TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc
Quyển 6 - Chương 21: Chân tình của lão gia tử

Edit: pthust

Beta: Tiểu Mộng

Cơ mặt của Vân Tam Gia co quắp lại dữ tợn, cũng bởi vì bị tức giận.

Hiên Viên Phách Thiên chết tiệt! Rút cục ngươi có tim không? Mời gia tộc Hiên Viên ngươi, đó là từ lễ phép khách khí, ngươi thì ngược lại, một chút cũng không khách khí, không ngờ nhanh chạy tới đây. Tới thì cũng đã tới rồi, lại còn đặc biệt sang đây nhìn ta mà chê cười, dụng tâm của ngươi thật sự là quá ác liệt rồi!

“Mặt của ngươi không có sao chứ? Tuổi còn trẻ, vậy mà bại liệt rồi. Hiên Viên lão gia tử ân cần hỏi han hắn.

Khóe miệng Vân Tam gia co giật, thật vất cả mới áp chế được cơn giận của mình, cười khan nói: “Đa tạ tiền bồi quan tâm, vãn bối rất ổn, rất ổn! “Không muốn lại tiếp tục cùng hắn nói chuyện vớ, hắn xoay người, nháy mắt ra hiệu cho người Vân gia mình cùng người Hoa gia, người hai nhà cùng hắn rời khỏi ghế ngồi.

Hiên Viên gia chủ chủ ánh mắt xoay chuyển, vuốt râu mép, cười đầy thâm ý.

“Hiên Viên tiền bối, ngài quá tuyệt! Vãn bối bội phục sát đất!”Bách Lí Thanh Hoa hướng Hiên Viên Phách Thiên làm động tác vái chào thật thấp, thật lòng bội phục công phu quấy rối của lão, thực ra thì mục đích đến đây của hắn đã rất rõ ràng, chính là tới quấy rối, muốn quấy phá lễ lên ngôi thành chủ này.

Đã từng cùng Vân Tam gia có khoảng thời gian qua lại ngắn ngủi nhưng huynh đệ Bách Lý gia bọn họ cũng không cao hứng chúc mừng Vân Tam gia, người âm độc như vậy một khi làm tới chức Vân Thành thành chủ, không biết đối với những gia tộc khác sẽ tạo thành những nguy hại như thế nào. Hơn nữa hắn còn cùng với yêu nữ Hoa Gia Hoa Oánh Oánh qua lại gần gũi như vậy, nếu hai người liên thủ, giang hồ nhất định không được an bình.

“Lão gia tử đây là thâm tàng bất lộ! Vừa rồi chỉ tùy tiện nói vài câu mà đã làm cho đối phương bại trận mà lui, nếu là thật sự động thủ cước, lão gia tử nhất định là uy phong tám phía, đánh cho Vân Tam gia và thủ hạ của hắn hoa rơi nước chảy!”Bách Lí nhị ca phụ họa nói.

Hiên Viên gia chủ cười ha ha, tâm tình thoải mái, bỗng nhiên hạ giọng nói:”Nhỏ giọng chút, nhỏ giọng chút! Chúng ta đều là khách nhân, giọng khách át giọng chủ sẽ không tốt. Hai vị tiểu thân gia, đi,theo lão gia tử đi uống rượu!”

Một tay ôm một tay kéo, Hiên Viên gia chủ dẫn Bách Lí Thanh Hoa cùng Bách Lí nhị ca quay lại ngồi vào bàn tiệc.

Cách đó không xa, Vân Tam gia gọi người hai nhà Vân Hoa tới,khiển trách một phen, hai nhà cuối cùng cũng tạm thời nén giận, quay trở lại chỗ ngồi.

Kèm theo từng tiếng chuông cổ, giờ lành đã tới, đang lúc mọi người nhìn chăm chú, Vân Tam gia đi lên ngồi trên ghế của thành chủ.

Hắn một thân trang phục lộng lẫy, tinh thần phấn chấn, hai tay áo dùng sức vung vẩy, hướng về phía mọi người ôm quyền ý bảo: “Hôm nay đa tạ chư vị quang lâm Vân Thành, tới tham dự buổi lễ đăng vị, tại hạ vô cùng vinh hạnh và cảm kích. Bắt đầu từ ngày hôm nay, tại hạ chính là thành chủ Vân Thành mới, hy vọng ngày sau có thể cùng chư vị gia tộc chân thành hợp tác, cùng nhau …”

Lời của hắn mới nói được có một nửa, đột nhiên có người cắt đứt, có một âm thanh từ nơi rất xa truyền tới, không thấy người, chỉ nghe thấy tiếng: “Vân Thành thành chủ? Ai phong? Không phải là tự bản thân mình phong đấy chứ? “

Đó là giọng nói của một cô gái, giọng nói trong trẻo dễ nghe, nhưng rõ ràng là mang theo sự chế nhạo.

