TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Chương 113: Lý Thuần Phong: uống rượu làm hỏng việc mà





Giọng nói của Bạch Miêu nghe rất hay, mang đến một cảm giác trong sáng, mềm mại, nữ tính pha chút trẻ con.

Cho tới nay, Tô Thương cũng không hề để ý đến giới tính của Bạch Miêu.

Dù sao, chỉ mấy ai rảnh rỗi không có gì để làm mới quan sát xem một con Teddy là đực hay là cái thôi.

Lúc này, Tô Thương nghe thấy giọng nói của Bạch Miêu thì mới phát hiện ra Bạch Miêu hóa ra là một 'cô gái'.

"Ừm."

Tô Thương gật đầu, nhìn Bạch Miêu nhất thời kinh ngạc nói: "Mày đột phá đến luyện khí tầng ba rồi hả?"

"Vâng thưa chủ nhân." Bạch Miêu một mực cung kính nói: "Công pháp mà chủ nhân truyền cho tôi thật sự rất là thích hợp với tôi, tôi mới tu luyện ba bốn tuần thôi thì đã có thể luyện hóa hết đám tinh huyết kia rồi, đến mức có thể liên tục đột phá luôn."

"Kì lạ."

"Cái này quá kì lạ rồi."

Tô Thương cẩn thận chăm chú nhìn Bạch Miêu, tấm tắc lấy làm kỳ lạ nói: "Thôn Thiên Linh Thú Quyết là công pháp của thần tiên, còn mày chỉ là một con vật bình thường ở trái đất, sao lại có thể nhanh chóng tu luyện thành công nhỉ?"

"Hơn nữa, cứ coi như luyện thành đi thì cũng không thể chỉ trong một khoảng thời gian ngắn thì đã có thể luyện hóa hết tinh huyết của ba cao thủ tông sư được."

Tô Thương có chút khó tin.

Cái này đặc biệt thật nha, quá đả kích người khác rồi, ngay cả bản thân mình luyện hóa sát khí, động một tý thôi cũng đã mất mấy ngày, muốn thăng cấp lên luyện khí tầng ba còn phải mất nhiều thời gian hơn nữa.

Kết quả chỉ một con chó đất thui vậy mà chỉ trong mấy phút đã có thể luyện khí đến tầng ba rồi, cái này không hợp lý chút nào.

Quan trọng là, cho dù là các linh thú bảo vệ núi của các môn phái lớn ở Tiên Vực cũng không thể chỉ trong mấy phút thì có thể luyện được Thôn Thiên Linh Thú Quyết.

Với sự nghi ngờ mạnh mẽ, Tô Thương bắt đầu quan sát Bạch Miêu, kết quả là chỉ phát hiện rằng thể chất của Bạch Miêu đã trải qua một sự thay đổi kỳ lạ, dựa vào nhãn lực của anh vậy mà cũng không nhìn ra được nguyên nhân.

Chẳng lẽ máu của thần thú đang chảy trong cơ thể của Bạch Miêu sao, sau khi tẩy rửa linh khí xong liền xuất hiện dấu hiệu trỗi dậy sao?

Tô Thương nghĩ mãi mà không ra, cho nên không thèm nghĩ nữa, dù sao Bạch Miêu thay đổi cũng tốt, sau này thành tựu không thể đếm được mà.

"Bạch Miêu, nghiêm túc tu luyện đi, củng cố cảnh giới, ngoài ra, cũng tự mình chú ý một chút, đừng nói tiếng người ở trước mặt người khác, cố gắng đừng để lộ ra thực lực của mình, tránh gây phiền phức."

"Bây giờ tao có chút việc phải đi ra ngoài, chúng ta đã ký khế ước chủ tớ với nhau, trong vòng một trăm mét, có thể dùng linh khí để nói chuyện với nhau, có chuyện gì thì cứ liên hệ với tao."

"Vâng, chủ nhân!"

Tô Thương sau khi dặn dò Bạch Miêu xong thì bước nhanh ra khỏi phòng khách lái chiếc Ferrari rời đi.

