TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc
Quyển 5 - Chương 171: Nàng chính là mạng của ta

Edit: Trangtrang92

Beta: Tiểu Mộng

Bạch gia chủ đến chết cũng không nghĩ rằng thậm chí ngay cả một chiêu hắn cũng không thể chống cự và lại chết trong tay của Bắc Thần Mẫn Nhi.

Phải chết như vậy, đáng giá không?

Đáng giá!

Hắn là vì tiền đồ của Bạch gia mà chết, hắn chết có thể nhắm mắt!

Trên giường, Long Thiên Tuyệt ở trán toát ra đầy mồ hôi lạnh, trong tháp ngoài tháp các loại tình huống thay phiên xuất hiện, ngoài dự kiến của hắn quá nhiều.

Thiên Long cùng thần thú Kỳ Lân thủ thế chờ đợi, chuẩn bị bất kỳ lúc nào cũng tới diệt trừ Bạch Tuyết Mai, dám hại chủ nhân chúng nó, phải qua cửa của chúng nó!

Nhưng chủ nhân chậm chạp chưa ra lệnh, chúng nó không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Long Thiên Tuyệt chưa sử dụng đến thủ sủng là tự có suy tính riêng, hiện tại hắn đã ở huyền giai Huyền Hoàng tứ phẩm đỉnh, muốn đột phá lên Huyền Hoàng ngũ phẩm thật ra không khó, khó khăn chính là ở bước đột phá Huyền Hoàng ngũ phẩm sau đó, muốn lại tăng thêm một phẩm giai nữa thực sự khó khăn.

Căn cứ vào kinh nghiệm và tin tức hắn có được, Huyền Hoàng ngũ phẩm là một ranh giới trên con đường luyện võ của cao thủ Huyền Hoàng, hoặc là đột phá hoặc là dừng lại tại Huyền Hoàng ngũ phẩm, cho nên, việc có đột phá Huyền Hoàng ngũ phẩm hay không là một cửa ải lớn, thậm chí là cửa ải trọng yếu.

Hắn dừng không sử dụng ngoại lực, đơn thuần chỉ là dựa vào bản thân cùng thực lực chính mình, thứ nhất là vì hấp thu công lực của đối phương, thứ hai là muốn mượn ý niệm liều chết chống cự của y đưa bản thân vào chỗ nguy hiểm, xem mình có thể từ ranh giới sinh tử đi vào tử địa rồi hồi sinh hay không.

Một khi hắn vượt qua quá trình khó khăn này, hắn có thể trực tiếp thoát khỏi bức tường Huyền Hoàng ngũ phẩm, bước vào một cảnh giới hoàn toàn mới.

Đây chính là tính toán của Long Thiên Tuyệt.

Cung chủ nghĩ rằng hắn còn có lực lượng thần thú chống lưng cho nên y cũng giữ lại một phần lực lượng, nếu không chỉ bằng khả năng của Long Thiên Tuyệt thì cũng không có cách nào ngăn cản sự chống cự của cung chủ. Đây cũng là một điều quan trọng Long Thiên Tuyệt đã tính đến.

Bạch Tuyết Mai đến, nàng nhận thấy Long Thiên Tuyệt tĩnh tọa trên giường vẫn không nhúc nhích, tựa hồ như đang tiến vào trạng thái nhập định. Thấy vậy, lá gan nàng cũng trở nên lớn hơn, sống ở học viện Thiên Long nhiều năm như vậy, nàng đã không phải thiếu nữ đơn thuần, một số việc cũng biết nên thao tác thế nào. Nàng không cần hi sinh trinh tiết của mình vẫn có thể đạt được tới mục đích bản thân.

Bạch Tuyết Mai thân thể lõa lồ, vừa định tiếp cận Long Thiên Tuyệt, ai ngờ ngoài cửa vang lên tiếng gầm gừ, gạch ngói trên nóc nhà cũng rơi lả tả. Nàng vội vàng nhặt quần áo trên đất che trước ngực, bộ ngực thở phập phồng không ngừng.

“A…..aa….aaaa…”

Đó chính là thanh âm của gia gia

Bạch Tuyết Mai trong lòng căng thẳng, liều lĩnh chạy ra khỏi cửa phòng: “Gia gia, gia gia……..”

Nhìn thấy một màn trước mặt, mặt nàng trắng bệch, đầu một trận choáng váng cơ hồ sắp ngất đi.

