Tin tức Khổng gia của Tử Viêm thành bị diệt môn lan khắp quận Thanh Dương gần như chỉ trong một đêm.
Hàng chục nghìn người già trẻ gái trai của Khổng gia đều bị giết sạch, gia chủ tự sát tại chỗ.
Ở quận Thanh Dương, hầu như mỗi năm đều có thế lực gia tộc bị xoá sổ, nhưng thực sự bị xoá sổ thì rất ít.
Ngoại trừ Huyết Vân Môn, hầu hết các thế lực khác đều không tàn nhẫn như vậy.
Chắc chắn người diệt Khổng gia lần này lại là Huyết Vân Môn.
Tin tức ngày càng lan nhiều thì tên tuổi của một thiếu niên cũng lan rộng khắp quận Thanh Dương.
Lâm Nhất!
Ngày thứ hai sau khi Khổng gia bị tiêu diệt, Huyết Vân Môn phát ra huyết sắc truy sát lệnh, cứ ai có manh mối về Lâm Nhất thì sẽ được thưởng một nghìn viên Tiên Thiên đan, ai lấy được đầu Lâm Nhất sẽ nhận được năm nghìn viên.
Tiên Thiên đan là đan dược quan trọng nhất của cảnh giới Tiên Thiên, có sự trợ giúp của Tiên Thiên đan, tốc độ tu luyện có thể tăng nhanh gấp đôi.
Ở quận Thanh Dương này, chỉ tông môn ở cấp bậc Tam đại bá chủ mới có thể luyện ra, người ngoài có linh thạch cũng khó mà mua được.
Phần thưởng hậu hĩnh như vậy, hầu như ai cũng động lòng.
Phân đà của Huyết Vân Môn trải rộng khắp quận Thanh Dương cũng bắt đầu hành động, tìm kiếm trên diện rộng khắp quận Thanh Dương.
Bỏ ra cái giá đắt như vậy chỉ để đuổi giết một võ giả Tiên Thiên lưỡng khiếu, đây quả là chuyện hiếm thấy ở quận Thanh Dương.
Cái tên Lâm Nhất cũng khơi dậy sự tò mò của rất nhiều người.
Đã mấy năm rồi Huyết Vân Môn không hạ huyết sắc truy sát lệnh.
Nhưng Lâm Nhất lại không hề biết những điều này.
Cho dù biết thì cũng sẽ không có nhiều phản ứng.
Hắn biết rõ giết Diêm Thiên Thuỵ sẽ có hậu quả gì.
Nhưng nhân sinh tại thế, nếu lúc nào cũng nhân nhượng vì lợi ích toàn cục thì sống còn có ý nghĩa gì.
Chẳng lẽ để mặc cho đối phương bắt nạt, ngoan ngoãn dâng hộp đựng kiếm lên sao?
Không có chuyện đấy đâu!
Quận Thanh Dương vô cùng rộng lớn, diện tích gấp mấy lần nước Thiên Thuỷ, hắn không tin Huyết Vân Môn có thể lục tung cả quận Thanh Dương.
Sau khi giết Diêm Thiên Thuỵ, Lâm Nhất lập tức chạy tới dãy núi Thiên Trập.
Có rất nhiều yêu thú đáng sợ sống trong dãy núi Thiên Trập, nguy hiểm hơn dãy núi Hoàng Vân rất nhiều lần.
Ở đó thậm chí còn có cả yêu thú viễn cổ, trong dãy núi cũng có rất nhiều loại hoa cỏ và trái cây kỳ lạ.
Có thực lực là có thể tới đây mạo hiểm, có thể ngươi sẽ nhận được rất nhiều, cũng có thể ngươi sẽ phải chết ở đây.
Tuy nhiên Lâm Nhất tới đây không phải để săn yêu thú, cũng không phải để tìm hoa cỏ lạ hay bảo vật của đất trời.
Hắn tới đây vì dung nham chi tâm!
Trong dãy núi Thiên Trập, giữa những ngọn núi nhấp nhô trập trùng có một ngọn núi nguy nga khổng lồ, cao vút lên mây và có màu đỏ rực, tên là núi Thiên Hoả.