Mọi người nhất tề quay đầu lại, nhìn về phía xa nơi thanh âm truyền đến, một hồi lâu cũng không thấy người xuất hiện.

Trong đám người, Hiên Viên gia chủ đột nhiên vỗ xống đùi, kích động đứng lên: “Ha ha, nguyên lai là nương tử xinh đẹp của ngoại tôn ( cháu ngoại) ta tới “

Đám người Chiến Thiên Dực, Long Hựu Đình vốn dĩ cũng cảm thấy thanh âm này quen thuộc, bây giờ nghe Hiên Viên gia chủ vừa nói như thế, thì càng thêm khẳng định, trên mặt mấy người đều lộ ra sắc mặt vui mừng.

Trái lại, Vân Tam gia cùng Hoa Oánh Oánh sắc mặt thoáng chốc đại biến, trở nên vô cùng khó coi.

Nương tử của ngoại tôn Hiên Viên gia chủ? Chẳng lẽ là kẻ mà bọn hắn đến chết vẫn đối đầu – Vân Khê?

Không sai! Trừ nàng, không ai có giọng nói làm người ta chán ghét như vây!

Hai người liếc mắt nhìn nhau, hai bên đều lộ ra cảnh giác, Vân Khê tới nhưng lại không có hạ nhân đến đây thông báo?

Nơi xa, Vân Khê nghe được tiếng nói của Hiên Viên gia chủ, cũng cao hứng cười lớn tiếng: “Ngoại công, lão nhân gia ngài sao cũng tới tham gia náo nhiệt? Sẽ không phải là nhớ chúng ta, đoán rằng chúng ta sẽ tới nên vội vàng chạy tới đây chứ?”

“Ha ha, không sai! chẳng lẽ còn không phải là lão phu nhớ các ngươi sao? Bằng không thì cái lễ đăng vị chó má này, lão phu mới không có hứng thú tới xem! Tiểu Mặc Mặc, Tiểu Nguyệt Nh, còn không mau tới đây với ngoại công? “Thanh âm của Hiên Viên gia chủ phát ra như tiếng chuông lớn, vang xa, vang vọng khắp không trung phủ thành chủ.

Cuối cùng, ở cửa đại sảnh, xuất hiện vài bóng người.

Đi trước là Vân Khê, trong tay ôm một nữ nhi, bên cạnh là trượng phu của nàng, phía sau chính là phụ thân cùng huynh trưởng, tiếp theo là Vân Mạch Thiên cùng Chi trưởng lão,, Lan trưởng lão là cao thủ Nội tồn Vân tộc, về phần nhóm ba người Tử Yêu thì đi ở đội ngũ cuối cùng.

Hiên Viên gia chủ thấy Vân Khê bế Tiểu Nguyệt Nha, nhất thời kích động, liền trực tiếp từ chỗ ngồi vọt ra, giang hai cánh tay vội vàng chạy về phía trước

Vân Khê không ngăn cản lão, lấy thái độ xem kịch vui mà quan sát thần sắc nữ nhi, giống như là một loại trò đùa dai, không biết Vân Huyên đối mặt với một lão nhân gia muốn ôm,đến tột cùng là có phản ứng gì.

Hiên Viên gia chủ nào có biết, ngoại tôn nữ bé nhỏ ngoan ngoãn của mình,hiện tại đã là một người khác, vui vẻ mà xông lên phía trước, muốn ôm nàng, trong lúc bất chợt, Tiểu Nguyệt Nha đưa ra hai ngón tay, nhẹ nhàng bắn ra, một ít luồng khí tấn công, bắn trúng huyệt đạo nào đó trên người Hiên Viên gia chủ khiến cho hắn lập tức đứng lại ở giữa đường.

Hiên Viên gia chủ mãnh liệt mở to mắt, khó có thể tin, ngoại tôn nữ nhỏ bé ngoan ngoãn của hắn lại vừa mới động thủ với hắn, hơn nữa vừa ra tay đã chế trụ được hắn, này này này … này thật sự là làm tổn thương thể diện của hắn rất nhiều mà.

