Chương 3395
“Hắn ta tưởng mình là cái thá gì vậy?”
“Lát nữa cậu ta sẽ nằm liệt ra đất như một con chó chết thôi! Bây giò cứ để cậu ta được nói thỏa thích đủ Các đệ tử †ức giận mắng.
Chu Bích Như được đỡ dậy cũng nghiến răng nghiến lợi, trợn mắt nhìn Lâm Dương: “Cứ chờ đi!
Chó mái Lát nữa ông Hám Sơn đánh bại anh, tôi nhất định phải lột da rút gân anh!”
Tiếng chửi rủa vang lên hết lúc này đến lúc khác, nhưng Lâm Dương lại không để bụng.
Có điều, lúc này Chấn Hám Sơn cũng đang rất hừng hực ý chí chiến đấu! “Làm cậu có hứng thú chiến đấu? Thế nào, trong, mắt cậu tôi chỉ có như vậy thôi sao? Vậy được, tôi sẽ cho cậu xem một phần bản lĩnh của tôi!”
Ông ta gầm lên, đột nhiên sải bước lao về phía Lâm Dương. Tuy Chấn Hám Sơn chạy không nhanh nhưng lực lại rất lớn, toàn bộ mặt đất đều bị những bước chân của ông ta làm cho lay chuyển liên tục, hô Chu Tước thì nổi lên những cơn sóng mãnh liệt, khó mà bình tĩnh lại nổi…
Không thể không nói Chấn Hám Sơn chính là một người đặc biệt, ông ta vừa thúc giục khí công là bốn phía xưng quanh lập tức có cảm giác đè nén vô hình, khiến người ta khó thở.
Mà ngay lúc Chấn Hám Sơn hành động, Lâm Dương.
cũng có thể cảm nhận được mình đã bị phong tỏa một cách rất rõ ràng.
Cả không khí xung quanh đều đè ép vê phía Lâm Dương, làm anh khó mà nhúc nhích được.
Chấn Hám Sơn sừng sững như một ngọn núi lớn, đụng về phía bên này.
Ủy thế rào rạc, không thể đỡ nổi! “Phá Long Quyền!”
Chấn Hám Sơn thấp giọng gầm lên, nên một cú đấm.
tới, uy lực đáng sợ tới mức như muốn phá vỡ cả không gian, nhắm thẳng vào mặt của Lâm Dương!
Tất cả những người đang có mặt ở đây đều nín thở, chăm chú quan sát cú đấm kinh khủng này. Nếu đánh trúng thì liệu đầu của Lâm Dương có bể nát như dưa hấu luôn không?
Tuy nhiên, ngay thời điểm quả đấm đã đến gần, đột nhiên có một bàn tay đưa ngang tới, trực tiếp năm lấy nảm đấm kia. Đó là bàn tay của Lâm Dương!
“Bắt lấy luôn à?” Các chủ La giật mình.
Tổng chấp sự Thông hừ lạnh: “Không đơn giản thế đâu!” ‘Thấy Lâm Dương mặc dù đã nắm lấy quả đấm của mình được nhưng lại không thể ngăn trở hoàn toàn, Chấn Hám Sơn bèn tăng thêm lực, nắm đấm cứ thế ép bàn tay của Lâm Dương đi về phía trước.
“Soạt soạt soạt.. ”
Hai chân Lâm Dương cạy ra hai đường rãnh thật sâu trên đất, phải lùi hơn mười mét mới có thể dừng lại được.
“Cậu nhóc này, khá thú vị đấy! Tiếp theo hãy xem cái này đi, Bạo Vũ Cuồng Phong Quyền!”
Chấn Hám Sơn híp mắt cười, sau đó đột nhiên tung ra nắm đấm thứ hai, dùng cả hai bên mà điên cuồng nện cơn mưa đấm về phía Lâm Dương.
Cả ngàn cú đấm chỉ trong một cái chớp mắt, mỗi một cú đấm đều có sức mạnh kinh khủng đến mức như có thể làm nổ cả xe tăng!
Đòn tấn công đầy dữ dội và đột ngột ấy khiến tất cả mọi người đều hơi sững ra. Đến khi họ lấy lại tinh thần thì Lâm Dương đã bị vô số bóng quyền bao vây, tình hình vô cùng nguy hiểm!