Đây là ngọn núi lửa sống nổi tiếng gần xa, linh khí thuộc tính lửa của nó cực kỳ mạnh mẽ.
Núi lửa hoạt động quanh năm, cứ một thời gian lại phun ra một lượng nham thạch nóng chảy lớn, hoả diệm dày đặc phun ra từ lòng đất thiêu cả bầu trời thành màu đỏ rực.
Nham thạch nóng rơi xuống, dù là võ giả Tiên Thiên cũng phải cẩn thận ứng phó.
Dung nham chi tâm ẩn trong bầu trời đầy nham thạch nóng chảy, nó cũng sẽ được phun ra cùng với nham thạch.
Dãy núi Thiên Trập cách Tử Viêm thành nửa tháng lộ trình.
Lâm Nhất ra roi thúc mạnh vào Huyết Long Mã để nó chạy thật nhanh.
Với tốc độ như vậy, sáu ngày hắn đã tới.
“Nơi đó chính là núi Thiên Hoả nhỉ!”
Đứng trên vách núi cao, Lâm Nhất nhìn những đỉnh núi trập trùng phía xa.
Trong số những đỉnh núi vô tận, có một ngọn núi cực kỳ đặc biệt, đỉnh núi mù mịt khói và có màu đỏ rực.
Cách xa trăm dặm, dường như hắn vẫn có thể cảm nhận được sức nóng trên đỉnh núi.
Ầm!
Hắn đang nhìn thì thấy có tiếng động lớn phát ra từ đỉnh núi Thiên Hoả, vách núi dưới chân khẽ rung lên.
Nham thạch đáng sợ như con rồng đỏ rực phá vỡ xiềng xích của lồ ng, lao vụt lên tận trời cao.
Bùm!
Tiếng động lớn vẫn tiếp tục vang lên, cảnh tượng như tới ngày tận thế xuất hiện ở cuối tầm mắt của Lâm Nhất.
Cách xa hàng trăm dặm mà vẫn khiến lòng người sợ hãi, cảnh tượng ấy vô cùng đáng kinh ngạc, nửa bầu trời đỏ rực sau đó hoá thành một trận mưa nham thạch nóng chảy.
Rào rào rào!
Nhất thời, nó giống như một trận mưa tầm tã tạo thành từ lửa, bao phủ toàn bộ núi Thiên Hoả.
Dường như loáng thoáng còn thấy có bóng người đang nhảy nhót trong cơn mưa nham thạch.
“Dung nham chi tâm đang ở trong cơn mưa hoả diệm sao?”
Lâm Nhất như có điều suy nghĩ, dị tượng thiên địa đáng sợ như vậy ít nhất phải thực lực Tiên Thiên tứ khiếu mới có thể tranh đoạt.
Hơn nữa còn phải tu luyện công pháp thuộc tính lửa, hoặc là công pháp thuộc tính băng, võ giả tu luyện một trong hai loại công pháp này phải có thực lực cao mới được.
“Khá phiền phức”.
Nhìn tình hình này, cuộc chiến giành lấy dung nham chi tâm vô cùng ác liệt, không cẩn thận là sẽ bị đánh thê thảm.
Cứ từ từ đã.
Sau khi gió thiên hoả phun trào một lần, lần phun trào tiếp theo ít nhất cũng phải bảy ngày sau.
Nếu xui thậm chí phải đợi hơn một tháng.
Không vội…
Trên đỉnh núi, Lâm Nhất ngồi xếp bằng, lấy từng thứ trong nhẫn trữ vật ra.
Vật này giống như nửa chiếc sừng, cực kỳ cứng, phần cuối lại vô cùng sắc nhọn.
Chính là linh nhũ Tiên Thiên đông đặc mà Lâm Nhất mạo hiểm để có được ở viêm mạch dưới đáy linh hồ bát phẩm.
Không giống với linh nhũ Tiên Thiên dạng lỏng, Lâm Nhất không có ý định bán linh nhũ Tiên Thiên đông đặc này.
Hắn gõ một chút vào ô nhịp, bằng khoảng kích thước của móng tay, sau đó búng ra.
Huyết Long Mã đang ngồi bên cạnh đột nhiên vùng lên, ngậm lấy.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Độc Tôn Truyền Kỳ
Chương 277
Chương 277