Long Thiên Tuyệt phản ứng cực nhanh, tiến lên một bước, hai tay một trước một sau, một cái khoác lên đầu vai ngoại công, một cái xuyên qua eo ngoại công, giả vờ làm tư thế cùng hắn ôm nhau, kì thực là lén lút giải huyệt cho lão. Ôm lấy ngoại công,vỗ vỗ bờ vai lão, Long Thiên Tuyệt ghé vào lỗ tai hắn bí mật nói: “Nàng không phải là Tiểu Nguyệt Nha, là hồn phách Vân Huyên ở trên người Tiểu Nguyệt Nha.”“Cái gì?”Hiên Viên gia chủ cử động bình thường, lướt qua đầu vai Long Thiên Tuyệt, một lần nữa nhìn về phía Tiểu Nguyệt Nha, ánh mắt của lão càng lúc càng thâm trầm.

Tiểu Nguyệt Nha ngước mắt, cùng hắn dùng sức trừng mắt, song phương không ai nhường ai.

Một lúc lâu, Hiên Viên gia chủ đột nhiên đẩy Long Thiên Tuyệt ra, hướng về phía Tiểu Nguyệt Nha nghiến răng hô lớn: “Ngươi trả lại ngoại tôn nữ bé nhỏ ngoan ngoãn của ta! Ta không quan tâm ngươi rốt cục là ai, ta cũng chẳng bận tâm ngươi là người hay quỷ, ngươi trả lại Tiểu Nguyệt Nha khả ái cho ta!”

Long Thiên Tuyệt vững vàng kéo lại lão từ phía sau lưng, sợ lão sẽ làm ra chuyện gì,chọc tức Vân Huyên, đến lúc đó hoặc là ngoại công của mình bị thương, hoặc là con gái của mình bị thương, đều không khác nhau là mấy.

Vân Khê nhìn thấy một bộ mặt chân tình của Hiên Viên gia chủ, nội tâm cảm động, khi khác nếu là nghe thấy danh tiếng Vân Huyên, nhất định sẽ có điểm cố kỵ, mà lão bất chấp tất cả, bất mãn chính là bất mãn, không phục ngươi chính là không phục ngươi, cũng không ngụy trang! Nàng kính nể lão nhân gia thật lòng như vậy.

Vân Khê bình tĩnh nhìn Hiên Viên gia chủ, sâu kín nói: “Xin lỗi! Ta sẽ bồi thường tiểu ngoại tôn nữ của ngươi.”

“Bồi thường lại? Ngươi lấy cái gì mà bồi thường? Dùng cái rắm bồi thường sao? Hiên Viên gia chủ hoàn toàn không để ý người trước mắt là một đại nhân vật truyền kì từ vạn năm trước, lão chỉ nhận thức một sự thật, đó chính là có người chiếm lấy thân thể của ngoại tôn nữ bé nhỏ biết vâng lời của hắn, đối với một hài tử bé nhỏ như vậy mà xuống tay được, thật sự là không còn nhân tính quá mức rồi!

Vân Khê rũ mắt xuống, không biết nên trả lời như thế nào, trong lòng ít nhiều gì cũng có chút ngại ngùng.

“Được rồi, ngoại công, việc đã đến nước này, ngài có trách cứ nàng nữa cũng vô ích, Chờ sau khi chúng ta hảo hảo thương lượng một chút xem một chút có phương pháp giải quyết nào khác.”Long Thiên Tuyệt khuyên nhủ.

Hiên Viên gia chủ tức giận không tiêu, quay đầu lại trợn mắt nhìn Long Thiên Tuyệt, trách cứ: “Ngươi còn dám khuyên ta? Ngươi thân là phụ thân của Tiểu Nguyệt Nha, lại trơ mắt nhìn thân thể của nữ nhi bị chiếm mất, cũng không lên tiếng? Ngươi xứng đáng làm một phụ thân sao?”

Long Thiên Tuyệt than nhẹ một tiếng, xấu hổ mà cúi đầu, thật sự hắn không hề xứng đáng làm phụ thân, bởi vì ngay cả nữ nhi của mình hắn cũng không thể bảo vệ.

“Ngoại công, ngài đừng trách Thiên Tuyệt, thật ra thì hắn … “Vân Khê muốn vì Long Thiên Tuyệt mà giải thích, ai ngờ lại gây tai họa, ngay cả nàng cũng bị Hiên Viên gia chủ mắng: “Ngươi cũng không xứng đáng làm một mẫu thân! Hiện tại ta không mốn nói chuyện cùng với các ngươi! Tiểu Mặc đâu, Tiểu Mặc ở chỗ nào? Không phải các ngươi cũng đem Tiểu Mặc của ta làm cho biến mất đấy chứ?”Hiên Viên gia chủ nhìn vào phía trong đám người tìm kiếm mọi nơi, tràn đầy vẻ lo lắng.

