“Năm năm không gặp, cảm ơn mọi người đến tham gia tiệc sinh nhật của bản công chúa, vô cùng cảm ơn”.
Công chúa Phượng Hoa hơi khom người, sau khi nàng ta ngồi xuống, buổi tiệc chính thức bắt đầu.
Sau ba tuần rượu, bắt đầu có người biểu diễn ca múa, cầm sắt hoà thanh, tiếng nhạc nổi lên, tiếng sáo không dứt. Tiếng nhạc kết hợp với vũ cơ đang biểu diễn, bầu không khí dần trở nên sôi nổi.
Vũ cơ đều có tu vi không tầm thường, dáng người mềm mại, động tác uyển chuyển. Bọn họ nương theo tiếng nhạc, dải lụa đủ loại màu sắc lúc thì biến thành gợn sóng lượn lên lượn xuống, lúc thì xoay tròn trên không trung tựa như cầu vồng, khiến người ta nhìn hoa cả mắt, không ngừng cảm thán.
Nghệ sĩ của phủ công chúa đương nhiên sẽ không tầm thường, các tiết mục đều vô cùng đặc sắc.
Nhưng các đệ tử của tông môn thì đều mang tâm trạng nặng nề, càng gần đến cuối, bọn họ càng tập trung hơn.
Trong lòng mọi người đều biết những tiết mục trước mắt chỉ là vẻ bề ngoài, một chút món khai vị mà thôi. Tiết mục hay nhất chính là tiết mục giữ đến cuối cùng, đệ tử các tông môn luận bàn với nhau.
Đã có người đang thầm tính toán lát nữa sẽ khiêu chiến với ai để mình một bước thành danh.
Văn Ngạn Bác của Hỗn Nguyên Môn cầm chung rượu lên, nâng ly với Lạc Phong ở phía xa, nụ cười trên mặt trông khá dữ tợn.
Hân Tuyệt nhìn sang, lạnh lùng nói: “E rằng tiết mục cuối cùng sắp bắt đầu rồi”.
Lạc Phong thở dài: “Lát nữa phải tự cẩn thận, đừng lơ là”.
Mấy người mang sắc mặt nặng nề nhẹ gật đầu, Hân Nghiên chợt nói: “Tiểu sư đệ, dường như có rất nhiều người để ý đến ngươi đấy… Tào Kiệt của Tần Thiên học phủ, Nhạc Thanh của Thần Sách Doanh, Tả Vân của Hỗn Nguyên Môn, Bạch Du của Huyền Thiên Tông, ngay cả Tư Tuyết Y cũng nhìn ngươi mấy lần rồi”.
Lâm Nhất bình tĩnh đáp: “Không sao”.
Khác với vẻ bình tĩnh của Lâm Nhất, Lạc Phong trưởng lão tỏ vẻ hơi lo lắng, khi nãy, lời nói của Liễu Nguyệt khiến các tông môn đều giễu cợt, nói Lăng Tiêu Kiếm Các của ông ấy không có thiên tài, ngay cả một Kiếm Nô cũng dẫn tới.
Trước mắt, rất nhiều tông môn đều chú ý đến Lăng Tiêu Kiếm Các, ông ấy biết rõ bọn họ có mục đích gì.
Tình thế hết sức bất lợi với Lăng Tiêu Kiếm Các.
Lâm Nhất vốn còn hơi mong đợi, nhưng hắn lại tu luyện Thuỷ Nguyệt kiếm pháp. Cũng may còn có Long Hổ Quyền, cho dù thua thì cũng không thua khó coi lắm.
Nghĩ đến đây, Lạc Phong trưởng lão thầm thở dài, lần dự tiệc sinh nhật của công chúa Phượng Hoa này, bọn họ vẫn chuẩn bị chưa đủ.
Đến giữa trưa, mặt trời lên cao, chiếu xuống cung điện trắng như ngọc, kim quang lấp lánh loé lên.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Độc Tôn Truyền Kỳ
Chương 966
Chương 966