Anh đúng có chút ngạc nhiên đối với sự thay đổi của Bạch Miêu, nhưng anh cũng không ghen tỵ hay kiềng dè gì.

Bởi vì Bạch Miêu là linh thú của anh, khế ước linh hồn là một loại khống chế của thiên đạo, bất kể là người nào, đều cũng không có cách gì sửa đổi được.

Cho dù Bạch Miêu có bay lên trời trở thành Nữ đế thì vẫn phải nghe lời Tô Thương, không nảy nảy sinh ra bất kì sự phản nghịch nào.

Nếu không khế ước linh hồn sẽ cắn trả lại nó, đến lúc đó không chỉ thành quả tu luyện bị phế bỏ hết, mà ngay cả tính mạng cũng mất luôn.

Đơn giản mà nói Bạch Miêu trở nên mạnh hơn đối với Tô Thương mà nói chỉ có lợi chứ không có hại, sau này anh ở trái đất xem như có một trợ thủ rồi.

... ...

Khoảng hai mươi phút sau, Tô Thương đã lái chiếc Ferrari đến trang viên nhà họ Lý.

Lúc sáng Tô Thương có ghé qua rồi cho nên cũng khá là quen đường.

Anh đỗ xe ngay ngắn rồi đang chuẩn bị đi vào trang viên thì lúc này Lý Nguyệt bỗng nhiên lén lút chạy tới.

Lý Nguyệt lúc này đội mũ lưỡi trai cùng kính mát, che kín toàn thân.

"Vợ à, em làm gì vậy, sao lại lén lén lút lút vậy chứ." Tô Thương nhìn thấy như vậy thì không nhịn được cười nói.

"Không phải em đã nói với anh rồi sao, chuyện chúng ta đi gặp bạn thân của em không thể để cho người nhà của em biết được."

Lý Nguyệt vừa nói vừa kéo cửa xe sau ra, rồi chui vào trong ngồi, sau đó còn thúc giục nói: "Tô Thương, nhanh lái xe đi đi, bạn thân của em đợi sốt hết cả ruột rồi."

Không muốn cho người nhà biết?

Nhưng mà đã có người nhìn thấy rồi mà.

Thần thức của Tô Thương rất nhạy bén, ngay từ đầu anh đã phát hiện ra cha của Lý Nguyệt là Lý Khuê Võ đang ở trong một góc tối quan sát mình và Lý Nguyệt.

Chẳng qua là Lý Khuê Võ không ra mặt ngăn cản mà thôi, chỉ tiếp tục âm thầm quan sát trong bóng tối.

Tô Thương nhìn thấy như vậy thì cũng không nói cho Lý Nguyệt biết, khẽ mỉm cười rồi lái xe rời đi.

Sau khi Tô Thương rời đi, Lý Khuê Võ trở về căn phòng bí mật dưới lòng đất dùng để tu luyện ở trong trang viên kể hết những gì mình thấy cho Lý Thuần Phong nghe.

"Khuê Võ, con không nhìn lầm chứ? Người đón Lý Nguyệt chính là tên ăn chơi Tô Thương đó sao?" Lý Thuần Phong nhíu mày nói, rõ ràng ông ta đang không vui mà.

"Thưa cha, quả thực chính là Tô Thương!" Lý Khuê Võ nghiến răng, nghiến lợi nói: "Lý Nguyệt che chắn kín mít dường như là sợ chúng ta biết, cha, cha nghĩ tụi nó đi làm gì vậy cha?"

"Cái này còn phải đoán nữa sao, chắc chắn là đi thuê phòng rồi, đáng giận mà!"

Lý Thuần Phong tức đến run người, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói: "Lý Nguyệt à Lý Nguyệt, đứa cháu gái ngốc của ông, Tô Thương rốt cuộc có gì tốt chứ, mà làm cháu mê muội như vậy, ở nhà ngủ không đã sao, sao mà còn chạy tới ngủ cùng với Tô Thương chứ, cháu muốn ông nội tức chết mà!"