“Ông ngoại, con ở chỗ này!”Tiểu Mặc chủ động chạy ra.

Hiên Viên gia chủ thấy Tiểu Mặc, sắc mặt lúc này mới khá hơn chút ít, ôm lấy ngoại tôn ngoan ngoãn của hắn, cũng không vẫy phu thê Vân Khê, một đường quay về thẳng chỗ ngồi của mình ở phía trên.

Vân Khê cùng Long Thiên Tuyệt liếc mắt nhìn nhau, cả hai đều có chút áy náy, cũng không phải bởi vì bị mắng mà không vui, ngược lại trong nội tâm,cảm giác áy náy giảm đi rất nhiều. Trên thực tế, chuyện như vậy phát sinh, so với phu thê bọn họ không có ai lo lắng hơn, bị đè nén, chẳng qua là lo lắng bị đè nén thì có ích lợi gì, nói cho rõ ràng hay là giải quyết vấn đề.

Vân Mộ Phàm thấy Hiên Viên gia chủ phản ứng kịch liệt như vậy,vui mừng đồng thời tự thấy bản thân không bằng …, xem ra nữ nhi đã tìm được gia đình thông gia tốt.

Đám người Chiến Thiên Dực, Long Hựu Đình kích động nhìn về phía phu thê Vân Khê, e ngại hoàn cảnh này nên cũng không có cách nào ôn chuyện vào lúc này, tạm thời ẩn nhẫn, âm thầm trao đổi ánh mắt cùng phu thê bọn họ.

Trò khôi hài này qua đi, cả buổi lễ đăng vị này coi như là bị bỏ lỡ.

Vẻ mặt Vân Tam gia đen lại như than, giận dữ nhìn Vân Khê, mở miệng nói:”Các ngươi nói chuyện đủ rồi đi? Nơi này không hoan nghênh các ngươi, xin rời đi! “

Vân Khê hoàn hồn, nhìn thẳng vào Vân Tam gia, cười lạnh nói: “Vân Tam gia, ngôi vị thành chủ này của ngươi, đến tột cùng là người phương nào sắc phong?”

Ánh mắt Vân Tam gia trầm xuống,nói: “Đương nhiên là cung chủ sắc phong!”

“Vậy là cung chủ ư? Vậy nàng đâu?”Vân Khê đề cao giọng nói, lướt qua một vòng, cười lạnh nói: “Cung chủ từ đầu sẽ luôn ở chỗ này, chỉ là ngươi không có căn cứ, tự phong mình làm thành chủ, cũng không tránh khỏi ngươi là người rất không biết xấu hổ đi!”

“Cung chủ ….cung chủ nàng có chút việc, chậm một chút lúc nữa tự nhiên sẽ tới đây …”Vân Tam gia cũng kinh ngạc, cung chủ rõ ràng đáp ứng, sẽ đến chủ trì cho lễ đăng vị, ai ngờ ngày lành, giờ lành đã tới, ngay cả nửa cái bóng của nàng cũng không thấy đâu, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn?

Đám người Vân Khê lại nhìn bằng ánh mắt chất vấn, thật giống như đã biết chút tin tức nào đó hắn không khỏi cảm thấy chột dạ ở nội tâm.

Hoa Oánh Oánh nhìn khí thế hắn từ từ đi xuống, cho nên đứng ra, cùng Vân Khê mặt đối mặt nói: “Vân Khê, ngươi đừng có mà ở chỗ này nói bậy bạ! Tam gia ngồi lên chức thành chủ, đó là hy vọng chung của mọi người, cung chủ nàng không có ở đây, thì có gì khác biệt?”

“Tất nhiên là có khác biệt! Ngươi không phải tộc nhân Vân Tộc chúng ta, đương nhiên không hiểu quy củ Vân tộc!”Vân Khê lạnh lùng cười bác bỏ, hướng về Chi trưởng lão ở phía sau sai khiến, nói: “Chi trưởng lão, ngài là cao thủ Nội tông Vân Tộc, ngài tới nói cái này cho ngoại nhân,Vân Tộc chúng ta rốt cục đề cử thành chủ như thế nào, hạng người nào mới có tư cách ngồi lên chức thành chủ? “

Nàng cố ý nhấn mạnh hai chữ “ngoại nhân”, chính là muốn nói cho mọi người, Hoa Oánh Oánh là người khác họ căn bản không có tư cách nói chuyện. ( gốc: căn bản không có nói chuyện dư âm)

Hoa Oánh Oánh tức giận trừng mắt hạnh, ả biết, chỉ cần Vân Khê xuất hiện, đúng là không có chuyện tốt! Nhưng nếu ả biết, cũng là Vân Khê xuất hiện, phá hư kế hoạch ám sát của ả, nhất định ả sẽ giận đến bất tỉnh đi.

