Chương 3436
“Tôi không hề làm gì cả, chẳng qua là do lục phủ ngũ tạng của cô ta vỡ nát nên mới thế, không liên quan gì đến tôi hết” Lâm Dương bình tĩnh nói.
“Mày nói cái gì cơ?”
Tất cả mọi người đều khó mà tin nổi.
“Tôi đã nói rồi, cô ta không chịu được năng lực do hai viên Siêu Thể đan mang đến. Từ lúc cô ta dùng Siêu Thể đan đến bây giờ đúng ba mươi giây, mọi thứ diễn ra nhứ những gì tôi đã nói, nếu như các-người không tin tội thì có thể kiểm tra lục phủ ngũ tạng cô ta xeml”Lâm Dương nói.
Dù cho bọn họ không ai chấp nhận nổi lời này của anh, nhưng vẫn có đệ tử mang kim châm cứu tới kiểm tra cho Giang Mạn.
Một lát sau, sắc mặt đệ tử kia biến thành sợ hãi, nghẹn ngào nói: “Lục phủ ngũ tạng của sư tỷ xuất huyết rất nhiều, hình như thật sự vỡ nát hết rồi!”
“Làm sao có thể như thế được?”
Toàn bộ các đệ từ của Giang Hương Thư Các đều trợn to mắt lên vì kinh ngạc.
“Giảng sư, nếu như còn không nhanh chóng cứu chữa, con sợ rằng tính mạng của sư tỷ sẽ khó giữ!” Một đệ tử đột nhiên đứng dậy, gấp gáp nói với Giang Thục Hồng: Sắc mặt Giang Thục Hồng rất khó coi, bà ta nhìn chằm chằm vào Giang Mạn gần như đã hôn mê bất tỉnh;ăn răïg ñói:Khiệng xuống trước đi, cho Giang Mạn uống Bảo Mệnh đan trước. Chờ sau khi xử lý xong chuyện ở đây thì đưa về thư các trị liệu!”
“Vâng, giảng sư!”
Mọi người luống cuống tay chân nhanh chóng đưa Giang Mạn xuống.
Thấy cảnh này, các đệ tử của Thượng Thanh Cung đều cảm thấy rất ngạc nhiên.
“Trời ạ, thật không thể tin nổi! Mọi thứ lại bị Lâm Dương nói trúng rồi!”
“Cô gái kia thật sự không thể chịu nổi dược liệu của hai viên Siêu Thể đan kìal”
“Sao Lâm Dương biết nhỉ? Ngay cả Nhị Tôn Trưởng của chúng ta còn không nhìn ra được, thế mà anh ấy vừa nhìn đã có thể hiểu rõ đến nhường ấy, quá khó tin mài”
“Anh ấy đã làm thế não vậy?”
Các đệ tử kinh động như gặp người trời, ánh mắt nhìn Lâm Dương ngập tràn sự kính phục.
“Được rồi, còn ba trận nữa! Các bạn Giang Hương Thư Các, các bạn có thể cứ người lên được rồi” Lâm Dương từ tốn nói.
Lần này, đến phiên Giang Thục Hồng thấy khó khăn.
Có hai viên Siêu Thể đan hỗ trợ mà Giang Mạn còn không đối phó nổi cái người tên Lâm Dương này, bây giờ bà ta biết phải gọi ai lên mới có thể năm chắc phần thắng đây?
Bà ta nhìn các đệ tử của mình, cau mày.
“Có vẻ như giảng sứ The Hồng vẫn chưa biết chọn ai thì phải? Hay là tôi gợi ý cho bà nhé, nếu giảng sư Thục Hồng đã không biết nên phái ai lên sân tñìđứ để Eác đệ tử của bà cùng lên đi!
Tôi không hạn chế số lượng người bên bà lên sân đâu” Lâm Dương từ tốn nói.
“Cái gì?”
Các đệ tử Giang Hương Thư Các đều khiếp Sợ.
“Mày… Mày muốn nói là lấy mình mày đánh với toàn bộ bọn †ao sao?”
“Mày… ngạo mạn! Quá ngạo mạn! Quả thực là quá ngạo mạn rồi!”
“Mày cho rằng mày là cái thá gì chứ? Thật sự cho rằng bọn †ao không làm gì được mày đấy à?”