TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên Minh
Chương 474

Chương 474

Gương mặt của Trịnh Tuấn trông thật rối rắm. Bùi Nguyên Minh trong lòng thở dài, cha vợ của anh đúng là không lường trước được đại sự mà.

Nghĩ đến đây anh ấy liền nhìn về phía của Trịnh Tuyết Dương nói: “Tuyết Dương à, em hãy tin lời anh mà lập tức đứng lên đi, đây chắc chắn là chuyện tốt”  Trịnh Tuyết Dương do dự một lúc liền đứng lên. Lúc này ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn sang.

Ánh mắt của Hạ Vân nhìn vào Trịnh Tuyết Dương lộ ra vẻ kinh ngạc: “Hóa ra là cô Tuyết Dương”  “Cách đây không lâu giám đốc vẫn còn thở dài vì khi rời khỏi thành phố Hải Dương, sợ sau này không có cơ hội hợp tác với cô Tuyết Dương nữa vậy mà không ngờ hôm nay lại có thể gặp lại ở đây  “Chẳng trách mà giám đốc vẫn luôn chú ý đến cô, giám đốc rất coi trọng cô, tôi nhất định sẽ trở về báo cáo lại đúng sự thật!”

Cảnh tượng khiến những người xung quanh vô cùng kinh ngạc. Trước đây họ không biết gia đình Trịnh Tuyết  Dương đã tham gia vào đây như thế nào. Bây giờ thi họ hiểu rồi, hóa ra gia đình này có quan hệ hợp tác với Thế Tử Minh.

Xem ra cơ hội đang đến rất gần với gia đình này rồi, nói không chừng lại là chuyện tốt ấy chứ?  “Cô Trịnh, lúc tập đoàn chúng tôi khai trương xin mời gia đình cô đến tham dự, tôi nghĩ giám đốc cũng sẽ nhất định hoan nghênh cô đến.” Hạ Vân cười nói.

Với những lời này nhiều kẻ đa mưu túc trí đã thay đổi tầm nhìn, kể cả những dòng họ hạng nhất đó.

Họ chú ý đến cách nói dành cho khách quý của Hạ Vân: “Tham dự!”

Thế Tử Minh là ai cơ chứ?  Ha Vân là ai cơ chú?  Để Hạ Vân có thể nói ra hai chữ “tham dự đã nói rõ ràng được nhiều vấn đề,  Trước sự ngac nhiên và ngưỡng mộ của mọi người trong hội trường, gia đình Trịnh Tuyết Dương không biết mình nên có biểu cảm gì.

Họ năm mơ cũng không bao giờ nghĩ rằng một điều tốt đẹp như vậy sẽ rơi vào chính mình,  Đặc biệt là Tổng giám đốc Nguyên Minh mà trước đây vẫn luôn coi trọng Trịnh Tuyết Dương lại là Thế Tử Minh, chuyện này khiến người ta cứ ngỡ như là một giấc mơ.

Cho đến lúc bữa tiệc kết thúc mà gia đình Trinh Tuyết Dương vẫn như đang ở trong giấc mơ.

“Thật không thể ngờ rằng gia đình chúng ta lại có cơ hội tốt như vậy, đúng là vận mệnh mà.”  Tay Trịnh Tuấn run rẩy cầm danh thiếp của một số lãnh đạo doanh nghiệp của Dương Thành.

Những thứ này ông ấy không bao giờ có thể nhìn thấy trong quá khứ!  Ông ấy biết từng người trong số này nhưng trước đây ông ấy còn không đủ tư cách để nâng giày cho ho  Nhưng vừa rồi không ít người đã bày tỏ thân thiện đối với ông ấy.

“Tuyết Dương, số con thật may!”

Thanh Linh tròng rất phấn khích, bà ta không thể nghĩ con gái mình lại may mắn như vậy. Lúc này bà ta có chút mong chờ.

Nói không chừng Thế Tử Minh thực sự đã nhìn trúng con gái của chính mình?  Nếu như con gái của chính mình trở thành người phụ nữ của Thế Tử Minh thi nhà họ Bối phải làm sao? Sau này Trịnh Thu Hằng còn có tư cách gì để mà khoe khoang trước mặt họ nữa,  Nhưng kết quả đã có mà không đợi Thanh Linh tướng tượng sóng.

Trịnh Tuyết Dương đột nhiên nói: “Mẹ, không phải chúng ta may mắn mà lần này là nhờ công lao của Bùi Nguyên Minh.”  “Nếu vừa rồi anh ấy không động viên con đứng lên thì làm sao thư ký Vân có thể nhìn thấy chúng ta?”

“Đừng nói nhảm, đây vốn dĩ là may mắn của con, cho dù không có Bùi Nguyên Minh thì con vẫn có thể làm những chuyện này, Thế Tử Minh đã nhìn trúng gương mặt của con.” Vẻ mặt của Thanh Linh đầy chán ghét.

Trịnh Tuấn đồng tình với Thanh Linh nói: “Đúng vậy, tối nay con rể căn bản là không có làm gì cả, cho dù cậu ấy không tới thì con vẫn có thể đến tham gia bữa tiệc này và vẫn được Thế Tử Minh coi trọng  “Tuyết Dương, rốt cuộc con và Thể Tử Minh có quan hệ gì vậy? Nếu có cơ hội con nhất định phải liên lạc với anh ấy nhiều hơn  “Đúng vậy, tới lúc đến tập đoàn Thiện Nhân con nhất định phải ăn mặc thật đẹp để đến tham dự, có biết không hả?”

Cả hai vợ chồng lúc này trong rất phấn khích, suýt nữa là muốn Trịnh Tuyết Dương ly hôn để kết hôn với Thế Tử Minh.

Bùi Nguyên Minh cứng họng, anh không thế nghĩ Trịnh Tuấn và Thanh Linh lại hợm hĩnh như vậy.

Diệp Tuyết Dương cũng rất bất lực: “Ba mẹ, hai người đừng đoán bừa nữa, con còn chưa gặp Thế Tử Minh lần nào thì sao có thế quen biết với anh ấy được.”

Đọc truyện chữ Full