"Cha, tụi nó còn chưa đi xa, con đem người đuổi theo, chắc chắn có thể chặn tụi nó lại!" Lý Khuê Võ nghiến răng nói, cũng tức không kém gì ông nội.

"Haiz, lần này chặn lại thì có tác dụng gì chứ, lòng của Lý Nguyệt đã hoàn toàn hướng về Tô Thương rồi, nó muốn ngủ cùng với Tô Thương, con ngăn được lần này thì có thể ngăn được cả đời không?"

Lý Thuần Phong thở dài một hơi rồi nói: "Lại nói, Lý Nguyệt lớn rồi, cũng cần phải có nhu cầu này, lúc trước chúng ta quản nó quá nghiêm khắc rồi."

Lý Khuê Võ tức giận nói: "Cần thì cần nhưng cũng không thể dễ dàng cho cái thằng bỏ đi Tô Thương được!"

"Được rồi, ván đã đóng thuyền rồi, nói mấy cái này có tác dụng gì chứ."

Lý Thuần Phong cũng là nghĩ thông rồi, nên mới thản nhiên nói: "Nếu như Lý Nguyệt đã xác định với Tô Thương rồi, thậm chí nó còn đem thân thể của mình giao cho Tô Thương vậy thì chúng ta đừng ngăn cản nữa."

"Cha, Lý Nguyệt tài giỏi như vậy, con không hy vọng nó phải gả cho một thằng bỏ đi!"

"Cha cũng không muốn, nhưng chuyện này đã thành sự thật rồi, nếu như không muốn để cho con rể của nhà họ Lý là một thằng bỏ đi thì chi bằng chúng ta suy nghĩ tìm đường khác."

Nói đến đây, Lý Thuần Phong bèn dừng lại một lúc rồi nói tiếp: "Ví dụ như là làm cho Tô Thương không còn là một tên bỏ đi nữa."

Lý Khuê Võ nghi ngờ nói: "Cha, lời này của cha là có ý gì?"

"Sáng nay, Tô Thương làm cho cha nổi giận thế là cha liền đến nhà họ Tô tìm Tô Kiền Khôn để tính sổ, nhưng Tô Kiền Khôn lại đưa ra một đề nghị, ông ta kêu cha dạy võ cho Tô Thương, thậm chí còn muốn cha đem thông thần đan cho Tô Thương nữa." Lý Thuần Phong chậm rãi nói.

Lý Khuê Võ nghe đến lời này thì không khỏi bật cười, nói: "Ha ha, nhà họ Tô ngây thơ thật, vậy mà lại đưa ra cái yêu cầu vô lý như vậy, cha, nhất định là cha đã từ chối rồi nhỉ."

"Cha nhận lời rồi." Ai mà ngờ, Lý Thuần Phong lại nói như vậy.

"Cái gì!"

Lý Khuê Võ lập tức lo lắng nói: "Cha, Tô Thương chẳng qua chỉ là một tên bỏ đi, hai mươi tuổi đầu rồi mà cũng chưa luyện võ bao giờ, căn bản không có tư cách để cha dạy bảo, hơn nữa, thần thông đan của nhà chúng ta là vật báu gia truyền, lúc đầu tư chất của con bình thường cho nên cha mới không để con dùng, bây giờ sao lại có thể cho Tô Thương chứ, cha hồ đồ rồi!"

"Im miệng, con hiểu cái gì chứ, cha đây là suy nghĩ cho nửa đời sau của Lý Nguyệt đó."

Lý Thuần Phong nghiêm túc nói: "Lý Nguyệt là đứa cháu gái mà cha yêu thương nhất, chồng tương lai của nó tuyệt đối không thể là một tên bỏ đi được."

"Mặc dù Tô Thương bây giờ rất là rác rưởi, nhưng sau khi được ăn thông thần đan cộng thêm sự dạy bảo của cha, tương lai vẫn còn có cơ hội đạt đến cảnh giới tông sư."

"Nhà họ Lý chúng ta đến đời của con thì không có con trai, chỉ có hai đứa cháu gái, con rể cũng tính là một nửa con rồi, sau này Tô Thương chính là con trai của con, nhà họ Tô cũng cần nó chăm lo, để nó dùng thông thần đan chính là kết quả tốt nhất."

