Chương 556
Bởi vì nhiều vấn đề của công ty, nên cả nhà của Trịnh Tuyết Dương không tham dự cuộc họp đột xuất này.
Dự án khu nghỉ dưỡng trên núi Bạch Vân hiện tại đã được khởi công.
Hơn nữa, bởi vì dự án này là do Tập đoàn Thiện Nhân giao phó cho Công ty Bạch Vân, cho nên phải được ưu tiên đặt lên hàng đầu,
Và do đích thân Trịnh Tuyết Dương đến công trường thi công để giám sát.
Vì có đủ kinh phí, nên lần này, đội thiết kế và đội thi công mà Công ty Bạch Vân mời đến, đều là những người có năng lực nằm trong top đầu.
Không chỉ có chất lượng tốt, mà tốc độ và hiệu suất cũng rất nhanh.
Thời gian còn chưa được mấy ngày, nhiều công trình xây dựng đã bắt đầu có hình có dạng.
Đêm đó, Trịnh Tuyết Dương nhận được một cuộc điện thoại, báo rằng công trường đã xảy ra chuyện rồi.
Suốt đoạn đường cổ và Trịnh Tuấn gần như là chạy như bay tới hiện trường xảy ra sự cố.
Lúc này, nhìn thấy ở trong hiện trường có hai nhóm người. Một nhóm là đội thi công được mời đến.
Nhóm còn lại thì họ không hề quen biết.
Môi một người bọn họ đều rất hung ác tàn bạo, cởi trần, những hình xăm trên người vô cùng doạ người.
Những tên côn đồ này, tất cả đều cầm ống thép, dao gọt hoa quả và những thứ tuơng tự, từng bước dồn đội thi công lùi
về phía sau.
Phiền phức nhất là, đằng sau nhóm côn đồ này, còn có một số lượng lớn người dân.
“Đã xảy ra chuyện gì?”
Trịnh Tuyết Dương và Trịnh Tuấn đi vào trong hiện trường.
“Tổng giám đốc Tuyết Dương, xảy ra chuyện rồi, đám người này nói rằng, trước kia ở đây là đất nền của bọn họ, chúng ta còn chưa có bàn rõ ràng về khoản tiền đền bù mà đã tự ý khởi công, việc này là thiếu tôn trọng đối với bọn họ!”
“Bây giờ bọn họ không chỉ muốn phá bỏ những gì chúng tôi đã xây dựng, mà còn muốn ra tay đánh người nữa!”
Đại diện của đội thi công là một thanh niên trẻ, có gặp phải tình cảnh như vậy bao giờ đâu? “Thật là đáng sợ! Đám người này vừa nhìn đã biết là bọn côn đồ!”
“Người dân địa phương làm sao có thể như thế này?”
“Tổng giám đốc Tuyết Dương, lúc đầu ký hợp đồng, chúng tôi thế nhưng đã nói rõ ràng, không có tranh chấp đất đai thì chúng tôi mới đến làm, bây giờ cái chuyện này cô phải đưa ra một lời giải thích.”
Người trong đội thi công đều khóc không ra nước mắt, bọn họ xây dựng thì được, nhưng mà bảo bọn họ đi đánh nhau thì chắc chắn không thể nào.
Trịnh Tuyết Dương cau mày nhìn sang.
Quả nhiên, mỗi một người ở phía đổi diện đều rất hung dữ tàn bạo.
Trông không giống như những tên côn đồ bình thường, trên người còn tản ra một luồng khí ảm đạm, rất rõ ràng là mỗi một người bọn họ đều đã thấy qua vô số cảnh đời. Nhìn cảnh tượng này, trông giống như bọn họ thực sự dám giết người,
“Tôi là tổng giám đốc của công ty phát triển dự án này, các người có yêu cầu gì thì có thể nói với tôi” Trịnh Tuyết Dương cau mày, nhưng không chút sợ hãi bước tới phía trước.
Cô cũng đã từng trải qua tình cảnh tương tự như vậy ở thành phố Hải Dương, sớm đã có kinh nghiệm rồi.
Ngay sau đó, liền thấy một người đàn ông trung niên, miệng ngậm điếu thuốc, toàn thân đầy những vết sẹo, cà lơ phất phơ bước ra từ nhóm côn đồ đó.
Người tinh mắt đều có thể nhìn ra, người này sống trên lưỡi dao, vả lại đã bị người ta chém không biết bao nhiêu lần.
Lúc này, ông ta cũng không có cầm theo vũ khí gì, mà ngược lại đánh giá Trịnh Tuyết Dương từ trên xuống dưới, chế nhạo nói: “Tổng giám đốc sao? Thật là oai phong nha!”
“Nhưng là số tiền phá dỡ và đền bù cho chúng tôi dọn đi nơi khác không đúng lắm!”
“Mấy người đây là đang ép mua ép bán à! Gài bẫy dân làng như chúng tôi!”
“Đúng vậy đúng vậy, đền tiền đi! Đền tiền đi!”
“Hoặc là đền tiền! Hoặc là chúng tôi sẽ phá nát chỗ này!”
Dưới sự lãnh đạo của đám côn đồ này, một đám đông người dân phía sau họ đều trở nên tràn đầy phẫn nộ, giống như là bọn họ thực sự đã mất đi một số tiền rất lớn vậy.
Trịnh Tuyết Dương đau cả đầu, khi làm dự án gặp phải bọn côn đồ không đáng sợ, đáng sợ nhất là vấn đề phá dỡ, thu hồi đất.
Nhưng chuyện đã đến nước này, lại không thể không giải quyết.
Lúc này cả gương mặt của cô đầy nghiêm túc nói: “Thực xin lỗi, chúng tôi có thể thi công ở chỗ này, đều là do đã có được thủ tục hợp pháp!”
“Nếu như các người cảm thấy khoản tiền phá dỡ có sai sót, thì cũng không nên tìm chúng tôi, mà nên đi tìm văn phòng phá dỡ mới đúng chứ!”
Đám côn đồ lạnh lùng cười nói: “Chúng tôi không quan tâm mấy chuyện này, dù sao thì nếu các người không đền tiền, chúng tôi sẽ không để cho các người xây! Các người xây bao nhiêu! Chúng tôi phá bấy nhiêu!”
“Đúng vậy! Đền tiên đi!”