Bắc Thần Mẫn Nhi lướt qua đầu vai Bạch Tuyết Mai, cửa phòng mở rộng thấy Long Thiên Tuyệt đang ngồi khoanh chân, nàng âm u tịch mịch đôi mắt đột nhiên sắc bén: “Long Thiên Tuyệt, cuối cùng bổn tọa cũng tìm được ngươi! Mau đem huynh trưởng bổn tọa ra đây, nếy không bổn tọa sẽ giết ngươi cùng lũ thuộc hạ của ngươi!”

Là muội muội?!

Cung chủ nghe thấy tiếng Bắc Thần Mẫn Nhi, không khỏi mừng rỡ, hắn cũng không có cố kị nữa, vận đủ huyền khí không giữ lại nữa.

“Muội muội, ta ở trong này! Chết tiệt, nhanh chóng thả ta ra!”

Đột nhiên một lực lượng đánh thẳng vào Long Thiên Tuyệt, Long Thiên Tuyệt khẽ quát một tiếng, Thiên Long cùng thần thú Kỳ Lân đột nhiên lao vào tháp cùng một phen ác chiến.

“Hôm nay chính là ngày chết của ngươi! Ngươi mơ tưởng từ trong tay ta đào thoát!” Sức lực tựa nhấc bổng cả núi, Long Thiên Tuyệt ngửa mặt lên trời điên cuồng gào thét, huyền khí hùng hậu như nước sông chảy vào biển, chảy ngược lại nhập vào cơ thể hắn, tóc vàng bay trong gió, hắn gầm thét liên tục.

Bất luận kẻ nào, bất cứ chuyện gì cũng không thay đổi được quyết tâm của hắn!

“Muội muội mau cứu ta!” Cung chủ thanh âm phá tan Tháp Kim Hòa truyền đến tai Bắc Thần Mẫn Nhi, Bắc Thần Mẫn Nhi phi thân chạy hướng vào trong phòng.

“Long Thiên Tuyệt ngươi dám động tới một cọng tóc gáy huynh trưởng ta thử xem?”

Thanh âm vừa vang lên, một thanh âm khác lập tức lấn át lại: “Ngươi dám động đến một cọng tóc gáy của hiền tế ta thử xem?”

Long Thiên Tuyệt trong lòng chấn động, hiền tế? Có thế xưng hô với hắn như vậy trên đời chỉ sợ cố duy nhất một người.

Kỳ quái, nhạc phụ đại nhân như thế nào lại đến đây?

Nghi hoặc nhưng là càng thêm vui mừng.

Có thể được nhạc phụ đại nhân tán thánh, hơn nữa trong lúc nguy cấp lại ra tay tương trợ, với hắn mà nói đó là vinh quang vô thượng.

Bắc Thần Mẫn Nhi chỉ cảm thấy trước mắt một trận gió thổi qua, hai mắt mơ hồ, đợi thị giác từ từ thấy rõ ràng, nàng thấy một nam tử trung niên xuất hiện trước mắt, bay trên trời lơ lửng, tư thế như trích tiên hạ trần.

Hơi thở cường đại, đem khí phách cùng sát khí quanh nàng đè nén xuống hết, đôt mắt nàng co rụt lại, vô cùng ngạc nhiên.

Người này đến tột cùng là người nào? Như thế nào nửa đường lại xuất hiện một Trình Giảo Kim*?

* Trình Giảo Kim: Thời Đường có nhiều tướng tài giỏi cũng như thời Tam Quốc vậy, một trong những tướng dũng mãnh nhất là Trình Giảo Kim. Thuở nhỏ người này hay phá phách làng xóm, lúc thanh niên làm thảo khấu, vô cùng hung hăng, ngang ngược. Sau này làm tướng thì chuyên dùng búa đánh toàn lực ra ba chưởng. Đánh xong mà địch không chết thì bỏ chạy, nghỉ ngời một chút rồi quay lại đánh tiếp ba búa. “Trình Giảo Kim” thường được dùng để chỉ những kẻ nửa đường nhảy ra phá bĩnh, quấy rối công việc của người khác.

“Ngươi là người nào? Vì sao phải chõ mõm vào chuyện của ta?”

“Rỗi việc đi?” Vân Mộ Phàm cười nhạt một tiếng, mang theo vài phần đùa cợt, câu môi nói: “Ngươi muốn giết hiền tế của ta, ta là nhạc phụ của hắn, nhạc phụ thay hiền tế ra mặt, này xem như là xen vào việc của người khác sao?”

“Ngươi thật sự là nhạc phụ của hắn?” Bắc Thần Mẫn Nhi kinh ngạc, chợt cười châm chọc: “Người có nhìn thấy nữ nhân kia sao? Nàng chính là vừa mới từ trong phòng con rể ngươi chạy ra, ngươi là người hiểu chuyện, nhìn thấy một màn này, không cần ta nói cũng đã biết xảy ra chuyện gì đi?”