Lý Thuần Phong nghiêm mặt lại nói, nhưng trong lòng ông ta thì đang hối hận vô cùng, hận không thể tát cho mình mấy bạt tay.

Uống rượu làm hỏng việc mà!

Chương 114: Bạn thân



Nhớ lại buổi nhậu ngày hôm nay, Lý Thuần Phong vô cùng chán nản.

Ông ta đương nhiên không phải là ngốc, tỉnh rượu một cái liền kịp phản ứng lại ngay, chuyện này rõ ràng là đã được tính toán từ trước rồi.

Cha con Tô Thần Binh quá ghê tởm, vậy mà lại dùng rượu Quốc Diều làm mồi nhử, dẫn đến việc mình cũng bị mắc câu.

Sau đó, đương nhiên phản ứng đầu tiên của Lý Thuần Phong là chối bay chối biến, thể hiện bản thân mình không hề nói những lời kia, nhưng nhà họ Tô đã ghi âm những lời nói khi say của ông ta lại rồi, thật là hèn hạ mà.

Vốn dĩ, việc dạy Tô Thương học võ, tuy Lý Thuần Phong có chút không muốn, nhưng cũng không phải không thể chấp nhận được.

Nhưng thông thần đan là báu vật của nhà họ Lý, được lưu truyền hơn hai trăm năm rồi, chắc chắn Lý Thuần Phong sẽ không nỡ để tên phế vật Tô Thương này dùng.

Cho nên, ngay từ đầu ngoài mặt ông giả vờ đồng ý với cha con Tô Kiền Khôn, nhưng còn trong lòng ông ta đã sớm có ý định khác rồi.

Dù sao Tô Thương cũng không quen hàng, khi cho nó ăn thông thần đan, thì kêu nó tránh xa cha con nhà họ Tô ra, lúc đó chỉ cần tùy tiện cho Tô Thương ăn một viên socola gì đó, chắc chắn Tô Thương cũng sẽ không nhận ra được.

Sau đó lại nói, Tô Thương vốn là đồ rác rưởi, cho dù có là thông thần đan thì cũng không thể cứu vớt được, cho nên để bảo vệ thông thần đan, thì mình cũng không ngại mang cái danh nuốt lời.

Nhưng bây giờ, Lý Thuần Phong biết được cháu gái của mình đêm khuya lén lút hẹn hò với Tô Thương, liền thay đổi ý nghĩ, ông ta quyết định vẫn là cải tạo Tô Thương vậy.

Bởi vì, ông ta quá yêu thương Lý Nguyệt, nên ông ta hy vọng Lý Nguyệt có thể sống một cuộc sống tốt đẹp hơn.

“Cha, khi Lý Nguyệt ra đời, có một vị đạo sĩ đến nhà nói Lý Nguyệt nhà mình là hi vọng duy nhất để nhà họ Lý có thể bay lên trời cao, từ lúc đó, cha đã chăm sóc Lý Nguyệt một cách rất đặc biệt.”

Lúc này, Lý Khuê Võ không nhịn được bèn nói: “Nhưng đây chỉ là lời nói vô căn cứ thôi, cha, chẳng lẽ cha lại tin lời của tên đạo sĩ đó, cho nên mới quan tâm chăm sóc Lý Nguyệt như vậy, vì để Lý Nguyệt hạnh phúc, mà không tiếc lấy thông thần đan ra để thay đổi nửa kia của Lý Nguyệt sao.”

“Khuê Võ, nếu như con biết thân phận của vị đạo sĩ kia, thì sẽ không nói đó là những lời nói vô căn cứ đâu.”

Lý Thuần Phong nói tiếp: "Tóm lại, quyết định của cha, sẽ không thay đổi, thông thần đan, trừ Tô Thương ra thì không thể là của ai khác cả.”

“Nhưng cha, nếu cha cảm thấy Lý Nguyệt là nguồn hy vọng mãnh liệt của nhà họ Lý, tại sao không để Lý Nguyệt ăn thông thần đan ạ?” Lý Khuê Võ nghi ngờ nói: “Như vậy không phải là tốt hơn gấp trăm lần so với Tô Thương sao?”