Chi trưởng lão tiến lên một bước, hướng về phía mọi người cất giọng nói: “Vân Thành thành chủ, từ trước tới nay đều là do cung chủ cùng các Liên sứ ở Vân Huyễn điện cùng nhau đề cử, nhất định người được chọn phải phẩm đức vẹn toàn nhiều mặt, là người văn võ toàn tài. Sau khi được đề cử ra, còn cần phải được tông chủ đồng ý. Tông chủ nếu như đồng ý, sẽ phái ra mấy trưởng lão nội tông cao thủ tiến đến phía trước tham dự lễ, chứng kiến cả quá trình của lễ đăng vị.”

Lời của bà dừng lại, Vân Khê lập tức tiếp lời, nói: “Tất cả mọi người đều nghe rõ ràng, Vân Thành thành chủ cũng không phải là người nào cũng có thể tùy tùy tiện tiện mà làm. Phẩm đức gồm nhiều mặt, văn võ toàn tài, chỉ bằng vào tám chữ này, Vân Tam gia chưa đủ tiêu chuẩn!”

Lời của nàng vừa mới nói ra, lập tức đã gặp phải rất nhiều người phản bác.

“Sao Vân Tam lão gia lại không có phẩm đức, văn võ toàn tài chứ? Chưa vội bàn về phẩm đức như thế nào, ít nhất về phương diện văn võ, Tam gia tuyệt đối là cao hơn ngươi một bậc!”Trong đám thủ hạ của Vân Tam gia có người hô.

Vân Khê khẽ mỉm cười, nắm thóp trong lời nói của hắn: “Ngươi nói rất đúng! Đối với hai chữ ‘Phẩm đức’, trên người Vân Tam gia chỗ nào có hai chữ phẩm đức? Phương diện văn võ thì cũng có thể miễn cưỡng coi là có một chút.”

“Vân Khê, rốt cục ngươi có ý gì? Sao lão phu lại không có phẩm đức?”Vân Tam gia đột nhiên giận, biết rõ là nàng cố ý bới móc, hắn chính là không nuốt trôi khẩu khí này.

“Đây cũng là tự mình ngươi muốn ta nói! “Vân Khê cười mỉa mai nói: “Bàn về nhân phẩm, ngươi nham hiểm âm độc, vì đoạt được chức thành chủ, trù tính ám hại hai vị huynh trưởng của ngươi, đáng thương cho mọi người bị ngươi lừa gạt, còn tưởng ngươi là người nhân nghĩa đạo đức như thế nào, nguyện ý đi theo ngươi. Thử hỏi, nhân phẩm ngươi ở đâu? Luận đạo đức, ngươi đối với thê tử bất trung, đem chính thê của mình vứt đi không để ý tới, nhưng đem một nữ nhân mà tuổi của nàng có thể làm con gái của ngươi về sủng. Bởi vì sở tác sở vi (hành vi) của ngươi thiếu chút nữa làm hại phu nhân của ngươi bị ám sát ở bên đường, mà người giật dây hung thủ, chính là nữ nhân mà ngươi mang về! Thử hỏi, đạo đức của ngươi ở chỗ nào? Ngươi vừa không có đức, võ công văn chương lại bình thường, như thế nào lại có thể nhậm chức thành chủ? Ngươi không cảm thấy ngươi ngồi ở vị trí cao như vậy là rất mắc cỡ sao?”

Giọng nói ép hỏi thẳng thừng đánh vào chỗ hiểm của Vân Tam gia, sắc mặt Vân Tam gia lúc đen lúc trắng. Khi hắn nghe nói có người ở trên đường ám sát phu nhân của hắn, hắn sâu kín nhìn Hoa Oánh Oánh một cái, vì chột dạ, Hoa Oánh Oánh tránh khỏi tầm mắt hắn, hành vi của nàng đã biểu lộ hết thảy.

Vân Tam gia rất khiếp sợ, xảy ra chuyện lớn như vậy, vì sao phu nhân chưa từng nói với hắn, cũng không có hạ nhân hồi báo với hắn?

Nhớ tới phản ứng kỳ quái lúc trước của phu nhân, toàn thân hắn dựng tóc gáy, mơ hồ sinh ra dự cảm xấu.

Đọc truyện chữ Full