Vân Mộ Phàm tầm mắt chếch đi, rơi xuống trên người Bạch Tuyết Mai, da thịt nàng trắng mịn lõa lồ trong không khí, chỉ dùng quần áo che lại vài bộ phận trên thân, bộ dạng kia quả thật làm người ta thấy thương tiếc, làm cho nhân thấy mơ màng.

Vân Mộ Phàm lúc này sắc mặt trầm xuống, hướng về phía cửa phòng quát khẽ: “Tiểu tử khoản sổ sách này ta tạm thời ghi nhớ, ngày sau sẽ tính toán với ngươi!”

Long Thiên Tuyệt nghe được hắn lời nói, khóc cười không được, trước mắt không có thể nào phân tâm, chỉ có thể đợi ngày sau giải thích.

“Ngươi không cần ở chỗ này khích bác ly gián! Cho dù hắn có đúng là là một kẻ lạm tình hay vô tình, vì nữ nhi của ta, hôm nay ta vẫn phải bảo hộ hắn!” Vân Mộ Phàm kiên quyết nói.

Long Thiên Tuyệt trong lồng ngực bỗng dưng dâng lên một luồng sóng, có nhạc phụ như thế, lòng hắn thấy an ủi.

Bắc Thần Mẫu Nhi sắc mặt lạnh lẽo, hừ giọng nói: “Đã như vậy, hôm nay ta đây đưa các ngươi đồng loạt về Tây Thiên!”

“Vậy thì phải xem ngươi có bản lĩnh này không!” Vân Mộ Phàm quanh thân tràn ngập một cỗ hàn khí, bảo kiếm trong tay run lên, Kiếm Linh phát ra tiếng kêu hưng phấn. Trên thân kiếm hoa văn điêu khắc, trong lúc vung kiếm lên sinh ra khí thế tựa ngàn dặm băng tuyết.

Rầm!

Kiếm khí như lốc xoáy nổ tung, lượn vòng gia tốc, xé rách không khí, đối với Bắc Thần Mẫn Nhi phách chém mà tiến tới.

Bắc Thần Mẫn Nhi ánh mắt co rụt lại, ám khí trong tay áo cư nhiên như mưa rơi ra ngoài, tả xung hữu đột.

Rắc rắc khách…

Chu vi xung quanh hiện ra nứt nẻ.

Đây là cao thủ trong cao thủ tỷ thí, cao thủ trong thành phủ chủ đều bị huyền khí của trận đấu chấn động tới, thắt lưng bị một điểm áp lực uốn cong, không có cách gì chịu được huyền khí mạnh mẽ đánh thẳng tới như thế.

Bạch Tuyết Mai ôm thi hài tổ phụ, không kịp né tránh, ngất tại chỗ.

Công kích củaBắc Thân Mẫn Nhị bị ngăn trở, cung chủ tức giận, huyền khí trên người đang hao hụt không ngừng: “Tức chết ta! Chẳng nhẽ ông trời thật muốn diệt ta? Ta không cam lòng a….”

Bên trong Tháp Kim Hòa, quần ma loạn vũ, khắp nơi đều là sát khí cùng oán giận của hắn thoát ra.

“Không sai! Tà bất thắng chính! Người thường ngày làm nhiều việc ác, không biết đã gây họa cho bao nhiêu tính mạng vô tội, hiện tại không phải ta thu phục ngươi, mà là ông trời muốn thu phục ngươi, ta chỉ là thay trời hành đạo thôi!” Thanh âm sục sôi đi lên, Long Thiên Tuyệt bay vọt lên trên không, hung hăng chụp một chưởng, lòng bàn tay đối diện ngọn tháp, thân hình xoay ngược.

Tốc độ hấp thu huyền khí nháy mắt nhanh hơn, gấp hai, gấp ba, gấp bốn lần….

“Ngươi nói bậy! Ngươi căn bản không đại biểu được thiên ý!” Cung chủ tiếng kêu thảm thiết chậm rãi yếu ớt, giống như huyền khí trong người hắn, một đi không trở lại nữa.

Bắc Thần Mẫn Nhi cảm ứng khí tức của huynh trưởng chậm rãi biến mất thì càng thêm nóng nảy, trong lúc thất thần liền bị một bàn tay đã bắt được yêu huyệt ở dưới xương sườn của nàng.

“Ca ca…..”

Ba ba ba ba!

Vân Mộ Phàm thừa thắng xông lên, liên tục đánh trung mấy chỗ đại huyệt trên thân nàng, phong kín huyệt vị của nàng lại, Bắc Thần Mẫn Nhi liên tục kêu lên thảm thiết, vẻ mặt bi phẫn.

