Chương 3346
Bạch Hạo Tâm tr?”
“Bạch Hồ Bạch Hạo Tâm? Là Bạch Hổ, một trong bốn Thánh Anh của Tử Huyên Thiên đấy sao?”
“Sao anh ta lại đến đây?
“Nãấy giờ tôi có thấy anh ấy tới đâu!”
Câu hỏi vang lên không đứt. Không chỉ đệ tử Trường Sinh Thiên Cung mà ngay cả đệ tử Tử Huyền Thiên cũng không biết Bạch Hạo Tâm đã đến từ khi nào.
Vị khách không mời mà đến này làm tất cả mọi người đều sửng sốt, ngay cả các tôn trưởng cũng lộ vẻ kích động. “Sư. huynh Hạo Tâm? Anh…
Sao anh lại đi cùng với bọn em? Em nhớ anh đang đi làm nhiệm vụ mà, sao lại ở đây?”
Nữ đệ tử tròn mắt hỏi. “Anh đã hoàn thành nhiệm vụ rồi, chuẩn bị về tông môn giao nộp lên, nghe nói mấy đứa ở đây nên qua xem sao”
Bạch Hạo Tâm bình thản nói. “Qua xem sao? Vậy…
anh đến từ lúc nào?”
Bạch Hạo Tâm đáp: “Mới đây thôi, chắc là lúc Hoàng Công đấu với tên kia”
Ai nấy đều hãi hùng khiếp vía, đám tôn trưởng thì có sắc mặt cực kì khó coi, bởi vì rất nhiều người không phát hiện được anh ta đã vào đây từ khi nào, như vậy đã chứng minh được thực lực của Bạch Hạo Tâm đáng sợ cỡ nào. “Hôm nay tôi định không thi đấu, nhưng Hoàng Công thua cuộc thảm hại, đanh dự của Tử Huyền Thiên bị sỉ nhục, tôi không thể không đứng ra!”
Bạch Hạo Tâm lạnh nhạt nói rồi bước về phía trước.
Bầu không khí xôn xao náo nhiệt, người của Tử Huyền Thiên thì mừng đến phát điên, vô cùng kích động.
“Quá tốt rồi! Có sư huynh Hạo Tâm ở đây, tôi không sợ nữa!”
“Có sư huynh ở đây, chúng ta nhất định giành chiến thắng rồi!”
“Sư huynh Hạo Tâm cố lên!”
“Để bọn họ được biết sức mạnh chân chính của Tử Huyền Thiên chúng ta đi!”
Nhưng giữa lúc đó, người của Trường Sinh Thiên Cung lên tiếng: “Bạch Hạo Tâm? Như vậy sao được? Anh không có tư cách đấu võ với Lâm Dương!”
Bạch Hạo Tâm nhìn về phía người vừa lên tiếng: “Vì sao?” “Vì anh đến sau! Trận quyết đấu này là do Tử Huyền Thiên các người dựng nên, chỉ có những người vào đây ngay từ lúc bắt đầu mới có quyên tham dự và khiêu chiến! Anh vào sau thì sao mà tham gia được? Nếu được thì chẳng lẽ Tử Huyền Thiên các người muốn gọi ai vào thay thì gọi à, thế không phải Trường Sinh Thiên Cung chúng tôi phải đấu cho đến khi xong hết sao? Vậy thì thà hai phái đánh thật đổ máu thật với nhau luôn cho xong, còn bày trò đánh qua đánh lại làm gì?”
Người kia la lớn.
Lời này của anh ta được vô số người của Thiên Cung ủng hộ.
“Nói đúng lắm!”
“Bạch Hạo Tâm không có tư cách tham gia quyết đấu!” “Đến sau thì sao đấu được? Vậy không phải phá luật rồi à?” “Có phải nếu Bạch Hạo Tâm thua thì ba Thánh Anh còn lại của Tử Huyền Thiên mấy người sẽ chạy tới đánh lại không?” “Quá không công bằng!”