán giận.
“Đánh thì đánh! Cho là chúng tôi sợ ông sao?”