Chương 443 Nửa tháng sau, Dương Thành, thủ phủ của thành phố Đà Nẵng.
Sân bay Dương Thành ngày này đông nghịt người, đa số là các đại gia đình, doanh nghiệp lớn cử người quan trọng đến nơi này.
Ngoài ra còn có một số chiến sĩ đặc chủng đi tuần tra ở một số chốt quan trọng của địa bàn, ngăn mọi chuyện phát sinh có thể xảy ra.
Bởi vì nửa tháng gần đây có tin đồn rằng một nhân vật có tiếng từng trị vì Dương Thành ba năm trước đã quay trở lại! Giới thượng lưu của Dương Thành đã sớm biết chuyện này, giờ phút này, không biết có bao nhiêu người đang chờ ở đây, muốn nhìn thấy bộ mặt thật của nhân vật khét tiếng kia.
Nhiều hành khách vừa xuống máy bay đã rất tò mò khi nhìn thấy cảnh tượng này, sau khi dò hỏi mới biết hôm nay sẽ có một ông lớn xuất hiện.
Nhân vật to lớn huyền thoại này nghe nói là đã làm mưa làm gió ở Dương Thành cách đây 3 năm, tuy nhiên không biết sau đó đã xảy ra chuyện gì, anh ta đang ở cái thời huy hoàng nhất thì lại đột ngột biến mất.
Có tin đồn rằng anh ta đã chết, cũng có tin đồn rằng đã bị chính gia đình của mình âm mưu giết hại, và có tin đồn rằng anh ta đã đắc tội một nhân vật lớn Yến Kinh và phải sống ở ẩn, tu lại cách đối nhân xử thế. Tóm lại, có nhiều phiên bản và truyền thuyết khác nhau.
Ngoài ra, vị đại gia này hồi đó rất kiệm lời và hiểm khi lộ diện, nên ngay cả trong giới thượng lưu của Dương Thành cũng chỉ có vài người mới được nhìn ra bộ mặt thật của anh ta.
Nhưng có rất nhiều truyền thuyết rất bí ẩn về anh Cái gì mà haibanh tay trắng làm nên sự nghiệp.
Một người đã gây dựng nên tập đoàn kinh doanh nghìn tỷ. Chỉ cần dậm chân một cái lên tài chính của Dương Thành, thì đảm bảo rằng toàn bộ sẽ phải đóng cửa…
Và rất nhiều cô gái xinh đẹp nhà giàu chưa chồng đều mong chờ anh ta, đây chính là chồng quốc dân trong tâm trí của họ, không biết chính mình có cơ hội lấy người đàn ông như vậy không.
Lúc này, trong lối đi VIP của sân bay, đại nhà họ Trịnh xách túi lớn nhỏ đi ra. Ngay cả khi đã quen với cuộc sống của một bậc thầy ở thành phố Hải Dương, thế nhưng khi ông cụ Trịnh dẫn đầu bước ra, vẻ mặt của ông ta vẫn mang một sắc thái biểu cảm.
Dương Thành! Thành phố Đà Nẵng không biết bao nhiêu gia đình và bao nhiêu công ty muốn đặt chân đến đây. Chỉ khi đứng vững ở một nơi tại đây, vậy mới có thể nói rằng mình chính là một người bề trên.
Không biết có bao nhiêu dòng họ, vất vả mấy đời cũng không cách nào bước nửa bước vào Dương Thành. Tuy nhiên, với tư cách của một dòng họ đứng thứ hai ở thành phố Hải Dương thì nhà họ Trịnh đã có thể đặt chân thành công đến Dương Thành, đó chính là một kỳ tích. ta. Nhin vào đàm đồng xung quanh lúc này, vấn cÓ rất nhiều người rõ ràng là những nhân vật to lớn đang chờ đợi với vẻ mặt lo lắng.
Ông cụ trịnh dẫn đầu không nhịn được trong tiềm thức nói: “Những người này đều tới đón chúng ta, đúng không?”
Trịnh Chí Dụng nhìn xung quanh, vừa phấn khích vừa mơ tưởng, nói: “Những người này vừa nhìn đã biết là nhà quê. Xem ra nghe nói nhà họ Trịnh chúng ta đến đây, liền tới đây nịnh bợ rồi tầng bốc chúng ta hả…
” “Câm miệng! Đừng nói bậy! Đây là Dương Thành, không phải thành phố Hải Dương. Nó lung tung ở nơi này cũng có thể gặp rắc rối bất cứ lúc nào!”
“Mày muốn tự tìm cái chết thì cũng tao mặc kệ, nhưng mày đừng có làm hại cả tao!”
Trước khi đến Hải Dương, Trịnh Tuấn không hề có cảm giác sự hiện diện ở đây, khi tới Dương Thành thì khí thế không giống như trước.
Dù sao ông ta đã sống ở Dương Thành hơn mười năm, đối với Dương Thành rất quen thuộc, lúc này ông ta khẽ mắng với Trịnh Chí Dụng, vẻ mặt Trịnh Chí Dụng vốn vẫn luôn kiêu ngạo cũng biến thành mặt đen: “Chú ba sao vậy? Cháu chỉ đùa vài câu thôi, sao lại làm ra vẻ nghiêm trọng như vậy?”
Trịnh Chí Dụng cười chế nhạo, gia đình nào cũng giống nhau, từ bố vợ đến con rể, cả ngày chả làm được gì, lại còn làm bộ làm tịch.
Trịnh Tuấn cười lạnh, nói: “Nói đùa? Tao hiểu được mày thiếu hiểu biết, cho nên ta sẽ giải thích cho ngươi. Mày nhìn cho kỹ!”
“Đó là nhà họ Nạp, đó là nhà họ Vân, đó là nhà họ Trương…
” “Có thể nói, ngoài nhà họ Bùi, hơn một phần ba doanh nghiệp dòng họ hạng nhất và hạng hai ở Dương Thành đều xuất hiện ở đây.”
“Mày cho rằng nhà họ Trịnh tư cách gì đùa giỡn trong trường hợp này?”
“Mau tới bên cạnh đi, e rằng tình thế này sẽ có nhân vật tiếng tăm tới đây! Chúng ta không thể cản đường!”
Trịnh Quân trông có vẻ lo lắng. Ở Dương Thành có quá nhiều người có tiếng, theo truyền thuyết, một viên gạch trên đường phố có thể giết chết một triệu phú, ở nơi này, không có gì sai nếu thấp kém và thận trọng.
“Một người có tiếng có thể để cho nhiều dòng họ cùng nhau đến chào hỏi?”
Ông cụ Trịnh ánh mắt nóng rực: “Không biết Nhà họ Trịnh chúng ta có cơ hội gặp mặt anh ta không.