TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Dương
Chương 3320

Chương 3320

“Đưa đây!”

Anh giật lại cuốn “Thần Ngạo Tập”, ngồi một mình một góc, đọc một cách say sưa.

“Được! Được lắm! Lâm Dương, cậu đợi đấy! Tôi lập tức đi báo cho Đại tôn trưởng! Nói Đại tôn trưởng trị tội cậu! Cậu đợi đấy đi!”

Người quản lý giận sôi máu, ngay lập tức quay đầu chạy ra ngoài thư các.

Lâm Dương không thèm để ý đến anh ta, tiếp tục đọc sách của mình.

Không lâu sau, đột nhiên có vài người xông vào khu cấm của tàng thư các.

“Cậu là Lâm Dương?” Người đứng đầu hỏi.

“Đến rồi à?”

Lâm Dương thấy hơi bất ngờ.

Người của Đại tôn trưởng có hiệu quả làm việc nhanh quá nhỉ?

“Cái gì mà đến rồi? Lâm Dương, đừng nói nhảm nữa, đi theo chúng tôi! Thiên cung cần cậu cứu vớt!” Người đó nghiêm nghị hét lên.

“Cái gì?”

Lâm Dương đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn người đó với vẻ khó tin, bất ngờ hỏi: “Anh nói ai cần cứu vớt?”

“Tất nhiên là Trường Sinh Thiên Cung của chúng tôi! Lâm Dương, bây giờ Trường Sinh Thiên Cung đang ở ranh giới giữa sự sống và cái chết, các vị tôn trưởng ra lệnh cho chúng tôi phải mời được cậu sang đó! Đừng nhiều lời nữa! Mau chóng đi cùng chúng tôi đi” Người đó nôn nóng nói, liền muốn kéo Lâm Dương đi.

Nhưng Lâm Dương đập tay của người đó ra.

“Lâm Dương, cậu làm gì vậy?” Người đó ngạc nhiên, trong mắt hiện lên sự tức giận.

“Sự sống chết của Thiên cung thì có liên quan gì đến tôi? Tôi là người sắp chết, đến cả mình còn không cứu được thì sao cứu được người khác? Mấy người tự mà nghĩ cách đi” Lâm Dương không chút thay đổi nói.

Người đó sững sờ một lúc rồi cũng hiểu ra, nghĩ ngợi trong chốc lát rồi khẽ nói: “Lâm Dương, tôi biết trong lòng cậu có rất nhiều oán hận. Thế này đi, các vị tôn trưởng đều đồng ý, chỉ cần lần này cậu chịu ra tay! Trường Sinh Thiên Cung sẽ loại bỏ độc trên người cậu bằng bất cứ giá nào!”

“Anh nghĩ tôi sẽ tiếp tục tin các người sao?

Đến cả Lạc Linh Huyết của tôi mà các người còn lấy thì sao †ôi có thể tin được?”

“Lâm Dương, cậu nói như vậy là không chịu hợp tác với chúng tôi sao?”

Ánh mắt của người đó lạnh lùng, có phần không kiên nhãn. Nhưng mà Lâm Dương lại không hề hoang mang, thản nhiên nói: “Tôi có thể tự mình loại bỏ được độc nhưng thứ tôi thiếu chính là dược liệu.

Thế này đi, bây giờ anh nói các vị tôn trưởng chuẩn bị cho tôi một ít thần dược và đem trả lại tôi mười giọt Linh Huyết! Thì tôi sẽ đồng ý ra tay giúp Thiên cung của các người, thấy thế nào?”

Việc này..” Người đó chân chừ.

“Anh có thể đi xin ý kiến của tôn trưởng Lâm Dương bình tĩnh nói: “Tôi sẽ đợi các người.” “Được!”

Đọc truyện chữ Full