“Nhiều năm trước, cha đã từng có ý nghĩ này, muốn dùng thông thần đan, giúp Lý Nguyệt đặt chân vào giới võ thuật.”

Lý Thuần Phong lắc đầu, cười khổ nói: “Nhưng thông thần đan có dược tính rất mạnh, cơ thể Lý Nguyệt lại yếu, nếu như dùng nó, thì chỉ có mà thập tử nhất sinh mà thôi.”

“Cha, càng nghĩ con càng thấy vị đạo sĩ kia không đáng tin, Lý Nguyệt chỉ là một người bình thường, sao có thể giúp nhà họ Lý phất lên được?” Lý Khuê Võ buồn bực nói.

“Thế thì con không hiểu rồi, con từng nghe nói một người đắc đạo thì gà chó cũng thăng thiên chưa, có thể Lý Nguyệt sẽ gả cho một người vô cùng mạnh, như thế, không phải là nhà họ Lý chúng ta đã trèo cao được rồi sao?”

Lý Thuần Phong nghiêm túc nói: “Nói không chừng, Tô Thương chính là cái tên vô cùng mạnh kia, nhưng bây giờ nó vẫn chưa được khai thông, còn thông đan dược, chính là chìa khóa mở ra con đường vô địch cho cậu ta.”

“Cái này...”

Lý Khuê Võ không nói gì nữa, nhưng trong lòng ông ta, vẫn rất xem thường Tô Thương như lúc trước, nhưng quyết định của cha, ông ta chỉ có thể chấp nhận mà thôi.

Thật ra.

Không chỉ có ông ta cấp nhận số phần, mà Lý Thuần Phong cũng chấp nhận số phận rồi.

Lý Thuần Phong đợi hai mươi năm, nhưng từ đầu đến cuối vẫn không có cách nào để cháu gái của ông ta đặt chân vào giới võ thuật, đã thế còn chưa gặp được quý nhân, nên ông ta đã rất tuyệt vọng.

Dù sao bản thân ông ta cũng không có cháu trai, cũng không có cách nào nối dõi tông đường cho nhà họ Lý nữa, thông thần đan đã không còn có người thừa kế lại nữa rồi, đây là lúc nên lấy nó ra dùng rồi.

Nhắc tới cháu trai nối dõi, trong đầu Lý Thuần Phong trong đầu bỗng lóe ra một tia sáng, sau đó đứng bật dậy.

“Không được, thông thần đan không thể cho không Tô Thương được, ông đây sẽ đến nhà họ Tô tìm Tô Kiền Khôn bàn bạc, đợi sau khi Tô Thương và Lý Nguyệt sinh em bé rồi, thì bắt buộc phải mang họ Lý!”

“Đúng, cứ làm như vậy đi, nếu như thế thì cha sẽ có chắt trai rồi, ha ha ha!”

Lý Thuần Phong vô cùng phấn khích, vui mừng nói: “Sau này Tô Kiền Khôn đến thăm chắt trai, bắt buộc phải mang rượu Quốc Diều đến nhà họ Lý, nếu không thì đừng mơ mà gặp được chắt trai của cha!”

“Nhắc đến rượu Quốc Diều, loại rượu này đúng là thơm ngon thật, nhưng dư âm về sau cũng nặng ghê”

“Cha đường đường là một tông sư võ đạo, bình thường uống nhiều rượu, rất nhanh có thể tỉnh rượu rồi, nhưng hai lần này, lại thấy khó chịu một thời gian rất lâu, buổi sáng uống rượu, đến bây giờ vẫn khiến cha đau đầu chóng mặt.”

Tuy khó chịu, nhưng Lý Thuần Phong vẫn không nhịn được mà vẫn muốn uống, ngay lập tức mang lên mấy món mồi nhắm, đi tìm Tô Kiền Khôn.