Vân Mộ Phàm một cước đưa tay ra, đem Bắc Thần Mẫn Nhi đã bị hắn chế trụ lại, bắt bỏ vào pháp bảo trên người hắn, đem nàng hoàn toàn nhốt lại. (TM: oa bác Phàm nay siêu quá đi mất, vài chiêu đã đánh bại bà già lẳng lơ kia *mắt thành hình sao*)

Bắc Thần Mẫn Nhi tiếng kêu thảm thiết rốt cục biến mất, trong viện chỉ còn lại tiếng kêu rên của cung chủ từ trông tháp Kim Hòa tràn ra, như có như không.

Vân Mộ Phàm chăm chú nhìn hướng bên trong gian phòng, chỉ thấy Long Thiên Tuyệt đang đứng chổng ngược, trên mặt sắc hồng lóe lên, có huyền khí bay quấn quanh cơ thể hắn, đại lực lượng đang dao động mãnh liệt. Chỉ liếc mắt một cái, hắn liền hiểu rõ Long Thiên Tuyệt đang thi triển bí kỹ của Vân tôc – thuật Hấp thu!

Tiểu Khê Nhi cư nhiên chia sẽ nội dung Tàn Hoa bí lục cho hắn….Trong nội tâm có nho nhỏ ghen tuông lại một lần nữa khởi sinh.

Lúc này bên trong cơ thể Long Thiên Tuyệt bộc phát một cỗ cường đại hơi thở, khí tức một tầng một tầng đẩy ra, cùng với khí tức phía trước còn cố tia sáng thánh khiết, đây chính là dấu hiệu thăng chức!

Huyền Hoàng ngũ phẩm!

Hắn đột phá!

Vân Mộ Phàm mi tâm giãn ra, đôi mắt đi theo sáng ngời, tiểu tử này không đơn giản a, cư nhiên tiến nhập Huyền Hoàng ngũ phẩm.

Không đúng, không chỉ là Huyền Hoàng ngũ phẩm.

Bởi vì tầng tầng khí tức vẫn còn tràn đầy, không ngừng tăng lên, thánh quang càng ngày càng mạnh.

Huyền Hoàng ngũ phẩm trung cấp, Huyền Hoàng ngũ phẩm đỉnh….

Khách!

Huyền giai thăng chức đột nhiên im bặt không tiếp tục, dừng lại ở Huyền Hoàng ngủ phẩm đỉnh, chỉ thiếu môt chút nữa là phá Huyền Hoàng đỉnh bước vào Huyền Hoàng lục phẩm.

Long Thiên Tuyệt trên gương mặt anh tuấn lộ ra tiếc nuối, chỉ kém một chút xíu. Hắn đã hút khô tất cả huyền khí trên người cung chủ, ai ngờ vẫn không đủ để hắn xông phá cảnh giới Huyền Hoàng lục phẩm, thật sự là đáng tiếc, chỉ kém một chút, một chút như vậy thôi a.

Thở dài, lực đạo hắn đang muốn tan dần, từ trên giường nhảy xuống. Lúc này bỗng nhiên có một cổ lực đạo khác trùng trùng điệp điệp đánh vào lưng hắn, thánh quang quanh thân đang chậm rãi tiêu tan bỗng nhiên lại sáng lên, huyền khí hùng hầu từ lưng hắn mà tiến vào, bổ khuyết phần huyền khí thiếu cần thiết cho hắn thăng chức.

Long Thiên Tuyệt kinh hỉ, vội vàng chú ý tập trung lực, ngưng thần chuyên chú, xông phá cửa ải.

“Tiểu tử, hôm nay ta trợ giúp ngươi phá tan cửa ải, ngày sau nếu ngươi dám phụ nữ nhi của ta, ta sẽ mang cả gốc lẫn lãi hết thảy thu về!” Vân Mộ Phàm nửa nói nửa uy hiếp.

“Nhạc phụ đại nhân yên tâm, Khê Nhi chính là mạng của ta!” Long Thiên Tuyệt không nói nhiều, ngắn ngủi một câu, biểu đạt tiếng lòng của hắn.

Vân Mộ Phàm trong đầu bỗng dừng nhảy ra câu nói trước kia của nữ nhi: “Tính mạng của trượng phu ta quan trọng hơn tính mạng của ta.”

Lời nói hai người không có sai biệt.

Nội tâm hắn chấn động, có thể coi tính mạng của đối phương quan trọng hơn tính mạng của chính mình, liệu có ngoại lực nào có thể chia rẽ bọn họ chứ?

Đọc truyện chữ Full