Chương 3383
Không! Đến bản thân cậu còn không tin điều đó nữa là! Cậu đã có tâm ma rồi, tu luyện sẽ chỉ càng khó khăn hơn thôi!
Huống gì cậu cũng biết thiên phú của mình không trội hơn người ta, cậu có thể cố gắng tu luyện để tăng thực lực nhưng chẳng lẽ đối phương lại dậm chân tại chỗ?
Như vậy nên cậu biết cả đời cậu cũng không thể chiến thắng đối phương, như vậy cậu mới có tâm ma, có đúng hay không!”
Chu Bích Như nói trúng tim đen Bạch Hạo Tâm, vạch trần suy nghĩ trong lòng anh ta một cách thẳng thừng.
Bạch Hạo Tâm ngẩng phảt đầu lên, nhìn Chu Bích Như với vẻ khó tin: “Sư tỷ, tôi…”
Chu Bích Như nghiêm túc hỏi: “Tôi hỏi cậu, cậu có muốn phá vỡ tâm ma không? Có muốn chấm dứt cái vòng luẩn quẩn này không?”
“Đương nhiên là tôi muốn!”
“Rất tốt! Tôi sẽ lợi dụng người này để kéo sư phụ cậu ta ra, hai người sẽ quyết đấu với nhau!
Lần này, tôi sẽ giúp cậu thẳng hắn!” Giọng Chu Bích Như trở nên nghiêm nghị.
“Thật sao?”
Bạch Hạo Tâm giật mình ngẩng đầu lên, đôi mắt phát ra ánh sáng:
“Nếu được sư tỷ giúp đỡ thì tôi không cần phải bận lòng vì anh ta nữa! Tôi sẽ thắng!”
“Yên tâm đi, Hạo Tâm, chúng ta đã làm sư tỷ sư đệ nhiều năm, sao tôi có thể trơ mắt nhìn cậu bị hủy hoại? Chỉ là lần này còn cần Vệ Hoàng Công phối hợp!”
Chu Bích Như nhìn về phía Vệ Hoàng Công, lạnh lùng nói: “Hoàng Công, cậu đừng có mà mù quáng mãi như vậy, nói hết tất cả những chuyện mà cậu biết và những nhược điểm của tên sư phụ kia đi, như vậy tôi sẽ tha cho cậu tội chết!
Nếu không, sợ là cậu còn phải tiếp tục chịu cực hình với cái thân tàn ma dại đó đấy”
Vệ Hoàng Công không lên tiếng. Anh ta biết răng, mình đã trở thành vật hy sinh rồi. Đối phương là Bạch Hổ Bạch Hạo Tâm, một trong bốn Thánh Anh của Tử Huyền Thiên. Bàn về thực lực và thiên phú, Bạch Hạo Tâm cao hơn anh ta rất nhiều. Chưa kể Chu Bích Như còn có quan hệ thân thiết với Bạch Hạo Tâm, còn anh ta thì chỉ là một đệ tử có thiên phú †àm tạm, lại có mối sỉ nhục là bái địch làm sư phụ, làm mất hết thể diện của toàn bộ tông môn, bị xem như vật hy sinh cũng là điều dễ hiểu.
“Không”
Vệ Hoàng Công nhằm mắt lại, như không nghe thấy những gì Chu Bích Như vừa nói.
“Hồ đồ ngu xuẩn!” Chu Bích Như lắc đầu: “Tiếp tục tra tấn!” “Vâng! Sư tỷ!” Đệ tử bên cạnh lập tức tiến lên.
“Bích Như à, dừng lại đi mà!” Ông Túy ở phía xa đau đớn gào lên, nhưng vẫn không có tác dụng.
Bạch Hạo Tâm suy sụp ngồi trên ghế nhìn đăm đăm vào Vệ Hoàng Công, trong đôi mắt thoáng qua một ánh sáng cháy bỏng.
Anh ta thấy tất cả hi vọng của mình đều đặt vào người này rồi, nếu cậu ta mà phối hợp giúp anh ta thì chắc chăn việc đánh bại Lâm Dương sẽ dễ như trở bàn tay!
“Nói đi! Nói đi chứ!”
“Nói hết tất cả những gì mày biết ra đi!”
Bạch Hạo Tâm lầm bầm, giống một tên điên.