Đến nhà lần này, là ông ta đến tìm Tô Kiền Khôn bàn điều kiện, dù sao thì chuyện con cháu nối dõi là chuyện lớn, tất nhiên Tô Kiền Khôn sẽ rất không đồng ý, nên Lý Thuần Phong đã chuẩn bị xong những lời hay ho để thuyết phục rồi.

Tóm lại bất kể như thế nào, Tô Thương sẽ sinh con với Lý Nguyệt, đứa bé đó nhất định phải mang họ Lý mới được.

Nếu để cho Tô Thương biết, chắc chắn sẽ rất ngạc nhiên đấy.

M* ki*p, tôi đây còn chưa từng ngủ với Lý Nguyệt, thì các ông đã suy nghĩ đến vấn đề con cái mang họ của ai rồi?

...

Yến Tây Hồ.

Đây là một trong những nhà hàng nổi tiếng nhất Giang Bắc, nằm ở bên cạnh hồ nước có phong cảnh rất đẹp, từ khâu tuyển chọn đến trang trí, lại đến sắp xếp khung cảnh bên ngoài, đều là hạng nhất đó, không khí cảnh vật xung quanh vô cùng đẹp.

Lúc này.

Tô Thương và Lý Nguyệt, đã tới bên ngoài nhà hàng Yến Tây Hồ, vừa đỗ xe xong.

“Vợ à, bạn thân của em muốn bàn bạc với em chuyện gì vậy, có tiện tiết lộ một chút không?” Tô Thương tò mò hỏi.

“Là như vậy này.”

Lý Nguyệt không hề giấu diếm, mà nói ra luôn: “Ông nội của bạn thân em, có một món đồ này, vô cùng quý báu, ông nội cậu ấy coi nó như mạng sống của mình vậy, bình thường cũng không cho bạn em xem.”

“Bây giờ, bạn thân em có thích một chàng trai, chàng tai này rất muốn món đồ quý báu đó của ông nội cậu ấy, hôm nay anh ta muốn bảo bạn thân em, lấy trộm món đồ quý báu của ông nội cậu ấy cho anh ta.”

Lý Nguyệt nói tiếp: “ Nhưng bạn em biết, nếu như bảo bối này không còn nữa, chắc chắn ông nội sẽ rất đau lòng.”

“Một bên là ông nội, một bên là chàng trai mình thích, bạn thân em không biết nên lựa chọn ra sao, nên mới gọi điện thoại đến tìm em, muốn bàn bạc với em một lát.”

Nói xong, Lý Nguyệt quấn quấn lấy sợi tóc trên trán, nhìn về phía Tô Thương, cười một tiếng: “Tô Thương, anh cảm thấy bạn thân em có nên lấy trộm món đồ của ông nội thay cho chàng trai kia không?”

“Cái này còn phải hỏi sao, chắc chắn là không nên rồi!”

“Em cũng cảm thấy như vậy.”

Lý Nguyệt gật đầu đồng ý, sau đó nói: “Nhưng, Tô Thương, bây giờ bạn thân em và chàng trai kia đang ở cùng nhau, chút nữa anh đừng có nói lung tung, để đỡ xấu hổ nha.”

“Ừ, anh biết rồi.” Tô Thương mỉm cười đồng ý.

Chuyện này Tô Thương rất tò mò, Lý Nguyệt không phải chỉ có Giang Tuyết Nhi là bạn thân sao, còn được mình cho... khụ khụ.

Nhưng Giang Tuyết Nhi đã rời khỏi Giang Bắc từ lâu rồi mà, Lý Nguyệt cũng không thể đưa mình đến gặp Giang Tuyết Nhi.

Nói như vậy, vợ đã quen bạn thân mới sao?

Tô Thương rất tò mò, các tiểu thư nhà giàu ở Giang Bắc này, rốt cuộc là ai lại ngốc như thế chứ, đối mặt với vấn đề trên, thế mà lại còn do dự nữa chứ.

Nhưng, sau khi đến phòng riêng, Tô Thương sững người lại, sau đó miệng nhếch lên một nụ cười giễu cợt.

Cô bạn thân này, rất quen nha....

Đọc truyện chữ Full